Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 895 - Chương 895. Phiên Ngoại Đường Thư Nghi Tiểu Hoài Hiện Đại 15

Chương 895. Phiên ngoại Đường Thư Nghi Tiểu Hoài hiện đại 15 Chương 895. Phiên ngoại Đường Thư Nghi Tiểu Hoài hiện đại 15

Từ khi đến thời hiện đại, Đường Thư Nghi căn bản không nghĩ đến Tiêu Hoài, là cô cố ý không để mình suy nghĩ, bởi vì chỉ cần nghĩ đến thì cô sẽ đắm chìm trong nỗi đau về cái chết của Tiêu Hoài. Khi ở Đại Càn cô không cảm thấy như vậy có gì không tốt, nhưng bây giờ nhìn chính mình lúc trước làm việc quá cảm tính.

Cuộc đời con người không chỉ có tình yêu, còn có rất nhiều thứ khác. Mà cô lại tìm chìm đắm trong nỗi đau mất đi Tiêu Hoài mà không thể tự thoát khỏi. Đó là không có trách nhiệm với chính mình, càng không có trách nhiệm với ba đứa trẻ. Cho nên, những ngày này cô bắt chính mình không được nghĩ tới hắn.

Nhưng khi nhìn thấy con đao này, đôi mắt cô bất giác chua xót. Con dao này rất giống với Yển Nguyệt đao của Tiêu Hoài, biết bao nhiêu sáng sớm, cô ngồi dưới mái hiên Thế An Uyển, nhìn Tiêu Hoài cầm Yển Nguyệt đao.....

"Cô Đường thích con đao này?" Lý Tề Chi nhìn thấy cô nhìn con đao đến phát ngốc thì hỏi.

Đường Thư Nghi vâng một tiếng, sau đó quay đầu hỏi ông chủ: "Con đao này giá bao nhiêu?"

"Tám vạn."

Ông chủ thấy cô là người trong nghề, cũng không nói nguồn gốc của con đao, trực tiếp báo giá. Đường Thư Nghi không mặc cả, trực tiếp thanh toán bằng thẻ. Lý Tề Chi vốn dĩ muốn mời Đường Thư Nghi ăn tối để cảm ơn, nhưng nhìn thấy cô sau khi nhìn thấy con đao này, dáng vẻ không còn hứng thú là bao, liền không nhắc đến chuyện ăn cơm mà giữ lại phương thức liên lạc của cô, suy nghĩ sau này sẽ gửi quà cảm ơn.

Hai người tự lái xe về nhà, Đường Thư Nghi cầm con đao kia về nhà, ngồi trên ghế sô pha nhẹ nhàng vuốt ve. Nói không nghĩ là không nghĩ được sao? Bọn họ tuổi trẻ là vợ chồng, mặc dù sau khi kết hôn gần ít xa nhiều, nhưng tình nghĩa chỉ có tăng không có giảm.

Tuy nhiên lần này, cô không sa vào vào suy nghĩ của mình quá lâu. Thương nhớ Tiêu Hoài, nhưng cô muốn bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới, không thể tiếp tục chìm vào quá khứ.

......

Bên này, Lý Tề Chi chuyển vại tranh về nhà, sau đó khoe với Châu Thiên Lan: "Để tôi nói cho bà nghe, lần này chắc chắn tôi mua đúng đồ..."

Ông ấy nói những phân tích của Đường Thư Nghi về vại tranh này cho Châu Thiên Lan nghe, dáng vẻ vô cùng chuyên nghiệp. Châu Thiên Lan cũng không hiểu, nghe ông ấy nói đến sững sờ hết lần này tới lần khác.

"Sao đột nhiên ông lại hiểu biết nhiều như vậy?" Châu Thiên Lan hỏi.

Lý Tề Chi vừa nhìn vại tranh bảo bối của mình, vừa kể lại quá trình Đường Thư Nghi giúp ông ấy mua vại tranh, sau đó nói: "Cô gái đó giúp tôi chuyện lớn như vậy, khi nào phải cảm ơn lại người ta."

Châu Thiên Lan hoàn toàn không có chút hứng thú nào với quá trình mua vại tranh của ông ấy, bà ấy hứng thú với người tên Đường Thư Nghi, bà ấy hỏi: "Cô gái đó bao nhiêu tuổi?"

Lý Tề Chi suy nghĩ một hồi: "Nhìn dáng vẻ tầm khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi."

Châu Thiên Lan: "Trông thế nào?"

Lý Tề Chi: "Tôi thấy cũng rất được."

Châu Thiên Lan suy nghĩ một hồi: "Ông có muốn mời con bé về nhà ăn không?"

Lý Tề Chi nghe vậy liền hiểu ý của bà ấy, nói: "Không phải bà vừa giới thiệu con gái của nhà ông Triệu cho nó rồi sao?"

Châu Thiên Lan hừ một tiếng: "Không phải không thành công sao?"

Lý Tề Chi suy nghĩ, cảm thấy nếu cô gái họ Đường kia nếu như thành đôi với con trai ông thì quá tốt, ít nhất sau này ông ấy sẽ không dễ dàng bị lừa nữa.

"Được rồi, ngày mai tôi gọi điện thoại cho cô ấy." Lý Tề Chi nói.

Lúc này, Lý Thừa Duẫn trở lại. Nhìn thấy vại tranh trong phòng khách, anh đi tới xem rồi nói: "Lần này hẳn là không thiệt quá nhiều."

"Con thật sự biết xem đồ cổ sao?" Lý Tề Chi hỏi.

Ông ấy thật sự không nghĩ tới con trai mình lại hiểu cái này, dù sao anh lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ.

"Hiểu một chút."

Bình Luận (0)
Comment