Tiêu Hoài đến Tề gia nói chuyện mai mối, mặc dù hắn và Tề Lương Sinh không vừa mắt nhau, nhưng hai người họ như vậy cũng không phải ngày một ngày hai, ngày thường hợp tác cũng không có vấn đề gì, cho nên Đường Thư Nghi không hề có chút lo lắng nào. Nhưng nàng không ngờ tới, Tiêu Hoài đi được một lúc liền trở về.
Nàng tò mò hỏi: "Hôm qua không phải đã gửi thiếp thư rồi sao? Tề đại nhân không có nhà?"
"Ở nhà, hắn đồng ý hôn sự, hai ngày nữa xem bát tự rồi cầu thân." Tiêu Hoài ngồi xuống bên người nàng.
Đường Thư Nghi: "Chàng đi cũng mới hơn một khắc, đã mai mối xong rồi?"
Tề phủ và phủ Định Quốc Công cách nhau không xa, nhưng nếu Tiêu Hoài cưỡi ngựa, đi đi về về cũng phải tầm mười phút. Thời gian còn lại còn không đủ để hàn huyên, sao có thể nói xong chuyện mai mối?
Tiêu Hoài đại khái kể cho nàng nghe cuộc nói chuyện giữa hắn với Tề Lương Sinh, Đường Thư Nghi nghe xong cũng không biết nên nói gì? Người làm cha với người làm mai mối này đúng là không phải tuỳ ý bình thường. Nhưng mặc kệ thế nào, nói xong chuyện hôn sự là được rồi.
Nàng còn nói: "Hài tử Hoà Quang kia mặc dù không có thành tựu gì lớn, nhưng tính tình lương thiện, gả cho nó cuộc sống sau này nhất định sẽ tốt."
Là nhị thế tổ, chỉ cần an phận biết đủ, cuộc sống có khi còn tốt hơn những người theo đuổi mục tiêu cao xa.
Tiêu Hoài ừm một tiếng, "Ngày mai Dung vương đến Hồ Quang Tạ, ta cũng gọi Tề Lương Sinh tới, hai người làm quen, sau này có chuyện gì bọn họ tự mình nói chuyện."
Đường Thư Nghi: "...Chàng làm mối như này đúng là làm đến đỡ lo."
Tiêu Hoài khẽ hừ nhẹ một tiếng, làm như hắn muốn nhìn khuôn mặt kia của Tề Lương Sinh.
Đường Thư Nghi thấy hắn cả người đầy mùi giấm, nén cười đọc sách.
Ngày hôm sau triều sớm kết thúc, Tiêu Hoài và Dung vương cùng nhau ra khỏi cung, khi đi ngang qua bên người Tề Lương Sinh, dừng lại bước chân nói: "Ta uống rượu với Dung vương, Tề đại nhân có muốn đi cùng không?"
Tề Lương Sinh quay đầu lại, thấy Tiêu Hoài và Dung vương đang đứng cùng nhau, hắn và Dung vương chào hỏi nhau, sau đó cùng đi đến Hồ Quang Tạ. Dung vương trái phải nhìn hai người, luôn cảm thấy quan hệ giữa hai người này hình như không được tốt cho lắm. Nhưng thông tin hắn thu thập được, phủ Định Quốc Công, phủ Đường Quốc Công cùng với Tề gia cùng một trận doanh!
Không lâu sau liền đến Hồ Quang Tạ, Tề Nhị thân là chủ sự tất nhiên phải đích thân đến chiêu đãi. Hắn còn khá xấu hổ, dù sao hắn và Hạ Đại Lan cũng đang bàn chuyện hôn sự, bây giờ khi nhìn thấy phụ thân của Hạ Đại Lan, có loại cảm giác lo lắng lúc nào cũng có thể bị khảo sát.
Dung vương cẩn thận đánh giá hắn từ trên xuống dưới, sau đó gật đầu. Thằng nhóc này tướng mạo và tinh thần đều không tồi, đối nhân xử thế cũng biết tiến biết lùi. Về phần không tiến vào quan trường, hắn cũng không để ý lắm. Dù sao Tề Lương Sinh vẫn còn trẻ, chỉ cần có hắn là đủ rồi.
Tề Nhị dẫn ba người bọn họ đến nhã phòng tốt nhất, lúc chuẩn bị đến thì gặp Trường Bình công chúa. Hai bên đều sững sờ, sau đó chào hỏi nhau, Trường Bình công chúa liếc nhìn Tề Lương Sinh, Tề Lương Sinh vẻ mặt lãnh đạm, Trường Bình công chúa hừ một tiếng, sau đó nhìn Tiêu Hoài nói: "Làm phiền Định Quốc Công truyền tin cho phu nhân, bổn cung nhớ nàng, dành thời gian tụ tập một hồi."
Tiêu Hoài gật đầu: "Được."
Ánh mắt của Trường Bình công chúa dừng lại trên người Dung vương trong chốc lát, sau đó được người vây quanh rời đi. Tề Nhị dẫn ba người Tiêu Hoài tiếp tục đi về phía trước, sau đó tiến vào nhã phòng. Mặc dù Tiêu Hoài và Tề Lương Sinh đều không cho đối phương sắc mặt tốt, nhưng khi bàn chính sự thì không có chút chậm trễ nào.
Ba ngày sau, Tề Lương Sinh và Dung vương đều phái người đi xem bát tự, kết quả thượng giai, sau đó lại qua vài ngày, Tề phủ đến phủ Dung vương cầu thân, chuyện hôn sự của Tề Nhị và Hạ Đại Lan chính thức được định xuống.