Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 614 - Chương 614. Ai Lại Nghĩ Tới, Thái Sư Đại Nhân Lại Trọng Tình Như Vậy Chứ 1

Chương 614. Ai lại nghĩ tới, Thái sư đại nhân lại trọng tình như vậy chứ 1 Chương 614. Ai lại nghĩ tới, Thái sư đại nhân lại trọng tình như vậy chứ 1

Dương gia, trong tẩm thất của Dương lão phu nhân, Dương thái sư và Dương lão phu nhân cũng đang nói về chuyện giữa Tứ hoàng tử và Tiêu Ngọc Châu.

"Hôm nay tức phụ của lão đại đến phủ Định Quốc Công, bị từ chối." Dương lão phu nhân dựa vào đầu giường, ngữ khí bình tĩnh nói.

Dương thái sư ngồi trên ghế cạnh giường, rũ mí mắt xuống trầm mặc một hồi nói: "Ngày mai ta tìm Định Quốc Công nói chuyện, vị trí Hoàng hậu, ta không tin hắn không động tâm."

"Ta không nghĩ như vậy." Dương lão phu nhân quay đầu nhìn khuôn mặt già nua của Dương thái sư, trong giọng điệu có chút mỉa mai, "Định Quốc Công nắm giữ quân quyền, là thông gia với phủ Đường Quốc Công, quan hệ trong triều của hắn cũng không tồi.”

“Ngươi muốn lôi kéo hắn, Hoàng hậu và Tam hoàng tử cũng vậy. Hơn nữa, với quyền thế hiện tại của Định Quốc Công, nếu hắn có thể sống đến khi vị kia băng hà, bất kể cuối cùng là ai lên vị trí kia, đều phải tôn trọng hắn ba phần."

Dương thái sư cau mày, liếc mắt nhìn Dương lão phu nhân: "Nếu thật sự là như vậy, vậy thì Tiêu Hoài không thể không đứng về phía chúng ta."

Dương lão phu nhân cười lạnh: "Ai lại nghĩ tới, Thái sư đại nhân lại trọng tình như vậy chứ."

Dương thái sư khẽ cau mày, ông ta nhìn Dương lão phu nhân nói: "Ta đã làm tất cả những chuyện này, còn không phải vì cái nhà này sao."

Dương lão phu nhân xua tay: "Rốt cuộc là vì ai, trong lòng ngươi hiểu rõ."

Dương thái sư nhìn bà ấy thật sâu, sau đó đứng dậy: "Ta không nợ ngươi và hài tử cái gì, thứ các ngươi nhận được từ chỗ ta còn chưa đủ nhiều sao?"

"Vậy sao ngươi lại đi tới vị trí ngày hôm nay?" Dương lão phu nhân chế giễu phản bác.

Dương thái sư nheo mắt nhìn bà ấy: "Vốn dĩ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi, ngươi đã biết từ sớm, không phải sao?"

"Được rồi, tuỳ ngươi lăn lộn." Dương lão phu nhân kéo chăn bông đắp trên người nói: "Cái nhà này họ Dương, nhi tử tôn tử đều là người của Dương gia các ngươi, những chuyên ngươi làm lỡ như không thành, người bị liên lụy cũng là con cháu Dương gia các ngươi."

Lông mày của Dương thái sư nhíu chặt lại, ông ta đứng đó trầm mặc một hồi, sau đó xoay người đi ra ngoài. Đến cửa, giọng nói của Dương lão phu nhân lại vang lên: "Tứ hoàng tử họ gì? Họ Lý, cho dù là ai sinh hắn ra, hắn đều là người của Lý gia. Thật đúng là buồn cười."

"Ta nói rồi, mọi chuyện ta làm đều vì cái nhà này." Giọng nói của Dương thái sư mang theo vài phần tức giận.

Mà giọng nói của Dương lão phu nhân lại tràn đầy chế giễu: "Ngươi làm những chuyện này rốt cuộc là vì cái gì, bản thân ngươi rõ nhất."

Hai tay Dương thái sư siết chặt thành nắm đấm, sau đó sải bước đi ra ngoài. Dương lão phu nhân nghe thấy âm thanh ông ta rời đi, thân thể chậm rãi buông lỏng, tràn đầy chán nản.

Ngày hôm sau, vẫn như cũ có rất nhiều đại thần thượng tấu xin lập Thái tử, một người về phe Tam hoàng tử, có người về phe Tứ hoàng tử, Hoàng đế nghe thấy bực bội không thôi.

Cuối cùng y không thể chịu đựng được nữa, đùng một tiếng đứng dậy, không nói một câu xoay người rời đi, để lại mấy vị đại thần đưa mắt nhìn nhau. Về chuyện Hoàng đế vẫn luôn không lập Thái tử, các đại thần không thể nào hiểu được.

Trường hợp bình thường, Hoàng đế lớn tuổi rồi đều nên lập Thái tử, đề phòng một ngày xảy ra biến cố, không có Thái tử kế vị triều đình quốc gia đều sẽ loạn. Nếu Hoàng đế ghét bỏ những nhi tử còn lại của mình đều quá ngốc nghếch, vậy thì mau sinh thêm.

Lần trước tuyển tú nhiều nữ tử vào cung như vậy, đến bây giờ không có một nữ nhân nào mang thai, này nói rõ Hoàng thượng y không thể sinh nữa!

Không thể sinh nữa, lại cảm thấy nhi tử của mình đần độn, vậy thì từ trong tông thất chọn hài tử quá kế. Nếu cứ tiếp tục kéo dài cũng không phải chuyện tốt, y cũng không phải có thể thật sự sống đến vạn vạn tuổi.

Bình Luận (0)
Comment