Sau Khi Chồng Chết, Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Vai Ác Của Hầu Phủ Thành Đại Lão (Dịch Full)

Chương 952 - Chương 952. Phiên Ngoại Tiêu Ngọc Ngôn 30

Chương 952. Phiên ngoại Tiêu Ngọc Ngôn 30 Chương 952. Phiên ngoại Tiêu Ngọc Ngôn 30

Trường Bình vốn dĩ muốn nói vài lời hay về Hạ Gia Hứa với Tiêu Tiểu Quai, nhưng suy đi nghĩ lại vẫn không nói gì, cứ để thuận theo tự nhiên đi. Tiêu Tiểu Quai trở về nhà, Đường Thư Nghi cẩn thận quan sát biểu cảm của nàng ấy, thấy nàng ấy không buồn lắm, yên tâm. Trước mắt xem ra, tiểu nữ nhi không phải là đứa yêu đương mù quáng.

Buổi tối khi nghỉ ngơi, Đường Thư Nghi nói chuyện Tiêu Tiểu Quai và Hạ Gia Hứa với Tiêu Hoài, Tiêu Hoài hừ một tiếng, "Sư phụ, mưu sĩ, tuỳ tùng đều chọn tốt nhất, nếu như hắn còn không thành tài thì đừng nghĩ tới việc lắc lư trước mặt Tiểu Quai."

Đường Thư Nghi không nhịn được cười: "Chàng sẽ không để Ngọc Minh ra tay tàn nhẫn đó chứ?"

Tiểu Hoài: "Ngọc không mài bất thành khí."

Đường Thư Nghi có thể tưởng tượng được Tiêu Ngọc Minh nhất định sẽ không mềm tay với Hạ Gia Hứa, ai bảo hắn muốn làm phò mã của Tiểu Quai chứ, Tiêu Ngọc Minh có thể nhìn hắn vừa mắt mới lạ.

"Không đến quân đội phủ Dung Vương là đúng," Đường Thư Nghi nói: "Cho dù thế tử Dung vương có rộng lượng đến đâu, cũng sẽ đề phòng hắn. Làm cho huynh đệ bất hoà thì không tốt."

Tiểu Hoài bế nàng lên giường nói: "Quân đội của Đại Càn vẫn cần phải cải cách, Gia Hứa không cần tranh giành quyền lực với quân đội của phủ Dung vương."

Đường Thư Nghi sững sờ một lát, "Chàng dâng tấu chương rồi?"

Tiêu Hoài ừm một tiếng, "Ta đang bàn bạc với Hoàng thượng, nhìn tình hình hiện tại, Đại Càn sẽ hoà bình rất nhiều năm, không thể nước cường binh yếu. Phải rút ra bài học lịch sử."

Đường Thư Nghi gật đầu đồng ý, sau đó hỏi: "Phải thay đổi chế độ quản lý quân đội hiện tại?"

"Đúng vậy, chế độ quản lý hiện tại, chủ soái, tướng quân nắm giữ quyền lực quá lớn về quân đội, có nguy hiểm tiềm ẩn." Tiêu Hoài nói.

"Cũng là một cơ hội." Đường Thụy nói.

Tiểu Hoài: "Đúng."

Chỉ là đến lúc đó cơ hội đặt ở kia, hắn có thể nắm được hay không, còn cần phải xem chính hắn.

........

Trường Bình và Dung vương cũng tán gẫu trước khi đi ngủ, Trường Bình nói: "Ta không ngờ tới hắn lại có tiền đồ như vậy, bình bình an an lớn lên, phú quý một đời cũng rất tốt. Ai biết hắn lại yêu Tiểu Quai."

Hắn không đủ tài giỏi thì không xứng với người ta.

Dung vương cởi giày lên giường, "Cũng không biết chuyện tương lai sẽ thế nào, năng lực trên người của nó mới có thể đối mặt với chuyện phức tạp hơn."

Trường Bình nhìn hắn: "Chàng có ý gì?"

Dung vương không trả lời nàng, hắn chỉ trực giác cảm thấy Tiêu Hoài còn muốn chỉnh lý lại mọi chuyện, về chỉnh lý chuyện gì, hắn nhất thời không đoán được.

Trường Bình thấy hắn không trả lời mình, cũng không hỏi thêm, nàng trước giờ không muốn dính líu đến triều chính. Lên giường nàng lại nói: "Hài tử Tiểu Quai kia điểm nào cũng tốt, nếu như ta có nữ nhi như thế, cũng muốn chọn người tốt nhất. Chỉ sợ Gia Hứa không thể là tốt nhất."

"Nàng yên tâm, chỉ cần nó đủ nỗ lực, sẽ không có vấn đề." Dung vương rất có niềm tin vào nhi tử mình.

Mà Trường Bình lại thở dài một hơi, nhi tử đều là của nợ, nghĩ đến lúc đầu nàng sống tiêu sái bao nhiêu chứ, nhưng từ khi có hài tử liền bắt đầu lo lắng đủ điều.

*

Hạ Gia Hứa rời đi, mới bắt đầu Tiêu Tiểu Quai còn có chút không thích ứng được, chẳng qua sau này chầm chầm trở nên tốt hơn. Nàng ấy vẫn như lúc trước ở nhà đọc sách học tập, cứ cách vài ngày lại đến Phạm gia một chuyến, đưa bài tập hỏi Phạm Kinh Luân các vấn đề, còn cách vài ngày lại vào cung sống hai ngày.

Khi đến Phạm gia, vẫn phải gặp Phạm Triết, hai lần đầu tiên nàng ấy vẫn còn hơi xấu hổ, nhưng Phạm Triết đối xử với nàng ấy không khác gì trước đây, dần dần sự ngại ngùng cũng đã biến mất, mối quan hệ giữa hai người vẫn như trước.

Nghe nói Thu Vọng Thư đã định hôn với công tử Lưu gia. Công tử Lưu gia kia Tiêu Tiểu Quai đã từng nhìn thấy, một nam tử tướng mạo đường đường, cũng rất xứng đôi với Thu Vọng Thư.

Hai tháng sau khi Hạ Gia Hứa rời đi, Tiêu Tiểu Quai nhận được thư và quà của hắn. Trong thư nói hắn ở Tây Bắc mọi thứ đều rất tốt, và mơ hồ nói hắn nhớ nàng ấy. Tiêu Tiểu Quai đọc thư xong trên mặt nở nụ cười, Hạ Gia Hứa như này rất tốt.

Ngày tháng trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến năm mới. Hạ Gia Hứa không trở về, chẳng qua nhờ Tiêu Ngọc Minh trở về Thượng Kinh ăn tết mang theo rất nhiều quà. Tiêu Ngọc Minh đưa quà đến viện của Tiêu Tiểu Quai, còn nói với nàng ấy: "Tiểu Quai muội yên tâm, Nhị ca chăm sóc hắn rất tốt."

Bình Luận (0)
Comment