Khi Tiểu Quai còn nhỏ Đường Thư Nghi đã sắp xếp rất nhiều bài tập cho nàng ấy, nàng ấy cứ cách năm ngày lại vào cung sống hai ngày, sau đó hình thành thói quen. Sáng sớm hôm sau, người trong cung của Thái hoàng thái hậu đến đón nàng ấy vào cung.
Đến Từ Ninh cung, liền thấy Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng ở đó, nàng ấy qua hành lễ, Thái hoàng thái hậu mỉm cười nói: "Được rồi, được rồi, đến đây để tổ mẫu xem nào."
Tiêu Tiểu Quai mỉm cười đi tới, Thái hoàng thái hậu ôm nàng ấy nhìn từ trên xuống dưới, sau đó nói: "Cũng không thể đọc sách cả ngày, chẳng lẽ cháu còn muốn thi trạng nguyên sao?"
Danh tiếng tài nữ của Tiêu Tiểu Quai đã lan rộng, sau khi Thái hoàng thái hậu biết, tất nhiên vui mừng tự hào một phen, nhưng bà ấy lại đau lòng hơn. Nàng ấy ngày thường học tập khắc khổ đến bao nhiêu Thái hoàng hậu đương nhiên biết.
"Cháu thích, không thấy khổ." Tiêu Tiểu Quai cười nói.
Thái hoàng thái hậu ôm lấy nàng ấy, "Dù sao hai ngày nay không thể đọc sách."
"Hai ngày nay cháu muốn đánh bài với ngài, ăn điểm tâm ngài làm, còn muốn dạo ngự hoa viên với ngài, nhiều chuyện như vậy, nào có thời gian đọc sách chứ!" Tiêu Tiểu Quai chớp chớp đôi mắt to nhìn Thái hậu nói.
Thái hoàng thái hậu bị nàng ấy chọc cười, lại nói chuyện một lúc, Thái hoàng thái hậu nói muốn đánh mã điếu, Tiêu Tiểu Quai, tiểu Thái tử và Tiêu Ngọc Châu cùng chơi. Tiểu công chúa đi đến bên cạnh Tiêu Tiểu Quai, mỉm cười nói: "Cháu đánh với a di."
Tiêu Tiểu Quai không lớn hơn tiểu công chúa mấy tuổi, hai người thường xuyên chơi đùa với nhau, quan hệ tốt như tỷ muội. Lúc mới bắt đầu, tiểu công chúa còn không thể gọi nàng ấy là a di.
Chơi đùa một lúc, Thái hoàng thái hậu nói với Lý Cảnh Tập: "Tiểu Quai mười ba tuổi rồi, cũng nên chuẩn bị phủ Công chúa cho nó."
Lý Cảnh Tập gật đầu: "Lát nữa cháu phái người chuẩn bị."
Tiêu Tiểu Quai lập tức đứng dậy cảm tạ, Lý Cảnh Tập mỉm cười nhìn nàng ấy nói: "Gần phủ Định Quốc Công có một trạch tử, nhưng là làm phủ Công chúa thì có hơi nhỏ một chút. Lát nữa công chúa qua xem, nếu không thích lại đổi."
Tiêu Tiểu Quai vâng một tiếng, Thái hoàng thái hậu nói: "Bên cạnh trạch tử có trạch tử phù hợp không, hợp lại với nhau."
Vẻ mặt Lý Cảnh Tập mang theo vẻ khó xử, khu vực xung quanh phủ Định Quốc Công đều là quyền quý đỉnh cấp ở Thượng Kinh, khu vực đó căn bản không có nhiều trạch tử dư thừa. Trạch tử vừa nói lúc trước quy về quốc khố nên mới còn trống, nếu không đã bị mua từ sớm.
Thái hoàng thái hậu thấy hắn khó xử liền nói: "Để Tiểu Quai xem xong rồi nói."
......
Hai ngày sau, sau khi Tiêu Tiểu Quai về phủ, Lý Cảnh Tập phái người dẫn Tiêu Tiểu Quai đi xem trạch tử. Xuất phát từ phủ Định Quốc Công, đi xe ngựa chưa đến một khắc đã đến trạch tử kia, quả thật rất gần. Sau khi bước vào, nàng ấy nhìn tổng quát, kích thước tương đương với phủ Định Quốc Công, thật ra cũng không nhỏ.
Sau khi về phủ nàng ấy nói với Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài một tiếng, quyết định trạch tử kia. Thái hoàng thái hậu muốn cải tạo lại trạch tử kia, nhưng Tiêu Tiểu Quai từ chối, chỉ cần thay đổi một chút là được, nếu không thì quá khua chiêng gõ trống.
Vài ngày sau, người của Công bộ bắt đầu khởi công, sau đó người ở Thượng Kinh đều biết, phủ Công chúa của Phúc Thuỵ công chúa bắt đầu xây dựng rồi, cũng là nói Phúc Thuỵ công chúa có thể tuyển phò mã rồi. Mặc dù như vậy, nhưng rất nhiều nhà mặc dù có tư tâm cũng không dám hành động.
Rất rõ ràng, Phúc Thuỵ công chúa sẽ tuyển phò mà không phải xuất giá. Mặc dù đều là thành thân, nhưng hai thứ khác biệt rất lớn. Tuyển phò mã, đến khi đó là phò mã vào phủ Công chúa. Cho nên, trưởng tử đích tôn mang trọng trách nặng của gia tộc là không tham gia được.
Thêm nữa chính là, vị phò mã này sau này chắc chắn không thể có thông phòng thiếp thất. Hơn nữa, Phúc Thuỵ công chúa tướng mạo xuất chúng, phương diện văn chương trong giới văn nhân tài tử cũng có danh tiếng không nhỏ, cho nên vị phò mã này tất nhiên phải là phương diện nào cũng hơn người. Sàng chọn như vậy trừ được rất nhiều người.
Đương nhiên, thành Thượng Kinh nhân tài tầng tầng lớp lớp, thanh niên có tài có sắc phù hợp làm phò mã cũng rất nhiều.