Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 591 - Chương 591. Không Phải Là Không Thể 4

Chương 591. Không phải là không thể 4 Chương 591. Không phải là không thể 4

Giai Ninh quận chúa lại trầm tư một hồi, "Như vậy, chuyện xảy ra ở Hồ Quang Tạ hôm nay rất có khả năng cũng là một vở kịch?"

Thu Linh nhất thời không tìm ra điểm mấu chốt ở bên trong, liền không lên tiếng. Một lúc sau, nàng ấy nói: "Vậy quận chúa, ngài thấy... Tiêu thế thử thế nào?"

Giai Ninh quận chúa hơi đỏ mặt, nhớ tới cảnh tượng hai người gặp bọn cướp bị nhốt lại với nhau, còn có dáng vẻ hắn nắm tay mình chạy trốn, khóe môi bất giác nhếch lên.

Nàng ấy nói: "Tiêu thế tử... là một quân tử." Cũng rất đẹp.

Thu Linh thấy nàng ấy như vậy, mỉm cười nói: "Nô tỳ cảm thấy lão phu nhân nói đúng, Tiêu thế tử có ngoại hình tốt, xuất thân tốt, Định Quốc Công phu nhân cũng dễ gần, thật sự là một mối nhân duyên tốt."

Nụ cười trên mặt của Giai Ninh quận chúa càng tươi hơn, giọng của nàng có phần e thẹn nói: "Chỉ sợ phụ vương giở trò ở giữa."

Thu Linh nghe vậy thì cau mày, "Hôn sự tốt như vậy, Vương gia có gì mà không đồng ý?"

Giai Ninh quận chúa cười nói: "Phụ vương bây giờ rất sợ tỷ đệ ta lớn mạnh, chỗ nào cũng bị chúng ta trấn áp."

Định Quốc Công nắm giữ quân quyền, quan hệ trong triều phức tạp, nếu sau này nàng ấy có phủ Định Quốc Công làm chỗ dựa, vừa nghĩ liền biết phụ vương của nàng ấy sẽ không vui.

"Vậy thì phải làm sao?" Thu Linh lo lắng hỏi.

Mối hôn sự tốt như vậy, không thể bị Vương gia làm cho hỏng bét.

Giai Ninh quận chúa suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngày mai trước bảo ngoại tổ mẫu đến nói chuyện này với phụ vương, xem hắn phản ứng thế nào."

Thu Linh gật đầu, cũng chỉ có thể làm như vậy. Đồng thờ trong lòng nàng ấy thở dài một hơi, vận mệnh của quận chúa nhà bọn họ quá khổ.

"Chuẩn bị nước tắm đi." Giai Ninh quận chúa đứng dậy đi về phía tịnh phòng, bước chân mang theo kiên định. Nàng ấy không sợ khó khăn, có khó khăn, chỉ cần tìm cách giải quyết chúng là được rồi.

.........

Ngày hôm sau không cần lên triều sớm, Tiêu Hoài thức dậy liền luyện đao ở trong viện một lúc, sau đó đến Thế An Uyển ăn sáng. Ăn sáng xong, hắn cũng không rời đi, còn phải đợi may y phục mới.

Đường Thư Nghi cũng bảo ba huynh muội ở lại, nói phải may quần áo. Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh đều cảm thấy không có gì, ngồi xuống chờ đo kích thước là được. Tiêu Ngọc Châu đến gần Đường Thư Nghi nói: "Nương, y phục mới phải phối với trang sức mới."

Đường Thư Nghi biết con bé muốn nói gì, liền mỉm cười nói: "Được, lát nữa chọn vải xong, chúng ta đến phòng kho chọn chút ngọc thạch châu báu, làm vài món trang sức."

Tiêu Ngọc Châu vui vẻ gật đầu, sau đó lại đến gần Tiêu Hoài hỏi: "Cha, ngài muốn làm một ngọc bội cài đầu không? Chúng ta cùng đến nhà kho chọn vật liệu đi."

Tiêu Hoài liếc mắt nhìn Đường Thư Nghi, cười nói: "Cứ để mẫu thân con quyết định là được."

Đường Thư Nghi đưa tay niết một quả hạch đào trên đĩa, cầm một mặt dây chuyền nhỏ đập vỡ hạnh quả, trong lòng nói người này thật sự hiểu cách ngồi không hưởng lợi. Lúc này, Tiêu Ngọc Châu cầm một quả hạnh đào đưa cho Tiêu Hoài, "Cha, người có thể dùng tay mở nó ra không?"

Tiêu Hoài cầm lấy kẹp hạnh đào vào trong tay, sau đó hai ngón tay cái dùng lực, tách một tiếng, hạnh đào nứt ra. Lại dùng thêm chút lực, vỏ hạnh đào nút thêm vài đường, hắn lấy nhân hạnh đào ra một cách dễ dàng.

Tiêu Ngọc Châu thấy vậy hai mắt sáng ngời nói: "Cha, cha thật lợi hại."

Tiêu Hoài mỉm cười, sau đó duỗi tay đưa nhân hạnh đào đưa cho Đường Thư Nghi, "Phu nhân mời dùng."

Đường Thư Nghi nhận lấy nhân hạnh đào nói: "Cảm ơn Quốc Công gia."

Tiêu Hoài nói câu không cần, sau đó bắt đầu tiếp tục lách tách bóc vỏ hạnh đào......

Bình Luận (0)
Comment