Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 680 - Chương 680. Người Trẻ Tuổi Nội Tâm Nhộn Nhạo! 1

Chương 680. Người trẻ tuổi nội tâm nhộn nhạo! 1 Chương 680. Người trẻ tuổi nội tâm nhộn nhạo! 1

Giai Ninh quận chúa thật sự không hiểu nổi Đoan thân vương và vị Tào phu nhân kia, trước nói Đoan thân vương, hắn ta có tiền có địa vị, cho dù nạp mười mấy vị tiểu thiếp cũng không ai nói gì hắn ta. Nhưng hắn ta lại lén lút vụng trộm với thê tử của người khác.

Vị Tào phu nhân kia càng không có não, là người của gia thất, nhưng lại ngoại tình với nam tử khác, còn lôi lôi kéo kéo, nàng ta không sợ nếu lỡ như sự tình bị bại lộ, nàng ta thân bại danh liệt sao?

Đừng nói hai người họ tình sâu nghĩa nặng, tình không tự chủ. Bọn họ không xứng với hai từ tình ý.

Ban đầu, Giai Ninh quận chúa cảm thấy, Đoan thân vương ở đây không lâu sẽ về đất phong, hắn ta và vị Tào phu nhân kia đến lúc đó cũng sẽ tách ra. Cho nên nàng ấy không thèm quan tâm đến chuyện này, nhưng không ngăn nổi người khác muốn tìm đường chết.

"Đi tìm hiểu xem, mấy Tào phu nhân mấy ngày gần đây có ngày nào có chuyện, loại chuyện tuyệt đối không thể rời đi ấy." Giai Ninh quận chúa nói với Lý Cảnh Hạo.

"Tỷ tỷ muốn dùng kế của người trở lại cho người sao?" Lý Cảnh Hạo hỏi.

Giai Ninh quận chúa gật đầu: "Nàng ta muốn làm ta bẽ mặt, ta sẽ làm cho nàng ta càng bẽ mặt hơn."

Lý Cảnh Nghi mỉm cười: "Vâng, đệ đi làm ngay."

Cậu bé sải bước rời đi, Giai Ninh quận chúa dựa lưng vào ghế nhìn hoa mận trên bàn phát ngốc. Nàng ấy cảm thấy mình là người may mắn, mặc dù quan hệ giữa phủ Định Quốc Công và Hoàng đế không tốt, nhưng nhân sự trong phủ rất đơn giản, không có tranh đấu. Hơn nữa Định Quốc Công phu nhân ân oán phân minh, hào phóng hiểu lý, nghĩ lại sau này cũng dễ ở chung.

Về phần Tiêu Ngọc Thần, nàng ấy có thể nhìn ra hắn có chút tình ý với mình, đây là một khởi đầu tốt. Nàng ấy sẽ dùng tâm để bồi đắp phần tình cảm này giữa hai người họ, nhưng nếu sau này Tiêu Ngọc Thần có tâm tư khác, nàng ấy cũng sẽ không tiếp tục đặt quá nhiều tình cảm lên hắn. Chỉ là ai cũng không thể chà đạp lên tôn nghiêm chính thất của nàng ấy.

Còn về chuyện để Tiêu Ngọc Thần trọn đời chỉ có một người, cả đời chỉ có mình nàng ấy, nàng ấy chưa bao giờ nghĩ tới. Chỉ là, nàng ấy bây giờ cũng lo lắng phủ Định Quốc Công sẽ vì phụ vương của nàng ấy mà xem thường nàng ấy.

Về phần mâu thuẫn giữa phủ Định Quốc Công và Hoàng đế, nàng ấy tin chắc rằng cuối cùng phủ Định Quốc Công sẽ giành chiến thắng.

......

Tiêu Ngọc Thần cầm món quà của Giai Ninh quận chúa trong tay, vẻ mặt vui vẻ trở về. Gặp Tiêu Dịch Nguyên có chút do dự đứng ở cổng phủ, hắn đi tới nói: "Dịch Nguyên, sao ngươi không vào phủ?"

Tiêu Dịch Nguyên thấy hắn đang nở nụ cười rạng rỡ, trong tay còn cầm một gói đồ tinh xảo, liền đoán được gói đồ này hẳn là Giai Ninh quận chúa đưa cho. Nếu nói trong lòng không ghen tỵ là không thể nào.

"Ngươi đến phủ của Đoan thân vương?" Tiêu Dịch Nguyên hỏi.

"Ừm, đến chúc tết Đoan thân vương." Tiêu Ngọc Thần liếc mắt nhìn gói đồ trong tay, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.

Tiêu Dịch Nguyên thấy vậy, duỗi tay chỉ vào gói đồ nói: "Giai Ninh quận chúa tặng?"

Lần này Tiêu Ngọc Thần có chút ngốc nghếch mà nở nụ cười. Tiêu Dịch Nguyên thở dài trong lòng, xem ra chuyện gặp được nữ tử mình thích không phải mình hắn không khống chế được cảm xúc của mình!

Hai người vừa nói vừa cùng nhau vào phủ, Tiêu Dịch Nguyên nói: "Ta đến chúc tết Quốc Công gia và Quốc Công phu nhân."

Tiêu Ngọc Thần không nghi ngờ, dẫn Tiêu Dịch Nguyên đến sảnh đường, lại phái người đến hậu viện mời Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi đến.

Không lúc sau hai người cùng nhau đi vào, Tiêu Dịch Nguyên vội vàng đứng dậy hành lễ với người bọn họ, sau đó chúc Tết. Tiêu Hoài xua tay bảo hắn dậy, sau đó nói: "Mấy ngày nay ngươi dành thời gian rảnh, khi nào ta ra ngoài bái phỏng, ngươi và Ngọc Thần đi cùng ta.”

Tiêu Dịch Nguyên lại vội vàng đứng dậy, cúi sâu người hành lễ với Tiêu Hoài, "Cảm tạ Quốc Công gia."

Tiêu Hoài dẫn hắn đi gặp khách, khác hoàn toàn với Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh giới thiệu hắn với bạn bè xung quanh. Tiêu Hoài dẫn hắn ra ngoài, thứ nhất là thừa nhận thân phận của gia đình bọn họ, thứ hai là nói hắn rất coi trọng mình.

Với thân phận và địa vị của Tiêu Hoài, con cháu mà hắn muốn trọng tâm bồi dưỡng, người khác tất nhiên nể mặt vài phần.

"Sau này không cần phải khách khí như vậy, cứ gọi ta là thúc phụ là được." Tiêu Hoài nói.

Bình Luận (0)
Comment