Đường Thư Nghi trong khoảng thời gian này cũng trôi qua rất suôn sẻ, suôn sẻ đến mức nàng cảm thấy mình dường như đã mập hơn không ít, đành phải lên kế hoạch giảm cân. Cách hiệu quả nhất để giảm cân là quản chặt cái miệng, di chuyển cái chân. Bây giờ nàng mỗi ngày khống chế lượng đồ ăn, đồng thời sớm tối đều chạy bộ trong hoa viên Hầu phủ.
Khi nàng mới bắt đầu chạy, Thuý Trúc và Thuý Vân thực sự vừa tò mò lại lo lắng. Nữ tử ở Đại Càn triều rất ít ai vận động kịch liệt như vậy, tất nhiên ngoại trừ Hướng Ngũ. Nhưng về sau các nàng cũng dần dần thích ứng.
Đêm đó, Đường Thư Nghi đang chạy dưới hoa viên treo đầy đèn lồng, quản gia đi tới. Hình tượng của nữ chủ nhân lúc này không được tốt, hắn không dám bước tới, mà nói với Thuý Trúc đang đứng ở cửa hoa viên: "Người đi Nam Cương đã trở lại."
Thuý Trúc vừa nghe vậy, vội vàng nói: "Ta đi nói với phu nhân."
Đây là chuyện lớn, nàng ấy chạy nhanh đến bên cạnh Đường Thư Nghi, nói: "Phu nhân, người đi Nam Cương đã trở về."
Đường Thư Nghi dừng lại bước chân, nhận lấy chiếc khăn mà Thuý Vân đưa cho, lau mồ hôi trên mặt nói: "Bây giờ ta liền qua đó."
Nói rồi nàng đi về phía Thế An Uyển, suy nghĩ rồi nói: "Đi gọi Ngọc Minh một tiếng."
Thuý Vân trả lời rồi vội vàng đi. Đường Thư Nghi đến Thế An Uyển thì thay quần áo trước, sau khi thu thập xong liền đi ra ngoài gặp người.
Đến tiểu hoa sảnh, Tiêu Ngọc Minh và Triệu quản gia đã đến. Người đến báo tin tức là một thị vệ đi theo đến Nam Cương, hành lễ với Đường Thư Nghi xong, hắn nói: "Người đã vào thành, Lâm quản sự bảo nô tài đến báo tin cho ngài trước."
Đường Thư Nghi ừm một tiếng, "Trên đường đi có thuận lợi không?"
Thị vệ đáp: "Tất cả đều thuận lợi."
"Vậy người Tiêu gia đều đến sao?" Đường Thư Nghi hỏi.
"Đều đến." Thị vệ đáp: "Tổng cộng có hai phòng, một phòng là nhà huynh đệ của lão Hầu gia, lão gia tử có hai nhi tử một nữ nhi, nữ nhi xuất giá không tiện đi theo, hai nhi tử và người nhà đều đi theo. Phòng còn lại là nhà của Tiêu công tử, lão phu nhân và phụ mẫu và muội muội của Tiêu công tử đều đến."
Đường Thư Nghi gật đầu, sau đó nói với Triệu quản gia: "Lập tức phái người gửi thư cho Tiêu Dịch Nguyên."
Những người đó bọn họ đều không quen, có Tiêu Dịch Nguyên ở đây, dễ ở chung hơn một chút.
Triệu quản gia trả lời rồi đi ra ngoài, Đường Thư Nghi nói với Tiêu Ngọc Minh nói: "Sắc trời muộn rồi, bọn họ lại đi đường vất vả, để bọn họ nghỉ ngơi trước, ngày mai gặp mặt sau. Con và Thuý Trúc qua chiêu đãi một chút."
Tiêu Ngọc Minh vâng một tiếng, đi ra ngoài cùng Thuý Trúc. Trạch tử kia cách Hầu phủ không xa, xe ngựa đi tầm nửa khắc liền đến. Đường Thư Nghi đã sắp xếp người ở đây từ trước, ngay khi Tiêu Ngọc Minh vừa gõ cửa, lập tức có một gã sai vặt đến mở cửa. Thấy Nhị công tử đến, lập tức mời người vào.
Thuý Trúc theo sát phía sau, giải thích tình hình cho quản sự của trạch tử, sau đó nói: "Nhanh phái người đi làm việc, phòng bếp mau chóng làm đồ ăn, lúc trước đã dọn dẹp phòng ngủ xong hết chưa?"
Quản sự vội vàng trả lời: "Đã dọn dẹp xong hết rồi, mỗi ngày đều quét dọn, luôn sạch sẽ."
"Được rồi, vậy thì mau thắp hết đèn trong phòng ngủ lên đi." Thuý Vân lại phân phó.
Quan sử đáp lại một tiếng rồi nhanh chóng rời đi, không lâu sau liền có một gã sai vặt chạy tới nói, người sắp đến cửa rồi. Tiêu Ngọc Minh đứng dậy, dẫn theo Thuý Trúc đến cửa nghênh đón người.