Sau Khi Chơi Thua, Tôi Tới Gõ Cửa Phòng Sếp

Chương 1

Trans: Lam Lam

Kinh nguyệt tới chậm một tuần, khiến cho Chu Uyển lo lắng tới mức nửa đêm nửa hôm lén lút đi mua que thử thai.

Mười hai giờ đêm, Chu Uyển lái xe di chuyển trên đường, cô ra ngoài vội quá quên đeo cả kính, mắt cận 0.5 độ thêm cả loạn thị, ánh đèn xe lác đác trước mắt tựa như bóng ma lướt ngang qua mặt.

Khó khăn lắm mới tìm được một tiệm thuốc làm việc 24 giờ, sau khi đi vào cô liền mua cả đống que thử thai.

Dưới ánh mắt thản nhiên của nhân viên, Chu Uyển càng nghĩ càng tức, cô quay về xe, cầm điện thoại lên định gọi điện mắng người nào đó một trận đã đời.

Trượt khung chat Wechat xuống dưới, tìm thấy ảnh đại diện màu xám đen tựa như một đám mây đen. Cô nhấp vào, gõ lạch cạch một đống, nhưng cuối cùng nghĩ rồi lại thôi, nhanh chóng xoá những chữ kia đi, vứt điện thoại sang ghế phụ.

Cô là người phóng khoáng, không thể làm sụp đổ hình tượng được.

Hơn nữa vốn cũng là tự làm tự chịu, không trách ai được.

Lần đó đã dùng hết bao nhưng Chu Uyển vẫn còn “hứng”, cảm xúc đang trào dâng. Thế là cô quấn lấy người kia như một con hồ ly tinh, còn to mồm nói có bầu thật thì kết hôn thôi có gì mà phải lo.

Người nằm dưới rõ ràng hơi ngẩn ra, tiếp đó khuôn mặt lại nghiêm túc hỏi cô có thật sự dám vậy không.

Chu Uyển bị cơ bụng tám múi làm điên đảo, không thèm nghĩ ngợi gì nữa liền gật đầu lia lịa.

*

Hướng dẫn sử dụng que thử thai viết rõ thử buổi sáng chuẩn hơn.

Hại Chu Uyển cả đêm chẳng ngon giấc.

Cô nghĩ tới đủ loại hậu quả. Đi phá? Hay sinh ra? Hay kết hôn nhỉ?

Não của Chu Uyển sắp nổ tới nơi.

Sáng hôm sau, Chu Uyển đến ngày.

A a a a a a a!

Chời đất ơi, cô cuối cùng cũng nạp đủ máu để sống lại rồi!

Ngồi trên bồn cầu nhìn vết đỏ ở trên quần, Chu Uyển cảm động tới mức sắp bật khóc. Chắc chắn là do mấy ngày nay cô đều niệm Phật trong lòng đây mà, cô quyết định từ hôm nay sẽ ăn chay ba ngày để thể hiện lòng thành của mình (Thực ra là ăn ít để giảm béo).

Không có bầu là tốt, không có bầu là tốt.

Nghĩ tới việc cô đang ở độ tuổi đẹp như hoa mà lại phải kết hôn sinh con đẻ cái vì mang bầu ngoài ý muốn thì đúng là khóc hết nước mắt ấy chứ.

Nghĩ vậy, trong lòng Chu Uyển không nhịn được mà bắt đầu nói xấu người nào đó. Chậc, cũng đâu có giỏi lắm đâu.

Ngày đầu tiên đến tháng, Chu Uyển cầm điện thoại đọc tin nhắn trong nhóm chat của công ty, đang do dự có nên xin nghỉ hay không, sau đó lại thôi.

Hôm nay thứ bảy, công ty tổ chức teambuilding 2 ngày 1 đêm, địa điểm tại vùng nông thôn cách thành phố Ôn 200km. Chỗ đấy Chu Uyển đi rồi, là một khu sơn trang có thể chơi bời nhảy múa, đặc biệt là phong cảnh đẹp tới mức không cần dùng filter.

Vận may của cô rất tốt, khi đến tháng Chu Uyển rất ít khi đau bụng, cùng lắm ngày đầu tiên bụng dưới có cảm giác hơi nhức nhức thôi.

Nghĩ thế, cuối cùng cô vẫn chuẩn bị cả băng vệ sinh và tampon, còn chuẩn bị thêm một bộ quần áo để thay rồi tràn trề hưng phấn đi tham gia teambuilding.

Công ty mà Chu Uyển đang làm là một công ty kỹ thuật còn non trẻ, tên là Aries, là công ty liên quan tới phương diện trí tuệ nhân tạo.

Nói tới Aries có lẽ không nhiều người biết, nhưng ông chủ công ty – Tạ Hỏa không lâu trước đó còn lên hot search vì nhan sắc đỉnh cao của mình. Video của hot search đó đến giờ vẫn có rất nhiều người bình luận chia sẻ. Cơ bản là không ai chê, nói Aries tệ thì được chứ mà nói Tạ Hỏa tệ thì ở dưới sẽ có một đống cô gái phản bác: [Nói nghe thử xem nào, thế nào là tệ thế nào là tốt?]

Trong đại hội trí tuệ nhân tạo thế giới tháng 12 năm ngoái, Tạ Hỏa đại diện tập đoàn lên sân khấu phát biểu, đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu sắc.

Hôm đó Tạ Hỏa không mặc vest nghiêm túc, có lẽ là mới đi du lịch ở đâu về, anh mặc đồ như đi chơi, trên người mặc một chiếc áo khoác thể thao không mũ, khoá kéo tới tận cổ, cổ áo gần như dán chặt vào xương hàm sắc bén, bởi vì cầm micro nói nên thỉnh thoảng lại thấy được hầu kết nổi lên.

Camera HD dán sát tới, trên mặt anh mang theo nụ cười mỉm, dưới ánh đèn trong phòng, đôi mắt đào hoa kia tựa như chứa cả năng lượng 100W, khiến cho các cô gái có mặt ở đó mê tít cả mắt.

Cứ thế trong một đêm, Tạ Hỏa bất ngờ nổi như cồn, trong thời đại mà Internet chẳng còn gì là bí mật, cư dân mạng đã nhanh chóng bóc hết ra xuất thân 8 đời nhà anh.

Nghe nói ông nội và bố của Tạ Hỏa đều làm kinh doanh, tập đoàn điện khí mà họ sáng lập ra đến nay đã chiếm 40% thị trường cả nước. Mẹ và ông ngoại xuất thân từ gia đình tri thức, ông ngoại của anh còn từng là hiệu trưởng trường đại học nào đó, còn mẹ anh hiện tại đang là giáo sư của một trường đại học. Các họ hàng xa thì không cần phải nói, nam chính trong bộ phim thần tượng đang hot trên màn ảnh truyền hình hiện tại còn là anh em họ của Tạ Hỏa… Người đàn ông mang ánh sáng của nam chính, cho dù không có nhan sắc, bất kỳ mối quan hệ nào của anh nếu được phơi bày ra cũng hơn hẳn người khác. Điểm khác biệt là Tạ Hỏa còn trẻ mà đã rời khỏi tập đoàn của gia đình, tự mình lập nghiệp. Đừng thấy Aries không được nhiều người biết tới, nhưng hễ là người quá sõi trong ngành trí tuệ nhân tạo đều biết rõ rằng tập đoàn này đang dẫn đầu xu thế.

Chu Uyển tới Aries làm việc hoàn toàn là ngẫu nhiên.

Trước đó, cô và Tạ Hỏa đã mập mờ dây dưa được 2 năm.

*

Đúng thời gian đã hẹn, Chu Uyển đến địa điểm đã được chỉ định sẵn rồi lên xe bus, bởi vì công ty nhiều người nên riêng xe bus đã phải thuê mấy chiếc.

Sau khi lên xe, Chu Uyển nhìn thấy người đồng nghiệp có mối quan hệ tốt với mình là Lý Nguyệt Minh đang vẫy tới với cô, tỏ ý đã chiếm được chỗ.

Thời tiết ấm áp, Chu Uyển mặc một bộ quần áo thể thao thoải mái có mũ màu hồng, bên trên là dáng áo bó, bên dưới là quần dài ống rộng, người da trắng mặc màu hồng không bị quê. Cô trang điểm nhẹ, búi một quả đầu tràn trề sức trẻ, dung mạo đẹp đẽ cực kỳ nổi bật trong nhóm người.

Vừa ngồi vào chỗ, Chu Uyển thấy nữ đồng nghiệp ngồi phía trên bên trái quay đầu xuống, truyền tin: “Lần team building này sếp cũng đi đấy!”

Mặt của Chu Uyển không hề kinh ngạc, Lý Minh Nguyệt ngồi cạnh cô nói với theo: “Hả, sếp cũng đi cùng á? Không phải bảo là không đi à? Không phải hôm qua sếp còn đang ở xưởng ở Quảng Châu à? Mấy năm trước sếp cũng có tham gia team building đâu?”

“Ai biết trời? Nhưng mà nè, mấy bạn thực tập nghe sếp đi cùng cũng hưng phấn lắm.”

“Có gì mà hưng phấn, chưa nhìn thấy nhà tư bản bao giờ à?”

“Người ta nói nhà tư bản gần gũi lắm đó.”

Chu Uyển nghe vậy thì bật cười, gần gũi cái quỷ gì.

Lý Nguyệt Minh cũng bất lực lắc đầu: “Đúng là chưa từng bị nhà tư bản hành hạ mà, qua một khoảng thời gian nữa là mấy đứa nó biết bộ mặt thật của sếp thôi.”

Nào có người đi làm nào thích nhà tư bản chứ, cho dù nhà tư bản đẹp như Ngô Ngạn Tổ đi chăng nữa.

Lý Nguyệt Minh nhìn Chu Uyển: “Em sắp xếp phòng homestay mà, em đã sắp xếp phòng của sếp chưa?”

Khuôn mặt Chu Uyển vô tội: “Em cũng đâu biết sếp đi cùng đâu, sếp không nói thì em sắp xếp kiểu gì?”

Lý Nguyệt Minh xoa đầu chu Uyển: “Lần trước trước khi sếp đi công tác mới mắng em một trận xong đó, Tiểu Uyển Uyển đáng thương của chúng ta.”

Chu Uyển xụ mặt: “Đừng nhắc lại nữa.”

Lần trước vì Chu Uyển viết sai tên công ty đối tác trên hợp đồng mà bị Tạ Hỏa lạnh lùng chất vấn trước mắt tất cả mọi người trong văn phòng Tổng giám đốc: “Tôi muốn hỏi cô đi làm có mang theo não không đấy mà lại phạm phải lỗi sai cơ bản này?”

Nghĩ tới chuyện một cô gái còn chưa có kinh nghiệm xã hội như Chu Uyển bị đả thương bời những lời như dao như kiếm trước mặt nhiều người, trong lòng lại tủi thân không nói nên lời. Nhưng dù sao là làm sai thật, không thể phản bác được. Ngay khi cô đưa tay chuẩn bị cầm lấy tập tài liệu kia, đối phương lại không thèm nhìn cô mà vứt thẳng tài liệu cái “bộp” xuống mặt bàn của cô, tựa như tát lên mặt cô một cái vậy.

Ai mà chẳng biết xấu hổ, huống chi Chu Uyển còn là tiểu yêu tinh lớn lên trong sự cưng chiều của cả nhà chứ.

Hôm đó quả thật đã khiến Chu Uyển tổn thương.

Tối đó cô chặn trước cửa nhà người kia, đòi anh giải thích đàng hoàng.

Giải thích thì không có, nhưng Chu Uyển lại bị người kia ăn sạch sẽ.

Cuối cùng nhớ tới chuyện chính, Chu Uyển lật người cưỡi lên người người kia, bắt anh xin lỗi vì những lời anh nói lúc sáng.

Đương nhiên xin lỗi là chuyện không thể nào, từ bé tới lớn, Tạ Hỏa lúc nào cũng khoác lên vẻ mình là bề trên quỷ quái, kiêu ngạo gần chết.

Chu Uyển vẫn nhớ rõ biểu cảm lúc đó của Tạ Hỏa, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của anh ánh lên chút dịu dàng vì vừa mới được thoả mãn, bộ mặt gàn dở cười như không cười, phần trán thậm chí còn ươn ướt vì không lâu trước đấy vừa vận động mạnh xong.

Một tay anh đặt lên eo cô, dường như có thể bóp gãy cô luôn, anh còn nhéo một cái khiến cô giật nảy lên thật, giọng anh trầm dịu nói: “Chu Uyển, em 25 rồi đấy, làm gì cũng phải nghĩ tới hậu quả chứ.”

Chu Uyển ghét kiểu dạy đời của Tạ Hỏa chết đi được: “Anh đừng cứ như anh trai em thế được không! Anh tưởng em muốn đi làm lắm à?”

“Em có thể không đi làm mà.”

“Không đi thì không đi.”

Tạ Hỏa với dáng vẻ ngang ngược của một nhà tư bản bật cười: “Em không đến công ty đi làm cũng được, nhưng mà tối nay phải làm thêm lần nữa.”

Chu Uyển giãy dụa muốn trốn thoát: “Làm cái gì mà làm, em không làm đâu!”

Tạ Hỏa tóm lấy cổ chân cô, kéo cô một phát tới trước: “Uyển Uyển à, chuyện này không do em quyết định.”

Chu Uyển tức tới mức giậm chân: “Tạ Hỏa, em chúc anh sớm ngày cạn tinh mà chết.”

Tạ Hỏa không thèm chấp cô, anh từ từ hôn cô. Một lát sau, Chu Uyển liền thở dốc, không nói thêm được lời mạnh miệng nào nữa.

Sau lần đó, Chu Uyển vẫn đành khuất phục mà tiếp tục đi làm.

Con người cô vốn nói không suy nghĩ, không đi làm nữa thật thì cô lại sợ người nhà càu nhàu, đặc biệt là ông anh của cô.

Chỉ còn mấy phút nữa là tới 9 giờ, thời gian xuất phát tới trang trại.

Đang nói chuyện dở thì một bác tài xế với chiếc bụng bia bước lên xe, đứng giữa lối đi quan sát chỗ ngồi rồi quay đầu nói gì đó với người bên ngoài, tiếp đó nhân vật nam chính trong drama một giây trước cúi mình chui vào trong xe.

Cả xe im lặng như tờ.

Chu Uyển vô thức cúi đầu, đúng lúc chạm phải ánh mắt đang tìm kiếm của Tạ Hỏa. Nhân viên nữ trong công ty hay nói mắt của Tạ Hỏa rất đẹp, viền mắt sâu, có chút giống con lai, chỉ nhìn người khác thôi cũng như phóng điện, câu này đúng là không giả tí nào.

Tạ Hỏa mặc một bộ đồ thể thao rộng rãi màu đen, hai bên cánh tay có một đường sọc trang trí màu trắng, làm nổi lên cơ thể khỏe khoắn, chân dài vai rộng. Tóc không chuốt sáp, rủ xuống trán đầy tự nhiên. Ánh nắng sớm chiếu trên khuôn mặt anh, ánh lên hơi thở thiếu niên hiếm gặp lúc bình thường tại công ty.

Chỉ một giây sau, ánh mắt của Chu Uyển di chuyển, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trong xe vẫn chưa ngồi kín chỗ, vị trí bên cạnh sếp ở hàng một vẫn trống, cũng chẳng ai dám ngồi cạnh anh.

Hai hàng ghế xung quanh Tạ Hỏa như bị áp suất thấp bao phủ, mọi người đều rất ăn ý với nhau mà không nói lời nào.

Xe khởi động lên đường.

Ban ngày tháng 4, ánh nắng ấm áp, những cái cây không biết tên bên ngoài cửa sổ đã nở đầy hoa trắng, gió xuân thoảng hoa, cánh hoa rơi xuống lác đác trên đường nhựa tạo nên hoa văn tự nhiên, đưa mắt nhìn ra xa là hình ảnh đầy hơi thở nghệ thuật của mùa xuân.

Được một lúc, điện thoại của Chu Uyển rung lên, cô nhìn xuống, là do ảnh đại diện đám mây đen kia gửi tới, chỉ có ba chữ: [Say xe không?]

Chu Uyển không định trả lời, tiếp đó lại có thêm một tin nhắn: [Lên trước ngồi đi.]

Chu Uyển: [Lên cái đếch gì.]

Chu Uyển: [Chúng ta phải giữ khoảng cách, cảm ơn.]

Rất ngạo nghễ.
Bình Luận (0)
Comment