Sau Khi Ghép Cp Với Ảnh Đế Ở Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng

Chương 112

Lộ Trạch Thanh lại nhận một kịch bản nữa. Cậu không đóng nam chính mà là nam 3. So với nam chính thì cậu càng thích nhân vật này hơn.

Suất diễn trong phim của nhân vật này không nhiều nhưng cơ bản thời gian Lộ Trạch Thanh sẽ ở phim trường. Thời điểm Giang Tư Úc gọi điện mời cậu ăn bữa tối còn lo cậu không có thời gian.

"Rất lâu rồi thầy Giang không chính thức mời em ăn tối như vậy, đương nhiên em phải có thời gian rồi."

"Vậy quyết định, 6 giờ tối, anh đón em."

"Được."

Xác định xong thời gian, hai người lại trò chuyện vài câu. Thẳng đến khi đạo diễn đi đến thì Lộ Trạch Thanh mới cúp điện thoại. Thảo luận xong cốt truyện kế tiếp, Lộ Trạch Thanh gọi trợ lý chuẩn bị rời phim trường.

"Thầy Lộ, hôm nay đi sớm như vậy?"

"Có phải là có hẹn hay không, thường ngày cậu đều ở đến khi quay chụp kết thúc."

Lộ Trạch Thanh cũng nói thật, cười trả lời.

"Là có chút việc riêng."

"Mọi người cố lên, tôi sẽ đem bữa khuya về cho mọi người."

Lộ Trạch Thanh vừa dứt lời, đạo diễn cũng đã đứng ở phía sau cậu.

"Mấy cậu kiềm chế một chút, đừng để một bộ phim còn chưa diễn xong mà đã béo năm sáu cân, như vậy cũng quá rõ ràng."

"Yên tâm đi, đạo diễn."

"Nghiêm khắc khống chế cân nặng, chỉ ngẫu nhiên phóng túng một lần."

"Muốn ăn cái gì thì nhớ nhắn vào nhóm."

Lộ Trạch Thanh phất tay với mọi người, xoay người lên xe.

"Anh Lộ, anh định tạo bất ngờ cho anh Úc đúng không?"

"Xem như là vậy, đi về nhà đi."

"Không trực tiếp đến công ty sao?"

Lộ Trạch Thanh điều chỉnh lại ghế, dựa vào, đeo mịt mắt, "Nhìn cậu là liền biết cậu chưa từng yêu đương bao giờ."

"Không phải anh cũng chỉ mới yêu đương thôi sao?"

Trọ lý không phục.

Lộ Trạch Thanh không có phản bác, cậu cười nói, "Nếu muốn ra ngoài hẹn hò, đương nhiên phải về nhà chuẩn bị kĩ một chút."

"Chuẩn bị cái gì?" Trợ lý ngốc.

"Không nói cho cậu biết."

Lộ Trạch Thanh không nói chuyện nữa, nhắm mắt dưỡng là phương pháp tốt nhất chống lại say xe.

Từ đoàn phim về đến nhà chỉ hơn một tiếng, chờ đến khi cậu tỉnh lại thì trợ lý đã lái xe vào tầng hầm.

"Có cần tôi đặt bữa tối cho cậu không?"

"Không cần ạ." Trợ lý từ chối, "Em cũng về nhà nghỉ ngơi, mấy giờ thì em đến đón anh?"

"Khoảng 10 giờ đi." Lộ Trạch Thanh tự hỏi, "Đêm nay có cảnh diễn, có lẽ bọn họ sẽ quay rất muộn, đến lúc đó lại đem đồ ăn khuya qua."

"Được rồi, vậy anh có dùng xe không?"

"Cậu cứ lái đi."

Lộ Trạch Thanh xuống xe, trợ lý lái xe ra ngầm gara, cậu đi thang máy lên.

Thời điểm này Thích Hoài và Thích Trạch Vũ còn ở công ty, Lộ Niệm Sơ ra ngoài đi dạo phố, trong nhà chỉ còn có bà nội Thích và vài cô giúp việc.

"Thanh Thanh, sao đã về rồi?" Mỗi khi bà nội Thích nhìn thấy Lộ Trạch Thanh đều vô cùng vui vẻ.

Lộ Trạch Thanh nói đùa.

"Bỏ bê công việc ạ."

Bà nội Thích sửng sốt, ngay sau đó lại đoán được Lộ Trạch Thanh là đang đùa.

"Cháu lại đùa bà. Buổi chiều cháu không có cảnh diễn đúng không?"

"Đúng ạ, bà thật là thông minh, một chút liền đoán ra được."

"Thôi, đừng trêu ghẹo bà." Ngoài miệng bà nội Thích nói như vậy nhưng vẫn bảo dì giúp việc bưng đồ ngọt ra.

"Mới vừa làm, còn đang muốn đem cho cháu đây."

Lộ Trạch Thanh ôm lấy bà nội Thích, "Vẫn là bà của cháu là tốt nhất."

"Có ăn chính là đối tốt với cháu."

Lời này bà nội Thích đã nói không biết bao nhiêu lần, khi còn nhỏ Lộ Trạch Thanh rất thích ăn đồ ăn vặt nhưng cha mẹ Thích lại không cho cậu ăn, vì vậy cậu lại làm nũng đòi ăn với bà nội Thích.

Bà nội Thích cũng từng trộm cho cậu ăn vài lần, mỗi lần ăn vụng thành công cậu đều nói như vậy.

"Cháu có mệt không, có muốn đi nghỉ ngơi chút không?"

"Không mệt ạ." Lộ Trạch Thanh nói, "Một lúc nữa con sẽ ra ngoài ăn cùng với thầy Giang, có thể bảo dì giúp việc đóng gói cho cháu một phần đồ ngọt không, là phần hình con bướm này."

"Bảo Tiểu Giang đến nhà ăn cơm đi." Đã mấy hôm rồi bà nội Thích không ngồi ăn cùng Lộ Trạch Thanh, bà nghe được Lộ Trạch Thanh muốn ra ngoài ăn thì nghĩ đến việc gọi Giang Tư Úc đến nhà ăn cơm.

"A, hai người trẻ tuổi ra ngoài là để hẹn hò, làm sao chỉ ăn một bữa cơm thôi." Dì giúp việc cười nói, giải thích với bà nội Thích, "Ngài nghĩ đến lúc ngài còn ở cùng với lão tiên sinh đi, không phải là cũng muốn ở thế giới hai người với nhau sao?"

"Cô biết nhiều như vậy?"

"Tất nhiên là tôi biết rồi, lúc con trai tôi và bạn gái nó yêu đương thì cũng hận không thể hận 24 giờ dính chặt bên nhau."

"Đã nhiều năm rồi đúng không? Có muốn kết hôn chưa?"

"Sắp rồi." Dì giúp việc nhắc đến con dâu tương lai thì miệng đều cười không ngậm được, "Tết Âm Lịch năm nay đã gặp cha mẹ bên nhà gái, kế hoạch là sẽ kết hôn vào mùa hè năm nay."

"Vậy rất tốt, đến lúc đó sẽ cho con của cô một bao lì xì thật lớn."

Lộ Trạch Thanh thấy bà nội và dì giúp việc nói chuyện vui vẻ, cậu ngồi cạnh một lúc rồi đi lên tầng thay quần áo.

Nhà hàng hôm nay Giang Tư Úc đặt tương đối đặc biệt, Lộ Trạch Thanh nghe nói đó là một nhà hàng cặp đôi tương đối lãng mạn, cậu ăn mặc cũng không thể quá tùy ý.

Cậu cố ý trở về là để đổi một bộ quần áo phù hợp.

Hẹn hò.

Mặc kệ hai người ở bên nhau bao lâu, mỗi lần hẹn hò đều nên được chuẩn bị kỹ càng.

Lộ Trạch Thanh và Giang Tư ÚC đều vô cùng ăn ý trên nhiều phương diện, sinh hoạt hàng ngày hai người cũng thích ở chung một cách đơn giản.

Nhưng nếu là hẹn hò.

Mặc kệ bao nhiêu lần.

Mỗi một hồi hẹn hò, hai người đều sẽ giống như vừa mới yêu nhau, đặc biệt có cảm giác nghi thức. Huống chi hôm nay Giang Tư Úc mới cậu hẹn hò rất chính thức,

Điều này đáng giá cho việc Lộ Trạch Thanh chú trọng chuẩn bị.

Bởi vì Giang Tư Úc là một con khổng tước thích trang điểm, chắc chắn sẽ càng chú trọng nghi thức hơn.

Hơn một giờ sau.

Lộ Trạch Thanh mặc tây trang trắng được làm riêng, cố ý làm tóc, còn thay khuyên tai, đồng hồ cũng được cậu tỉ mỉ chọn ra từ trong phòng để quần áo để phù hợp với trang phục.

Cậu đứng trước gương một hồi lâu.

Nhịn xuống suy nghĩ muốn chụp hình gửi cho Giang Tư Úc.

Lộ Trạch Thanh rất ít khi chụp ảnh, nhưng từ khi hai người ở bên nhau thì chỉ cần hai người không ở bên nhau, Giang Tư Úc sẽ bảo cậu chụp ảnh selfie gửi cho hắn. Thời gian dài, không cần Giang Tư Úc mở miệng thì cậu cũng theo thói quen chụp một bức gửi qua.

Đồng thời.

Giang Tư Úc cũng sẽ gửi lại một tấm ảnh.

Về sau, tuy rằng mỗi ngày hai người không mặc quần áo đôi với nhau thì nhiều lúc cũng sẽ cố ý lựa chọn trang phục cùng màu sắc, dù cho hôm đó hai người không gặp nhau.

Lộ Trạch Thanh sửa sang lại nơ cổ, xoay người đi xuống tầng.

Không biết dì giúp việc nói cái gì mà bà nội Thích cười đến cong khóe mắt.

"Bà nội."

'Ui, đây là cậu đẹp trai nhà ai vậy."

Lộ Trạch Thanh đi đến bên cạnh bà nội Thích, cậu nói theo bà nội Thích.

"Là của nhà bà nội nha."

"Thanh Thanh, bộ quần áo này thật sự rất đẹp mắt. Vẫn là cháu lớn lên đẹp trai, mặc cái gì cũng đẹp." Dì giúp việc cười tủm tỉm, đưa túi đồ ra.

"Đồ ngọt mà cháu muốn, đã đóng gói cẩn thận."

"Cảm ơn dì."

Lộ Trạch Thanh chưa đến chi nhánh công ty của Giang thị ở thành phố A bao giờ. Chính xác hơn thì từ khi Giang Tư Úc nhậm chức, cậu vẫn chưa đến.

Cậu còn chưa gặp qua dáng vẻ của Giang tổng.

Có lẽ sẽ khác với tổng tài trong tiểu thuyết.

Lộ Trạch Thanh đương nhiên là tò mò, hôm nay rảnh rỗi nên đương nhiên muốn đi nhìn trộm một chút.

"Bà để Tiểu Trần đưa cháu đi nhé?"

"Vâng ạ."

Lộ Trạch Thanh nghĩ chắc chắn Giang Tư Úc sẽ lái xe đến công ty, cậu để tài xế đưa cậu đi, sau đó trực tiếp ngồi xe của Giang Tư Úc đi ăn cơm là được, buổi tối thì trợ lý sẽ đến đón. Nếu tự cậu lái xe thì sẽ rất phiền toái nên cậu cũng liền đồng ý.

Hơn bốn giờ chiều.

Khoảng hơn một tiếng nữa là đến giờ tan tầm.

Tài xế đưa Lộ Trạch Thanh đến dưới công ty, cậu xách theo túi đồ đi lên.

"Xin chào, tôi tìm Giang tổng."

"Xin chào, cậu có lịch..... Lộ Trạch Thanh!" Người trước bàn lễ tân đang nói ra theo quán tính, ngẩng đầu mới phát hiện là Lộ Trạch Thanh, cô có chút kinh ngạc, lại có chút bất ngờ.

Tất cả mọi người biết Lộ Trạch Thanh cùng Giang Tư Úc đang yêu đương.

Người làm trong công ty ai cũng biết, còn có không ít fans CP, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Lộ Trạch Thanh đến đây.

Lộ Trạch Thanh tháo xuống kính râm, kinh ngạc nói: "Như này đều có thể nhận ra?"

"Đương nhiên, tôi chính là fans CP của hai người, những video của cậu và Giang tổng tôi đều xem đi xem lại ba bốn lần." Chị gái trước quầy lễ tân tự hào nói.

"Hôm nay cậu thật là đẹp trai, là muốn đi hẹn hò với Giang tổng sao?"

Lộ Trạch Thanh không nghĩ tới, cái này cũng bị đoán ra được.

"Ừm, anh ấy ở tầng mấy?"

"Cậu chờ một lát." Chị gái gọi một chị tiếp khách ra, "Cậu giúp tôi một lát để tôi đưa cậu ấy đi."

"Được."

Đây là lịch trình tư nhân của Lộ Trạch Thanh, tuy hai người kích động nhưng cũng không muốn đi làm phiên, huống hồ có lần đầu tiên thì khẳng định sẽ còn có lần thứ hai, thứ ba.

Chờ đến khi quen thuộc thì lại xin chữ ký sau.

Lúc này vẫn là lưu lại ấn tượng tốt.

Chị gái tiếp tân bấm thang máy, "Ra khỏi thang máy là được, bên ngoài là văn phòng của thư ký, bảo người đưa cậu vào là được."

"Cảm ơn."

Đây không phải là lần đầu tiên hai người hẹn hò nhưng rất thần kỳ khi Lộ Trạch Thanh lại có cảm giác hồi hộp, gấp không chờ được như là lần đầu.

Thang máy rất nhanh đến nơi.

Ra khỏi thang máy còn có một cái cửa kính, cần có vân tay mới có thể đi vào được.

Vì đã có người gọi điện trước nên đã có người mở cửa cho Lộ Trạch Thanh, "Xin chào thầy Lộ, tôi là thư ký trưởng của Giang tổng."

"Xin chào."

Khu làm việc là ở hai tầng dưới, tầng này chỉ có thư ký cùng với quản lý, cho nên cửa vào đều yêu cầu mật mã.

"Mọi người có nói với anh ấy là tôi đến đây không?"

"Vẫn chưa, tôi nhận được điện thoại liền đi ra đây chờ cậu." Thư ký nói.

"Vậy là tốt rồi."

Lộ Trạch Thanh thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu muốn đi vào cho Giang Tư Úc một kinh ngạc, hoặc cũng có thể là hoảng sợ?

"Hiện tại Giang tổng của mọi người đang bận sao?"

"Không bận, ngài ấy mới vừa mở họp xong."

"Bây giờ tôi đi vào sẽ không làm phiền anh ấy chứ?" Lộ Trạch Thanh hỏi.

Sắc mặt của thư ký khẽ biến đổi, rất nhanh hiểu được ý của Lộ Trạch Thanh, "Sẽ không, nhưng tôi còn có một phần tài liệu chưa đưa vào, không biết có thể làm phiền thầy Lộ hỗ trợ không?"

"Đương nhiên có thể."

Lộ Trạch Thanh tiếp nhận tài liệu, đi thẳng đến văn phòng của Giang Tư Úc. Cũng may không phải là phòng cửa pha lê, nếu không thì chỉ cần cậu đứng ngoài cửa thì Giang Tư Úc đã phát hiện.

Cậu đứng trước cửa, đột nhiên lại có chút hồi hộp, cậu đứng vài giây rồi mới gõ cửa.

Cửa tự động mở ra.

Lộ Trạch Thanh liếc nhìn một cái liền nhìn thấy Giang Tư Úc đang ngồi bên bàn làm việc, trên mũi là một cái kính, chỉ là một bên sườn mặt cũng đã làm người khác rung động rồi.

Giang Tư Úc tưởng là trợ lý cho nên không ngẩng đầu, hắn cúi đầu đang nhìn tài liệu trên tay.

Lộ Trạch Thanh đi qua, cậu cố ý đi chậm, không phát ra tiếng động.

Cậu đứng ở trước mặt Giang Tư Úc, khi cậu đưa tài liệu đến trước mặt thì Giang Tư Úc cũng không ngẩng đầu, "Để ở bên cạnh."

Lộ Trạch Thanh đặt tài liệu sang bên cạnh, không mở miệng nói gì.

"Còn có việc?"

Lộ Trạch Thanh nhướng mày, hóa ra Giang Tư Úc ở công ty là như thế này?

"Có."

Lộ Trạch Thanh để túi đồ lên bàn, Giang Tư Úc nghe thấy giọng Lộ Trạch Thanh thì cũng ngẩng đầu lên.

Bốn mắt nhìn nhau.

Phản ứng của Giang Tư Úc làm Lộ Trạch Thanh rất vừa lòng.

"Sao đột nhiên em lại đến đây?"

"Tới kiểm tra." Lộ Trạch Thanh ngồi xuống ghế sô pha, "Nhìn xem Giang tổng của chúng ta có trộm lười biếng không?"

"Lúc trước anh bảo nhưng em đều không đến."

"Ai bảo không đến, chỉ là thời gian không trùng thôi." Lộ Trạch Thanh giải thích, "Mang đồ ngọt cho anh, là dì giúp việc làm, ăn rất ngon."

Giang Tư Úc buông tài liệu xuống, mở túi đồ ra, là một cái bánh hình con bướm rất tinh xảo.

"Em muốn uống cái gì?"

Lộ Trạch Thanh giương mắt quan sát văn phòng, nhìn rất nghiêm túc, bên cạnh giá sách có máy lọc nước và máy pha cà phê, còn có một cái tủ lạnh nhỏ.

Lộ Trạch Thanh đã đến công ty của nhà mình, trong văn phòng của Thích tổng cũng có một cái tủ lạnh nhỏ, bình thường là đựng lá trà.

"Muốn uống Coca, anh có không?"

"Có."

Giang Tư Úc mở tủ lạnh, bên trong không có lá trà, chỉ có đủ loại đồ uống.

"Anh giấu nhiều đồ uống như vậy?"

Lộ Trạch Thanh kinh ngạc đi đến trước tủ lạnh, muốn nhìn một chút bên trong còn có loại đồ uống gì nữa.

"Đương nhiên, chuẩn bị vì em. Nếu em còn không đến thì anh sợ chúng sẽ hết hạn mất."

"Sao hạn sử dụng có thể ngắn như vậy được." Lộ Trạch Thanh chọn một chai chưa từng uống, "Đây là cái gì?"

"Nước có ga vị đào." Giang Tư Úc nói, "Trẻ con trong nhà rất thích uống, anh đem mấy chai đến đây."

Chỗ nào mà vài chai, Giang Tư Úc là mang cả một thùng tới đây, còn bị bọn trẻ ghim thù một thời gian.

Đốt ngón tay thon dài hơi dùng sức.

'Xịt'.

Nắp lon bật ra, nước có ga lạnh băng được đưa đến trước mặt Lộ Trạch Thanh.

"Anh cảm thấy có lẽ em sẽ thích."

"Em lại không phải là trẻ con."

Ngoài miệng Lộ Trạch Thanh nói như vậy nhưng tay lại nhanh chóng tiếp nhận lon nước, "Uống thử một ngụm."

"Cũng chưa nói em là trẻ con." Giang Tư Úc buồn cười, "Trẻ con trong nhà kén ăn, bọn nó thích uống nên anh mới cảm thấy em cũng thích uống."

"Anh nói em kén ăn?"

Giang Tư Úc không phủ nhận.

Lộ Trạch Thanh không kén ăn, cái gì cũng ăn nhưng không phải cậu cứ ăn có nghĩa là cậu thích. Thứ có thể khiến cậu thích không nhiều lắm.

Đồ uống thì có trà sữa và Coca.

Nếu nói chính xác hơn, so với trà sữa, Coca mới chính là đồ uống duy nhất Lộ Trạch Thanh thích.

Như những gì Giang Tư Úc nghĩ, sau ngụm đầu tiên, hai mắt Lộ Trạch Thanh sáng lên.

"Uống ngon không?"

Lộ Trạch Thanh gật đầu.

"Trước kia chưa từng uống qua."

"Là một loại đồ uống của nước ngoài, trong nước không bán." Giang Tư Úc nói, "Nếu em thích thì có thể lấy hết chỗ trong tủ lạnh."

Hào phóng đến nỗi trẻ nhỏ ở nhà muốn khóc.

Hai người ngồi xuống ăn bánh, nói chuyện phiếm. Sau nửa tiếng, Giang Tư Úc vẫn rất kinh ngạc khi Lộ Trạch Thanh đến thăm, "Sao đột nhiên em lại muốn đến đây?"

"Đột nhiên sao?"

Giang Tư Úc gật đầu.

"Vừa lúc có thời gian, vừa lúc muốn gặp anh."

Hai người ở bên nhau lâu như vậy, ngoại trừ sự ăn ý tăng lên thì Lộ Trạch Thanh cũng quen thuộc với những lời âu yếm, nhiều lúc Giang Tư Úc chưa kịp phản ứng thì đã bị cậu quyến rũ.

Lộ Trạch Thanh nói lời âu yếm sẽ không ra vẻ thâm tình mà lại rất tùy ý, thật giống như không phải lời âu yếm.

Mà là một câu: Hôm nay thời tiết thật tốt.

"Đã yêu nhau lâu như vậy thì làm sao lại có thể chỉ quen với thầy Giang? Em cũng muốn được làm quen với Giang tổng tài nữa."

Bình Luận (0)
Comment