Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 718 - Chương 718. Thật Quá Khác Biệt! 1

Chương 718. Thật quá khác biệt! 1 Chương 718. Thật quá khác biệt! 1

Thái sư ngã xuống đất, máu từ bụng ông ta chảy ra ngoài, không lâu sau toàn bộ ngự thư phòng đều tràn ngập mùi máu tanh.

Tiêu Khang Thịnh cẩn thận đưa khăn tay cho Hoàng đế, Hoàng đế hai tay run rẩy nhận lấy, chậm rãi lau vết máu bắn tung tóe trên mặt.

"Hoàng thượng," Giọng nói của Tiêu Hoài lại vang lên, "Bây giờ có phải nên gọi Viên phi tới đối chấp một hồi?"

Hoàng đế cầm chặt chiếc khăn trắng nhuốm máu trong tay. Đầu óc y hiện giờ đã thanh minh hơn trước, y biết bây giờ Tiêu Hoài đang cố ý chọc giận y, y nhất định không được để mình bị lừa.

"Không cần." Y nói.

Tiêu Hoài vâng một tiếng, quay đầu nhìn Đoàn Anh Hồng đang bị hai tướng sĩ chế ngự. Nhận được ánh mắt của hắn, hai người đẩy Đoàn Anh Hồng ra. Đoàn Anh Hồng không kịp chuẩn bị mà bị đẩy về phía trước, cũng không đứng vững mà lao về phía Hoàng đế.

Tiêu Hoài thấy vậy, nhấc Yển Nguyệt trường đao của hắn lên chém tới, khắc một tiếng, đầu của Đoàn Anh Hồng đã bị chém đứt, không nghiêng không lệch mà rơi vào lòng Hoàng đế.

"A......”

Hoàng đế kinh sợ kêu lên một tiếng, đúng lúc này, y nhìn trường đao của Tiêu Hoài chém về phía mình, y lại a lên một tiếng, sau đó ngất đi.

Mà Tiêu Hoài nhặt đầu Đoàn Anh Hồng ra khỏi người Hoàng đế, sau đó nhìn Tiêu Khang Thịnh đang sợ đến mức không nói ra lời kia: "Còn không mau gọi thái y."

"Ồ, ồ, ồ, thái y, thái y......"

Tiêu Khang Thịnh hét lớn ra ngoài cửa, Tiêu Hoài phất phất tay, vài vị tướng sĩ từ bên ngoài đi vào, kéo thi thể của Thái sư và Đoàn Anh Hồng ra ngoài. Tiêu Khang Thịnh thận trọng nhìn Tiêu Hoài nói: "Định Quốc Công, nô tài phái người dọn dẹp chỗ này một chút."

Tiêu Hoài đi đến bên cạnh ghế, ngồi xuống, ừm một tiếng nói: "Phái người gọi Viên phi tới đây."

"Vâng." Tiêu Khang Thịnh lập tức ra lệnh một tiểu thái giám đến hậu cung mời người, sau đó lại phái vài cung nữ và thái giám dọn dẹp vết máu trên mặt đất. Trong lòng hắn biết rất rõ, cuộc tranh đấu giữa Hoàng đế và Tiêu Hoài, cuối cùng Tiêu Hoài thắng.

Lúc này Lý Cảnh Tập ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tiêu Hoài, vẻ mặt bình tĩnh, không sợ hãi cũng không vì Hoàng đế ngất xỉu mà lo lắng. Tiêu Hoài rất hài lòng với biểu hiện này, mặc dù Hoàng đế là cha ruột của Lý Cảnh Tập, nhưng hai người không phải là phụ tử bình thường, Hoàng đế trước đây cũng chưa từng gánh vác trách nhiệm làm phụ thân.

Trong trường hợp này, nếu Lý Cảnh Tập vẫn còn đồng tình hoặc lo lắng cho Hoàng đế, vậy thì không thích hợp làm Hoàng đế. Một vị quân chủ mẫu mực không thể quá máu lạnh, nhưng cũng không thể quá mềm lòng và nhân từ.

Không lâu sau thái y đến, thấy Tiêu Hoài và Lý Cảnh Tập bình yên ngồi ở đó, cái gì cũng không dám nói, vội vàng chạy tới chẩn đoán cho Hoàng đế. Chẩn đoán xong, một vị thái y rút châm dài ra, châm vài cái lên cánh tay và mặt của Hoàng đế, Hoàng đế dần dần tỉnh lại.

Trong cơn mê man, y dường như nhìn thấy Tiêu Dao Vương đang ngồi ở đó, trong lòng hoảng hốt, muốn mở miệng nói chuyện, một giọng nói truyền đến: "Viên phi nương nương đến."

Lúc này, Viên phi bước vào. Hoàng đế nhìn thấy nàng ta liền nổi cơn giận. Vào lúc này lại nghe thấy một giọng nói vang lên: "Viên phi, ngài kể lại tư tình giữa ngài và Thái sư cho Hoàng thượng nghe đi."

"Phụt..."

Hoàng đế phun ra một ngụm máu, lại ngất trên ghế. Thái y lại vội vàng châm cứu cho Hoàng đế một lần nữa, nhưng lần này, cho dù ông ta có chích châm cứu thế nào, Hoàng đế vẫn không tỉnh lại.

Vài vị thái y mồ hôi chảy ròng ròng, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng một vị thái y đi tới trước mặt Tiêu Hoài nói: "Định Quốc Công, Hoàng thượng tức giận công tâm, nhất thời nửa khắc chưa tỉnh dậy được."

Tiêu Hoài liếc nhìn Hoàng đế đang ngồi gục trên ghế, hỏi: "Mất bao lâu mới tỉnh lại?"

Thái y lắc đầu, "Không biết."

"Đỡ Hoàng thượng lên giường, cố hết sức trị liệu, để Hoàng thượng sớm ngày tỉnh lại." Tiêu Hoài nói: "Đại Càn không thể không có Hoàng thượng."

Bình Luận (0)
Comment