Sau Khi Con Gái Tôi Bị Tạt Axit

Chương 4

Suy cho cùng, cô ta đã quen biết Dương Xảo Ngọc nhiều năm như vậy, làm sao có thể không biết tính tình và tính cách của Dương Xảo Ngọc? Khi Dương Xảo Ngọc mang theo cảm xúc tức giận đến trường đón con gái tôi, làm sao cô ta có thể không ngửi được mùi nguy hiểm?

Nhưng mà?

Cô ta để Dương Xảo Ngọc đón con gái tôi đi mà không có chút thắc mắc nào!

Nguyên nhân trong đó, càng nghĩ càng thấy đáng sợ.

4

Tôi cần phải tìm người có thể tạm thời giúp tôi bảo vệ con gái tôi.

Tìm ai đây?

Suy nghĩ một lúc, tôi nghĩ tới một người: Trước đây con gái tôi có nói cô bé thích nhất là cô giáo ngữ văn, Lục Cẩn.

Lúc trước có một lần con gái tôi bị sốt trong giờ học, cô ấy là người đưa con gái tôi đến phòng y tế, hơn nữa còn gọi điện báo tin cho tôi.

Với một giáo viên có trách nhiệm như vậy, tìm cô ấy có lẽ không lầm.

Quan trọng nhất là.

Cô ấy hoàn toàn không biết Dương Xảo Ngọc nên sẽ không thiên vị cô ta như Trương Duyệt.

Nghĩ đến đây, tôi lập tức bắt đầu tìm số điện thoại của cô ấy, gọi đi.

"Xin chào, cô là?"

Cô ấy chưa kịp nói xong, tôi liền nói cho cô ấy biết ý định của mình.

"Cô Lục, bây giờ cô có ở trường không?"

Lục Cẩn khó hiểu.

"Tôi đang ở trường, hiện tại đang chấm bài tập ở văn phòng, có chuyện gì vậy?"

Cô ấy đang ở trong văn phòng, cùng phòng với chủ nhiệm của lớp con gái tôi, Trương Duyệt.

Tôi không thể không lo lắng.

"Vậy bây giờ cô có thể ra ngoài nghe điện thoại được không? Tôi có chuyện quan trọng muốn nhờ cô giúp đỡ, liên quan đến sự an toàn của con gái tôi Từ Bình Bình, cô nhất định không được để lộ ra.”

Tôi biết những gì tôi nói có thể hơi đột ngột, nhưng vì sự an toàn của con gái tôi, tôi phải đề phòng chủ nhiệm lớp, Trương Duyệt.

Mặc dù Lục Cẩn có khó hiểu nhưng cô ấy vẫn làm theo lời của tôi bước ra ngoài.

Sau tiếng bước chân, cô ấy trả lời.

“Bây giờ tôi đang ở bồn hoa ngoài văn phòng, mẹ Bình Bình, hiện tại cô có thể nói rồi.”

Tôi nhanh chóng nói.

“Cô Lục, là thế này, nhân tình của chồng tôi hiện tại đang cầm một lọ axit đến trường học, cô ta muốn tạt axit vào con gái tôi. Bây giờ cô có thể đưa con gái tôi trốn đến một nơi an toàn được không? Tôi đã báo cảnh sát, cảnh sát sẽ đến ngay, trước khi cảnh sát đến cô chỉ cần bảo vệ con gái tôi an toàn là được."

"Hơn nữa hung thủ là bạn tốt của giáo viên chủ nhiệm lớp Bình Bình, Trương Duyệt, cô nhất định phải đề phòng Trương Duyệt, cô ta có thể là đồng phạm."

Tôi cố ý nói tội danh của Trương Duyệt nghiêm trọng hơn một chút, vì sợ Lục Cẩn không đề phòng Trương Duyệt sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Biết được tình hình nghiêm trọng, Lục Cẩn không nói một lời đã đồng ý.

"Được, tôi hiểu rồi, bây giờ tôi sẽ đưa Bình Bình rời khỏi lớp, chờ cảnh sát khống chế được hung thủ thì bảo họ gọi cho tôi."

Nghe tiếng bước chân vội vã ở đầu điện thoại bên kia, tôi cảm thấy mới cảm thấy yên tâm đôi chút.

Con gái tôi cuối cùng đã được cứu.

5

Sau khi rời khỏi khu dân cư, tôi chặn một chiếc taxi.

Không biết là do tôi chạy quá nhanh hay do quá lo lắng mà nhịp tim của tôi đập rất nhanh, dường như tôi có thể nghe thấy tiếng đập thình thịch trong ngực.

Ngồi trong xe, tôi không ngừng cầu nguyện.

Cầu nguyện cho chiếc xe có thể đi nhanh hơn, nhanh hơn nữa.
Bình Luận (0)
Comment