Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 910 - Chương 910. Phiên Ngoại Trường Bình Công Chúa 8

Chương 910. Phiên ngoại Trường Bình công chúa 8 Chương 910. Phiên ngoại Trường Bình công chúa 8

Xe ngựa nhanh chóng đến phủ Công chúa, Nguyệt Hoà đỡ nàng xuống xe ngựa đi về chủ viện, đến tẩm thất liền phân phó người chuẩn bị nước tắm. Một lúc sau, nước tắm đã chuẩn bị xong, Nguyệt Hoà đỡ nàng vào phòng tắm, Xuân Vinh đang đợi ở cửa. Thấy bước chân của Trường Bình có chút phù phiếm, liền hỏi: "Công chúa mệt sao?"

Trương Bình đạm nhiên ừm một tiếng rồi đi vào phòng tắm, Nguyệt Hoà hầu hạ nàng cởi y phục. Khi cởi y phục xuống, dấu vết lưu lại trên làn da trắng như tuyết cũng không bị che đi nữa, Xuân Vinh thấy vậy thì kinh ngạc hô lên một tiếng. Ngày trước khi công chúa nhà bọn họ sủng hạnh những công tử kia sẽ không để lại nhiều dấu vết như vậy. Hơn nữa, công chúa đã lâu chưa có lâm hạnh một nam tử nào.

Bà ấy đang định hỏi, liền thấy Nguyệt Hoà lắc đầu với mình, bà ấy lập tức nuốt lời trong miệng xuống, hầu hạ công chúa tắm cùng với Nguyệt Hoà. Không lâu sau, một tiểu nha hoàn cúi đầu đi vào, Xuân Vinh đi tới, thấp giọng hỏi: "Có chuyện gì?"

"Phủ Dung vương đã gửi rất nhiều lễ vật tới đây." Tiểu nha hoàn thấp giọng nói.

Xuân Vinh khẽ cau mày, phủ Công chúa bọn họ hình như không có qua lại với phủ Dung dương! Mang theo nghi ngờ, bà ấy đến bên thùng tắm, nhỏ giọng nói chuyện phủ Dung vương gửi đồ vật đến. Trường Bình nghe xong cũng cũng hơi cau mày lại, qua một lúc nàng nói: "Qua mở ra xem bên trong là những thứ gì, tặng lại lễ vật tương đương."

Xuân Vinh trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, Trường Bình dựa vào mép thùng tắm nhắm mắt lại, nghĩ đến cảnh tượng với… Dung vương vừa rồi, không thể không nói, cảm giác không tồi.

Phủ Dung vương.

Dung vương ngồi trong thư phòng cầm sách đọc, nhưng không đọc vào một chữ nào, trong đầu toàn là hình ảnh ở chung với Trường Bình. Loại chuyện nam hoan nữ ái, làm với người tâm ý tương thông cảm thụ rất khác biệt, loại cảm giác đó không chỉ thoải mái từ cơ thể, còn có sự an ủi về mặt tâm hồn.

Mặc dù hắn và Trường Bình không thể nói hoàn toàn tâm ý tương thông, nhưng hai người có thể nói chuyện với nhau, nàng nói chuyện quá khứ của nàng với hắn, hắn cũng nói với nàng những cay đắng sâu trong lòng hắn. Hắn không muốn cứ vậy mà cắt đứt liên hệ, nhưng tương lai hai người bọn họ sẽ đi đến bước đường nào, hắn cũng không biết, bởi vì chuyện này không phải một mình hắn nói là được.

"Vương gia."

Giọng nói của tuỳ tùng từ cửa truyền đến, hắn nói một tiếng đi vào, tuỳ tùng đẩy cửa bước vào, sau đó đến bên người hắn nói: "Nô tài đã đưa lễ vật đến phủ Công chúa, công chúa phái người gửi vài lễ vật qua."

Dung vương im lặng một lát rồi nói: "Mang những lễ vật kia đến đây."

Tuỳ tùng đáp một tiếng rồi ra ngoài, không lâu sau vài tên nô bộc ôm lễ vật tới. Lễ vật hắn gửi đi không ít, Trường Bình gửi đến cũng rất nhiều. Phái người đặt lễ vật xuống, hắn mở từng món ra xem, sau đó mỉm cười. Mặc kệ thế nào đi, tặng lại lễ vật nói rõ còn có thể qua lại.

Bên đây, Trường Bình ra khỏi phòng tắm liền nằm xuống, hôm nay nàng thật sự rất mệt, không lâu sau liền ngủ thiếp đi. Mà nàng vừa ngủ thiếp đi, một công tử đẹp trai mười tám mười chín tuổi cầm hộp thức ăn vào chủ viện, nhìn thấy Nguyệt Hoà và Xuân Vinh thì hành lễ nói: "Ta hầm canh cho công chúa."

"Công chúa đang nghỉ ngơi, ngươi mang về đi." Nguyệt Hoà nói.

Vị công tử kia lộ ra vẻ lạc lõng, ánh mắt nhìn đi nhìn lại về hướng tẩm thất rồi mới rời đi. Đợi hắn ra khỏi chủ viện, Xuân Vinh thấp giọng hỏi: "Hôm nay ngươi đi chơi với công chúa đã xảy ra chuyện gì?"

"Gặp phải Dung vương." Nguyệt Hoà biết chuyện này không thể giấu Xuân Vinh, liền nhỏ giọng kể lại chuyện xảy ra ngày hôm nay cho bà ấy nghe.

Xuân Vinh nghe xong lông mày nhíu chặt vào nhau, sau đó hỏi: “Công chúa có ý gì?"

Nguyệt Hoà lắc đầu, "Công chúa chỉ nói sau này không được phép nhắc tới, nhưng vừa rồi nhận được lễ vật của Dung vương còn tặng quà lại."

Xuân Vinh cau mày trầm tư một hồi: "Nghe nói quân Tây Bắc của Định Quốc Công mạnh hơn quân đội của Dung vương, hắn lại định hôn nữ nhi của mình với nhi tử của Tề đại nhân, hẳn là không có dị tâm."

Nguyệt Hoà gật đầu: "Chỉ cần Dung vương không có dị tâm, công chúa cũng không phải không thể qua lại với hắn."

Xuân Vinh cũng nghĩ như vậy, chỉ cần không liên quan đến triều chính, công chúa bọn họ có thể tuỳ tiện chơi đùa.

Bình Luận (0)
Comment