Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 703 - Chương 703. Đấu Nhau Thật Tốt 2

Chương 703. Đấu nhau thật tốt 2 Chương 703. Đấu nhau thật tốt 2

Lương phi lại hu hu khóc lên, trong mắt Hoàng đế hiện lên ánh sáng nguy hiểm. Y giơ tay vỗ vỗ lưng Lương quý phi, nói: "Ái phi yên tâm, bọn họ không nhảy nhót được lâu nữa đâu."

"Hoàng thượng, ngài có cách trừng trị Định Quốc Công sao?" Lương quý phi hỏi, trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ.

Trên mặt Hoàng đế mang theo ý cười, y chính là thích sự thẳng thắn của Lương quý phi. Y nói: "Trẫm đã có kế hoạch."

"Kế hoạch gì?" Lương quý phi hỏi.

Hoàng đế nhìn nàng ta mỉm cười: "Bây giờ trẫm còn chưa thể nói ra, ái phi đừng lo lắng, thời cơ đến thì mỗi một kẻ trong phủ Định Quốc đều không thể chạy thoát."

Lương quý phi trầm tư một hồi, "Trong kế hoạch có Tứ hoàng tử đúng không?"

Hoàng đế gật đầu: "Ái phi thông minh, nhưng không thể nói với người khác."

Lương quý phi vội vàng gật đầu: "Thần thiếp hiểu, thần thiếp sẽ không nói với ai."

Hoàng đế cười lớn, nghĩ tới chuyện rất nhanh có thể tiêu diệt được Tiêu Hoài, trong lòng lại thấy thống khoái một hồi. Lương quý phi ngồi bên cạnh y cũng cười theo.

Hai người nói chuyện một lúc, Lương quý phi đứng dậy cáo từ. Bước ra khỏi ngự thư phòng, nụ cười trên mặt nàng ta từ từ thu lại, khóe môi lại cong lên nụ cười nhạo báng.

Đấu nhau rất tốt, Hoàng đế và Định Quốc Công càng đánh nhau lợi hại thì nàng ta lại càng vui vẻ.

Phủ Định Quốc Công.

Ăn tối xong, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài gọi Tiêu Ngọc Minh đến thư phòng. Sau khi ngồi xuống, Đường Thư Nghi hỏi Tiêu Ngọc Minh: "Con thấy Tạ nhị tiểu thư thế nào? Ngày mai chúng ta đến Tạ phủ bái phỏng, nếu con cảm thấy có thể, ta với phụ thân sẽ nói chuyện hôn sự giữa các con với Tạ gia."

Tiêu Ngọc Minh vốn dĩ đang lười biếng mà ngồi, nhưng vừa nghe thấy lời nói của Đường Thư Nghi, ngồi thẳng dậy vặn vẹo một lúc rồi mới nói: "Tạ nhị tiểu thư rất tốt."

Đường Thư Nghi không nhịn được cười: "Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ đến Tạ gia đề cập chuyện hôn sự."

Tiêu Ngọc Minh gật đầu: "Phụ mẫu xem rồi làm là được."

"Con đã chuẩn bị quà cho Tạ nhị tiểu thư chưa?" Đường Thư Nghi hỏi.

Tiêu Ngọc Minh vẻ mặt hoang mang, "Còn phải tặng quà sao?"

Đường Thư Nghi: "...... Con không thấy đại ca con tặng quà cho Giai Ninh sao? "

Tiêu Ngọc Minh gãi gãi đầu, "Ồ, lát nữa con đi chọn quà cho nàng ấy."

"Con định tặng cái gì?" Đường Thư Nghi hỏi.

Tiêu Ngọc Minh: "Con giấu không ít đoản kiếm, tìm một thanh đẹp mắt tặng cho nàng ấy."

Đường Thư Nghi lần nữa cảm thấy cạn lời, bây giờ nàng mới biết, nhị nhi tử này của nàng là một thẳng nam. Nàng quay đầu nhìn Tiêu Hoài nói: "Giao cho chàng, nói với nhi tử chàng, nên tặng lễ vật gì cho nữ hài tử."

Tiêu Hoài gật đầu: "Được."

Đường Thư Nghi đứng dậy đi ra ngoài, Tiêu Hoài nhấp một ngụm trà nói: "Con có biết cái gọi là thuận theo sở thích không?"

Tiêu Ngọc Minh gật đầu: "Có."

"Cho nên, con cần tặng một món quà mà Tạ nhị tiểu thư thích." Tiêu Hoài nói.

Tiêu Ngọc Minh: "Con cũng không biết nàng ấy thích cái gì, trước tiên tặng nàng ấy một đoản kiếm để nàng ấy phòng thân, ngày mai con hỏi xem nàng ấy thích cái gì."

Tiêu Hoài: "......"

Nói như vậy thật ra cũng không sao, muốn tặng cái gì thì tặng cái đó đi. Cũng để Tạ nhị tiểu thư biết trước hắn là người như thế nào.

"Được rồi, con xem mà làm đi."

Hai cha con tán gẫu thêm vài câu rồi rời khỏi thư phòng, đợi ba huynh muội rời đi, Đường Thư Nghi hỏi Tiêu Hoài: "Ngọc Minh biết nên tặng quà cho nữ hài tử như thế nào chưa?"

Tiêu Hoài gật đầu: "Ừm, ta nói với nó, phải thuận theo sở thích."

Đường Thư Nghi đi về phía tẩm thất nói: "Tại sao lúc trước không phát hiện ra nó là một thẳng nam chứ? Còn may hỏi nó trước, nếu không nó tặng cho cô nương nhà người ta một đoản kiếm làm tín vật định tình, này xem như là chuyện gì chứ!"

Tiêu Hoài: Ngày mai thật sự tặng đoản kiếm làm tín vật định tình.

Chỉ là bây giờ đừng nói.

Bình Luận (0)
Comment