Nhưng nàng ấy không hiểu, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân hà cớ gì lại muốn nhúng tay vào chuyện này, nàng nói chính bản thân nàng cũng có lợi, có lợi gì đây? Mà khi Vĩnh Ninh Hầu phu nhân chọc thủng chuyện này cho Hoàng thượng biết, liệu có thêm thắt gì không, từ đó gây bất lợi cho tỷ đệ bọn họ?
Nhưng, cho dù gây bất lợi với tỷ đệ bọn họ, nàng ấy có thể thay đổi cái gì sao? Hôm nay Vĩnh Ninh Hầu phu nhân có thể thông báo cho nàng ấy một tiếng vốn đã rất nhân từ rồi.
Lúc này, giọng nói của Đường Thư Nghi lại vang lên: "Giai Ninh yên tâm, chúng ta chỉ để Hoàng thượng biết chuyện của Đoan thân vương mà thôi, không có chuyện gì khác, sẽ không gây bất lợi cho hai tỷ đệ cháu."
Bị nói trúng tim đen, Giai Ninh quận chúa hơi đỏ mặt, nói: "Cảm tạ phu nhân."
Đường Thư Nghi lại xua tay: "Không cần, giữa ta cháu cùng nhau có lợi."
Giai Ninh quận chúa nghe thấy nàng nói như vậy, không khỏi quay đầu nhìn nàng, liền thấy Hầu phu nhân ung dung sang quý như mẫu đơn nở rộ, lúc này đang nhàn nhã dựa vào lưng ghế, đạm nhiên, tao nhã.
Nàng ấy nghĩ, nữ tử như vậy xử lý bất cứ chuyện gì đều sẽ thành thục lão luyện đi.
"Phu nhân thẳng thắn." Nàng ấy nói.
Đường Thư Nghi mỉm cười: "Không thẹn với lòng mà thôi."
Giai Ninh quận chúa cũng mỉm cười, nàng ấy nhìn Tiêu Ngọc Châu đang ngồi ở bên cạnh, cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ, trong lòng không khỏi ghen tị. Có một mẫu thân như này, cuộc sống của ba huynh muội bọn họ sẽ suôn sẻ hơn rất nhiều.
Nên nói đã nói xong, Tiêu Ngọc Châu biểu thị muốn chơi với Giai Ninh quận chúa, Đường Thư Nghi phất tay bảo bọn họ đi, nàng trở về "phòng làm việc" giải quyết mọi chuyện. Bữa trưa ba người cùng nhau ăn, Giai Ninh quận chúa ăn trưa xong nghỉ ngơi một lúc rồi mới rời đi.
Đường Thư Nghi đợi sau khi nàng ấy rời đi, lại đến phủ Đường Quốc Công một chuyến, ngày hôm sau Hoàng thượng nhận được sổ con, Lê ngự sử luận tội Đoan thân vương cưỡi ngựa trên đường.
Hôm nay Hoàng thượng không có nhiều việc phải làm, có tâm tình chăm sóc đường huynh đệ, liền phái ngươi gọi Đoan thân vương đến ngự thư phòng. Đợi hắn ta hành lễ xong, y ném sổ con luận tội hắn ta, "Xem đi."
Đoan thân vương mở sổ con ra đọc nhanh như gió, sau đó hận không thể xé nát sổ con này. Lúc này lại Hoàng thượng nói: "Nói một chút đi."
Đoan thân vương mím môi không lên tiếng, Hoàng thượng nhìn biểu cảm của hắn ta, liền biết bên trong hẳn là có chuyện. Y rót một chén trà nhấp một ngụm, phất phất tay để cho Đoan thân vương ngồi xuống, nói: "Nói một chút đi."
Đoan thân vương ngồi ở đó im lặng cúi đầu, Hoàng thượng nhíu mày, đây là chuyện khó thể mở lời à!
Mọi người luôn luôn tò mò về chuyện riêng của người khác, ngay cả Hoàng thượng cũng không ngoại lệ, y mang tâm thái muốn xem kịch nói: "Ngươi cho rằng ngươi không nói, trẫm liền không biết sao?"
Đoan thân vương nắm chặt hai tay thành nắm đấm, lông mày nhíu chặt lại, hắn ta suy nghĩ một lúc rồi nói: "Hoàng huynh, chuyện này nói ra rất mất mặt."
Hoàng thượng: "Đều là người một nhà, có mất cũng không mất ra bên ngoài."
Đoan thân vương biết mình không thể không nói, cho nên kể lại một lần chuyện giữa Lâm Ngọc Tuyền và Triệu Thi Nhu, cuối cùng nói: "Hoàng huynh, thần đệ muốn giết Lâm Ngọc Tuyền và Triệu Thi Nhu."
Nói xong, hắn ta chờ Hoàng thượng trả lời, nhưng đợi một lúc lâu cũng không đợi được, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Hoàng thượng đang rũ mí mắt xuống, vẻ mặt trầm ngâm.
"Hoàng huynh." Đoan thân vương gọi một tiếng.
Hoàng thượng hồi thần, "Muốn giết thì giết đi."
"Gian phu dâm phụ nên chết." Đoan thân vương nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó hắn ta lại nghĩ đến Lý Cảnh Hiền, nói: "Thần đệ cũng không biết, hài tử Cảnh Hiền kia có phải là con của thần đệ hay không, cho nên tạm thời giữ lại."
Hoàng thượng nghe lời nói của hắn ta, lại hoảng thần một lúc, sau đó thản nhiên nói: "Tuỳ tiện nuôi ở trong thôn trang nào đó là được."
Đoan thân vương gật đầu: "Thần đệ cũng nghĩ như vậy."
PS: Nói một chút về chuyện của hai cô nương Tạ gia, mình thấy có vài bạn còn chưa hiểu.
Người cầm quyền Tạ gia vì một số lý do, muốn liên hôn với phủ Vĩnh Ninh hầu, cho nên phái chủ mẫu làm chủ Tạ gia Tạ đại phu nhân đến thăm dò. Thông qua cuộc trò chuyện với Đường Thư Nghi, Tạ đại phu nhân cảm thấy Hầu phủ là một nơi rất tốt, muốn để nữ Tạ Yến Hoa của mình liên hôn với Tiêu Ngọc Thần, hai người bằng tuổi nhau.
Tuy nhiên, người Tạ gia muốn liên hôn là Tiêu Nhị, mà Tiêu Nhị bằng tuổi Tạ Hi Hoa, cho nên, ngay từ đầu Tạ gia là muốn Tạ Hi Hoa và Tiêu Nhi liên hôn.