Trước không nói đến thân phận của hắn, Giai Ninh quận chúa là quận chúa của thân vương phủ, là hoàng thất hàng thật giá thật, nhưng lại bị sơn phỉ ở nơi này bắt được, là Binh Bị Đạo quản hạt không nghiêm, bọn họ nhất định sẽ phái binh trấn áp sơn phỉ.
Trường Phong dọn giường, trộm liếc nhìn Tiêu Ngọc Thần, nhỏ giọng nói: "Nô tài nhìn thấy ngài kéo tay Giai Ninh quận chúa."
Tiêu Ngọc Thần: "..." Ngươi đúng là tinh mắt..
"Đó là ứng phó cấp bách." Tiêu Ngọc Thần trừng mắt nhìn Thường Phong nói.
Trường Phong vâng một tiếng, "Nô tài biết."
"Đừng nói nói lung tung, danh tiết của nữ tử rất quan trọng." Tiêu Ngọc Thần nghiêm nghị nói.
Trường Phong vội vàng bảo đảm: "Nô tài tuyệt đối không nói ra ngoài."
Tiêu Ngọc Thần ừm một tiếng, "Ngươi cũng nên đi nghỉ ngơi đi."
Trường Phong vâng một tiếng lui xuống, Tiêu Ngọc Thần cũng lên giường nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau ăn sáng xong, Thẩm huyện lệnh gọi người mời bọn họ đến tiền sảnh. Lúc Tiêu Ngọc Thần và Quan Nghi Niên đến, thấy Lý Cảnh Hạo và Thẩm huyện lệnh đã ở đó, sau khi hành lễ chào hỏi nhau xong thì ngồi xuống, Thẩm huyện lệnh nói: "Hôm qua ta đã phái người cưỡi ngựa tốc hành gửi thư cho Binh Bị Đạo, hôm nay có lẽ Binh Bị Đạo sẽ đến, mong các vị chờ một chút."
Nếu Binh Bị Đạo phái binh đến trấn áp sơn phỉ, có lẽ sẽ hỏi bọn họ một chút tình hình của sơn phỉ, Tiêu Ngọc Thần và Lý Cảnh Hạo cũng không phản đối.
Lý Cảnh Hạo còn nói: "Hôm qua chúng ta phái người đến trong Kinh, gọi người đến đón tỷ đệ chúng ta, tỷ đệ chúng ta còn phải làm phiền thêm vài ngày."
Thẩm Hiền Lăng vội vàng nói không thành vấn đề, cầu còn không kịp.
Nói chuyện xong, ba người cùng ra khỏi tiền sảnh, Lý Cảnh Hạo nói với Tiêu Ngọc Thần: "Chuyện giải quyết xong, Tiêu thế tử có về Thượng Kinh không?"
"Không về, ta còn có việc phải làm." Tiêu Ngọc Thần nói.
Lý Cảnh Hạo gật đầu: "Thế tử có muốn mang gì về Thượng Kinh không? Ta có thể giúp thế tử mang về."
"Vậy thì quá tốt," Tiêu Ngọc Thần nói, "Ta trở về dọn dẹp một chút, phiền ngài mang về giúp ta."
"Không phiền."
Lý Cảnh Hạo liếc nhìn Tiêu Ngọc Thần, hôm qua khi nhìn thấy hắn, hắn cả người nhếch nhác, không để ý đến dáng vẻ của hắn. Hôm nay gặp lại vị Tiêu thế tử này có thể nói hắn là nam tử tiêu soái nhất mà cậu bé từng thấy.
Cậu bé lại nghĩ đến tỷ tỷ nhà mình, trong lòng thở dài một tiếng.
Sau khi tách ra, Tiêu Ngọc Thần và Quan Nghi Niên cũng không trở về phòng, hai người trực tiếp ra đường mua đồ. Những thứ mà Tiêu Ngọc Thần mua cho Đường Thư Nghi và ba người bọn họ lúc trước đều bị đám sơn phỉ cướp mất, chỉ có thể mua lại.
Quan Nghi Niên cũng mua một ít, Quan gia không chỉ giúp Hầu phủ trông coi thôn trang Tây Sơn mà những năm qua mua không ít đất đai cửa hàng, gia cảnh rất sung túc, trong tay Quan Nghi Niên cũng không thiếu tiền.
Đợi bọn họ mua đồ xong trở về, Binh Bị Đạo đến, Tiêu Ngọc Thần cất đồ trở lại trong phòng, dẫn Trường Phong đến sảnh đường.
Trên đường gặp Giai Ninh quận chúa cũng đang đi đến sảnh đường, hành lễ lẫn nhau xong rồi cùng nhau đi qua. Bởi vì tiếp xúc "thân mật" ngày hôm qua, Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh quận chúa gặp mặt nhau có chút xấu hổ, một đường không nói chuyện.
Binh Bị Đạo thật sự hỏi bọn họ về đám sơn phỉ, ba người bọn họ kể lại những chuyện bọn họ nghe thấy nhìn thấy, Binh Bị Đạo nghe xong nói: "Dưới sự quản hạt của hạ quan lại xuất hiện chuyện sơn phỉ cướp đạt, là hạ quan thất trách. Hạ quan nhất định nhanh chóng dẫn binh trấn áp đám thổ phỉ đó."
Đối với chuyện này Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh quận chúa không có biểu hiện gì, nhiệm vụ của hắn ta là trấn áp sơn phỉ, trấn áp thành công, nói không chừng quan vị của hắn còn có thể giữa được, trấn áp không thành công, vậy thì mất mũ quan đi.
Rời khỏi sảnh đường, vài người lại cùng nhau trở về chỗ ở, lần này cũng không quá ngại ngùng. Trên đường đi, Tiêu Ngọc Thần hỏi Giai Ninh quận chúa: "Là Hoàng thượng phái người đến đón quận chúa và Lý công tử sao?"
"Chuyện này không tiện quấy nhiễu Hoàng bá phụ, ta sai người truyền tin cho ngoại tổ mẫu của ta." Giai Ninh quận chúa nói.
Tiêu Ngọc Thần nghĩ nghĩ, ngoại gia của Giai Ninh quận chúa chính là phủ Lễ Quốc Công. Chỉ là sau khi Lễ Quốc Công chết, con cháu không có ai thành tài, mắt thấy đang dần lụi bại.
"Mệt nhọc quận chúa giúp ta mang đồ về Thượng Kinh." Tiêu Ngọc Thần khách khí nói.
"Tiện tay mà thôi, thế tử không cần khách khí." Giai Ninh quận chúa khách khí trả lời.
Hai người khách khách khí khí nói vài câu, sau đó trở về phòng của mình.