Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 589 - Chương 589. Không Phải Là Không Thể 2

Chương 589. Không phải là không thể 2 Chương 589. Không phải là không thể 2

Thế tử phi gật đầu, sau đó suy nghĩ rồi lại hỏi: "Chúng ta có cần đến phủ Định Quốc Công xin lỗi không?"

"Không cần." Lông mày thế tử Túc thân vương nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết muỗi, hắn ta lại nói: "Phụ vương đã lựa chọn đứng về phía Hoàng thượng, chúng ta không thể lay chuyển, nếu không hai bên đều không được lợi gì."

"Chàng nói phụ vương cũng là, đang yên đang lành nhảy vào vũng nước đục này làm gì? Đúng thật là...." Già rồi hồ đồ.

Thế tử Túc thân vương mím môi không nói, hắn ta còn có thể nói cái gì? Chuyện hèn nhát lão tử mình làm ra, hắn ta là nhi tử của ông ấy phải đi sau lau mông.

Nói chuyện một hồi liền đến phủ Túc thân vương, Thế tử phi về viện của mình, trực tiếp sai thuộc hạ, đưa Vinh di nương đến viện hoang vu nhất trong Vương phủ. Còn ra lệnh, nếu không có sự cho phép của nàng ấy, Vinh di nương vĩnh viễn không thể bước ra khỏi viện đó.

Hạ nhân nghe được phân phó, mặc dù không hiểu vì sao Thế tử phi đột nhiên ra tay với Vinh di nương, nhưng trong lòng bọn họ đều rất vui vẻ. Vinh di nương này trước kia dựa vào mình và nữ nhi được sủng ái, làm ra không ít chuyện được sủng mà kiêu.

Một đám người khí thế hùng hổ lao vào viện của Vinh di nương, không nói một lời kéo Vinh di nương ra ngoài. Vinh di nương tất nhiên muốn vùng vẫy, nhưng một mình nàng ta làm sao có thể đấu lại vài bà tử khoẻ mạnh? Cứ như vậy bị kéo đến một viện tử hoang vắng bị bỏ đi, nơi này có lẽ là nơi nàng ta sống đến hết phần đời còn lại.

Mà bên chỗ Túc thân vương, thế tử Túc thân vương ngồi trước giường, nhìn Túc thân vương đang dựa vào đầu giường, nói: "Phụ vương, mấy ngày nữa thân thể ngài khỏe lại, đi xin Hoàn thượng hạ chỉ để nhi tử kế thừa tước vị đi, nhà này không thể để ngài quản được nữa."

Túc thân vương không ngờ tới thân nhi tử của mình, trong khi ông ta còn chưa chết, đã nghĩ tới chuyện thừa kế tước vị. Ngón tay ông ta run rẩy chỉ vào thế tử Túc thân vương nói: "Ngươi.... Ngươi là tên nghịch tử."

"Phụ vương," Thế tử Túc thân vương nói, "Hoàng thượng bây giờ hẳn là đã chán ghét muốn vứt bỏ người, người còn muốn kéo cả Vương phủ chôn cùng người sao?"

"Ta ..... Ta...." Túc thân vương muốn nói gì đó, nhưng cái gì cũng không nói được. Ông ta chỉ muốn giúp Hoàng thượng mà thôi, làm sao trở thành bộ dáng như bây giờ?

Thế tử Túc thân vương không để ý tới ông ta nữa, xoay người đi ra ngoài.

..........

Ba người Đường Thư Nghi về đến nhà, nhìn thấy Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Ngọc Châu đang đợi ở cổng. Đường Thư Nghi thấy vậy, đi tới sờ sờ tay Tiêu Ngọc Châu, hỏi: "Có lạnh không?"

Tiêu Ngọc Châu lắc đầu, sau đó cả nhà về Thế An Uyển. Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài ngồi ở hai bên trái phải của tháp gấm uống trà, Tiêu Ngọc Thần kể lại những chuyện xảy ra trong cung.

Tiêu Ngọc Châu nghe xong nói: "Vậy ca ca không cần cưới Huệ Tâm quận chúa kia nữa đúng không?"

Tiêu Ngọc Thần gật đầu: "Đương nhiên."

"Vậy khi nào huynh định thân với Giai Ninh quận chúa?" Tiêu Ngọc Châu hỏi.

Mặt Tiêu Ngọc Thần lại đỏ lên, Tiêu Ngọc Châu ở bên cạnh cười khúc khích, Đường Thư Nghi cũng bật cười. Nàng nói: "Ta đã đến phủ Lễ Quốc Công, bên đó chưa trả lời. Nếu Giai Ninh quận chúa đồng ý, vậy liền định thân cho hai đứa."

"Vậy thì quá tốt rồi." Tiêu Ngọc Châu nói: "Giai Ninh quận chúa tốt hơn Lý Huệ Tâm rất nhiều, có đúng không đại ca?"

Tiêu Ngọc Thần thấy con bé lại trêu chọc mình, liền trừng mắt nhìn con bé. Đường Thư Nghi thấy vậy mỉm cười nói: "Đừng trêu chọc đại ca con nữa."

Tiêu Ngọc Châu mỉm cười gật đầu, sau đó Thuý Vân đi tới nói bữa tối đã chuẩn bị xong, cả nhà liền di chuyển tới phòng ăn dùng cơm. Sau khi ăn xong, ba hài tử lại dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, trong tiểu hoa sảnh lại chỉ còn lại Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài.

Bình Luận (0)
Comment