Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 672 - Chương 672. Hành Sự Thật Sự Vừa Hung Vừa Tuyệt! 1

Chương 672. Hành sự thật sự vừa hung vừa tuyệt! 1 Chương 672. Hành sự thật sự vừa hung vừa tuyệt! 1

Hỗn loạn một hồi, đầu Hoàng đế được châm cứu vài lần, mới từ từ tỉnh dậy. Quay đầu lại y nhìn thấy một người đứng bên giường, vẻ mặt nghiêm túc. Trong cơn mê man cảm thấy người này là tiên hoàng, y hoảng sợ, lập tức đứng dậy quỳ xuống, nước mắt chảy dài trên mặt: "Phụ hoàng, không phải nhi thần có ý giết Lục đệ, nhi thần sợ, nhi thần sợ!"

Hoàng đế nằm rạp ở trên giường, khóc không thành tiếng: "Phụ vương, nhi thần hối hận rồi, nhi thần không nên giết Lục đệ, nhi thần đêm không thể ngủ!"

"Hoàng thượng!" Người trước giường đột nhiên quỳ xuống, cả người run rẩy.

Giờ khắc này, đầu óc Hoàng đế đã minh mẫn hơn rất nhiều, y quỳ ở trên giường nhìn xuống, liền thấy một vị thái y đang quỳ trên mặt đất. Y thở ra một hơi dài, sau đó nói: "Tiêu Khang Thịnh."

Tiêu Khang Thịnh nghe thấy thanh âm, vội vàng đi vào. Hắn đang đối phó với vài vị nương nương ở các cung. Lúc đi vào nhìn thấy thái y đang run rẩy quỳ trên mặt đất, vội vàng nói: "Hoàng thượng, ngài tỉnh rồi."

Hoàng đế ừm một tiếng, sau đó chỉ vào vị ngự y quỳ trên mặt đất nói: "Lôi ra ngoài, giết."

Thái y nằm liệt trên mặt đất, ông ta vừa nãy liền biết sẽ có kết quả này, nhưng vẫn không cam lòng, ông ta khóc lóc kêu lên: "Hoàng thượng tha mạng, Hoàng thượng tha mạng!"

Hoàng đế nhìn ông ta, giọng điệu nhàn nhạt nói: "Trẫm sẽ bồi thường cho người nhà ngươi."

Thái y không dám khóc nữa, đi theo Tiêu Khang Thịnh ra ngoài. Hoàng đế ngồi phát ngốc trên giường, qua một lúc, y nhìn Tiêu Khang Thịnh đã trở lại nói: "Trẫm đã nói trong yến hội, muốn ban thưởng cho Định Quốc Công, ngươi mang phần thưởng qua đi. Thưởng Định Quốc Công một trăm mẫu đất, trăm lượng hoàng kim, những thứ khác ngươi xem rồi đưa qua."

Tiêu Khang Thịnh: "........"

Đây là lại muốn chơi trò gì! Vừa bị Đinh Quốc Công làm cho tức đến ngất, bây giờ lại ban thưởng cho hắn. Này là muốn nhận tội sao?

“Định Quốc Công phu nhân ngày hôm đó nói, thiên hạ có thể phế người nhưng lời nói không thể phá bỏ. Trẫm không thể để bọn họ cảm thấy trẫm nói lời không giữ lời."

Tiêu Khang Thịnh: "........"

Đã đến nước này rồi, gần như xe rách mặt, cho dù ngài có làm nhiều hơn nữa, Định Quốc Công cũng sẽ không nói ngài tốt. Nhưng hắn chỉ là một nô tài nghe mệnh là được rồi.

Lúc này, lại nghe Hoàng đế nói: "Ban thưởng cho Tiêu Hoài, để mọi người cảm thấy ân sủng của trẫm với Tiêu Hoài vẫn như cũ, bọn họ sẽ không đoán được chuyện thích khách là do trẫm làm."

Tiêu Khang Thịnh lại không nói nên lời, với tình thế căng thẳng giữa ngài và Định Quốc Công, lại cộng thêm việc biệt viện núi Tử Vân bị đạp nát, người có tâm tuỳ tiện suy nghĩ một chút liền biết đã xảy ra chuyện gì. Ngài bây giờ làm như vậy, còn bị người ta cho là giấu đầu hở đuôi.

Nhưng lời này hắn chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, Hoàng đế sẽ không nghe hắn khuyên.

"Các vị nương nương đang đợi ở bên ngoài, Hoàng thượng ngài có muốn gặp các vị nương nương không?" Tiêu Khang Thịnh lại nói.

Hoàng đế xua tay, "Nói cho bọn họ trẫm muốn ở một mình, bảo bọn họ trở về đi."

"Vâng."

Tiêu Khang Thịnh trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, thấy các vị mương nương mỗi cung vẻ mặt đều mang vẻ lo lắng, ánh mắt tha thiết nhìn vào bên trong. Nhìn thấy hắn, Hoàng hậu và Viên phi vội vàng hỏi: "Hoàng thượng thế nào rồi?"

"Hoàng thượng đã tỉnh rồi, nhưng muốn yên tĩnh một mình, bảo các vị nương nương trở về trước." Tiêu Khang Thịnh nói.

"Chúng ta không thể gặp mặt Hoàng thượng sao?" Vu tần nói, hiện tại nàng ta là phi tần được sủng ái nhất trong hậu cung.

Nhưng Tiêu Khang Thịnh vẫn sắc mặt bình tĩnh nói: "Hoàng thượng nói, ai cũng không gặp."

"Được rồi, Hoàng thượng muốn yên tĩnh, chúng ta sẽ không tiện quấy rầy, trở về trước đi."

Hoàng hậu vừa nói vừa quay người đi. Thật ra bây giờ nàng ta đang nghi ngờ, có phải Hoàng đế bệnh nặng sắp chết rồi không, nếu không tại sao lại giết thái y. Nếu như là như vậy, cần phải nhanh chóng hành động!

Bình Luận (0)
Comment