Sau Khi Ký Hợp Đồng Hôn Nhân Với Thẩm Tiên Sinh

Chương 23

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ý tưởng chợt đến, tâm trạng Thẩm Hạc Xuyên tự nhiên tốt lên.

"Để con hỏi em ấy đã." Thẩm Hạc Xuyên không từ chối ngay mà nói: "Con đang lái xe, nói chuyện sau mẹ nhé."

Ngô Tuệ Lam: "Ừ ừ, vậy thôi, con nhớ để ý đường xá, nhớ hỏi Nhạc Nhạc cho mẹ đấy!"

"Vâng."

Cúp điện thoại, vừa lúc gặp đèn đỏ, Thẩm Hạc Xuyên dừng xe.

Trước đầu xe có nhóm thanh niên ăn mặc thời trang nói cười băng qua vạch qua đường, trong đó có một người mặc áo phông trắng in chữ: "Đại học Khoa học và Công nghệ."

Hẳn là sinh viên đại học gần đây, nhìn qua chỉ trên dưới 20 tuổi.

Trẻ tuổi, yêu đời, vui vẻ.

Dù cách một lớp cửa kính, nhưng vẫn có thể loáng thoáng nghe được tiếng cười căng tràn của họ.

Kiều Nhạc cũng xấp xỉ tuổi bọn họ, thậm chí còn nhỏ hơn, theo lý thuyết cậu cũng nên giống như vậy.

Mà không phải vì chút tiền tips ship đồ ăn mà đến cơm cũng không có thời gian ăn.

Đèn chuyển xanh, Thẩm Hạc Xuyên ngừng nghĩ ngợi.

Về đến chung cư Lâm Giang, anh mở app "Để tôi làm", nhấn hoàn thành giao dịch giữa mình và Kiều Nhạc, sau đó vote 5 sao như cậu mong muốn.

Anh vừa xác nhận thì Kiều Nhạc ở bên kia cũng biết liền, Thẩm Hạc Xuyên bước ra khỏi thang máy, vừa vặn nhận được tin nhắn của đối phương.

Kiu Nhc Nhc Nhc: Đã nhn được khon thanh toán còn li!!

Kiu Nhc Nhc Nhc: Cơn Thm tiên sinh đã tin tưởng, mong ch ln hp tác t_!!

Kiu Nhc Nhc Nhc: Meo meo bn tim.jpg

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

Mong chờ lần hợp tác tiếp theo à?

Thẩm Hạc Xuyên cười khẽ.

Sớm thôi, chờ tôi đi công tác về đi.

Mong là lúc ấy, Kiều Nhạc nhận uỷ thác cũng sẽ có thể nói như này.

-

Hôm sau, Kiều Nhạc đưa Kiều Mãn đi học từ sớm, sau đó về nhà xem sổ sách, trả tiền cho những người thân cho mình vay.

10 vạn trông thì khá nhiều, nhưng với tổng nợ của gia đình cậu thì như muối bỏ bể.

Chuyển tiền xong, cậu nhắn tin trên We Chat, chẳng bao lâu thì nhận được điện thoại của mợ Trần Lệ.

Đầu tháng Kiều Nhạc mới gửi tiền cho bà, mới được ít ngày đã gửi thêm, bà hỏi cậu lấy tiền ở đâu ra, giọng lo lắng vô cùng, sợ Kiều Nhạc bị người ta lừa, làm nghề nào đó phạm pháp.

"Không có! Không có đâu ạ!" Kiều Nhạc thề thốt: "Mợ yên tâm, tiền con kiếm đều là hợp pháp, hợp tình, hợp lý ạ!"

Trần Lệ vẫn không yên tâm nổi: "Vậy cũng không cần chuyển cho mợ nhiều như thế, con và Tiểu Mãn còn tốn kém nhiều, còn phải để phòng thân chứ, cậu mợ có dùng đến tiền đâu."

Lần nào chuyển tiền bà cũng nói thế, bảo Kiều Nhạc cứ trả cho người ta trước, sợ cậu không xoay đúng hẹn thì lại bị làm khó, vỉ chuyện như vậy đã từng xảy ra rồi.

"Mợ yên tâm, con tính hết rồi ạ." Kiều Nhạc biết mợ xót mình, có mấy lần bà còn chuyển ngược lại.

Cậu tâm sự với Trần Lệ mấy câu rồi cúp máy, sau đó mở web mua sắm, mua cho Phương Gia Tự một chiếc ván trượt, gửi ship thẳng về địa chỉ nhà anh.

Cậu cũng muốn tặng quà cho Thẩm Hạc Xuyên, nhưng tặng cái gì thì chưa biết nữa.

Còn đang đắn đo thì Thẩm Hạc Xuyên nhắn tin.

Thm Hc Xuyên: Thích là được ri.

Thm Hc Xuyên: Ln sau tôi s tng bé món khác.

Sáng nay Kiều Nhạc đã bảo Kiều Mãn gửi tin nhắn thoại cảm ơn Thẩm Hạc Xuyên, còn chụp ảnh bé ôm bộ lego, nhóc con vui lắm luôn, nhìn camera cười đến không thấy Tổ quốc.

Kiu Nhc Nhc Nhc: Vy thng bé s vui lm luôn!

Kiu Nhc Nhc Nhc: Anh đang đi làm ?

Thẩm Hạc Xuyên gửi cậu ảnh chụp sân bay.

Thm Hc XuyênTôi đang  sân bay, đi Tô Châu công tác.

Kiu Nhc Nhc Nhc: Anh đi my ngày ? Nghe nói  đó va đp va nhiu ch chơi.

Thm Hc Xuyên: 3 ngày.

Thm Hc Xuyên: Cu chưa tng đến Tô Châu à?

Kiu Nhc: Chư.

Kiều Nhạc chưa từng được đến đó, năm ngoái đã tính đi cùng Tống Đồng Vũ, nhưng nhà xảy ra chuyện nên dẹp luôn.

Cậu đang chuẩn bị đi làm, nhắn cho Thẩm Hạc Xuyên: "Chúc công việc của anh thuận lợi!" liền thoát We Chat.

Nghỉ 2 ngày mà Kiều Nhạc cảm thấy mình sắp lười chảy thây rồi, cần phải nghiêm túc làm việc lấy lại phong độ thôi!

Cả ngày chạy ship đồ ăn, Kiều Nhạc cảm thấy khoẻ khắn hơn hẳn.

Đến chiều, cậu đón Kiều Mãn rồi đến Tiểu Chước Di Tình, trên đường đi còn ghé mua hoa quả theo mùa cho mọi người.

Kiều Nhạc nghỉ tổng 5 ngày, chỉ phụ ở bar của Matt 3 ngày, còn 2 ngày là được Phương Gia Tự cho nghỉ ốm.

Nhưng bị ốm như nào thì Kiều Nhạc không có mặt mũi khai thật.

Vừa đến bar, ai thấy cậu cũng quan tâm hỏi khoẻ chưa, có phải do làm việc quá độ không.

Tuổi tác của nhân viên Tiểu Chước Di Tình không quá lớn, nhưng Kiều Nhạc vẫn là em út, mọi người đều coi cậu là em trai trong nhà, anh một câu, chị một lời hỏi thăm sức khoẻ.

"Ổn ạ, ổn ạ!" Kiều Nhạc đặt hoa quả lên quầy bar: "Em chỉ bị cảm nhẹ thôi, đã khỏi hẳn rồi ạ!"

Tiểu Giang ngó nghiêng túi hoa quả, nhận ra bên trong có cả nhãn lẫn nho, ngắt mấy quả nhãn vừa ăn vừa hỏi: "Sao lại vung tiền hào phóng thế? Mới trúng số hả?"

"Mọi người đã bận bịu trong mấy hôm em nghỉ mà." Kiều Nhạc cười nói: "Em đi thay đồng phục đã, anh trông Tiểu Mãn giúp em nha!"

Kiều Mãn đang cắm cúi bóc nhãn, nghe được tên mình liền ngẩng lên, Tiểu Giang lập tức nhét một quả nho vào miệng bé.

Kiều Nhạc thay xong quần áo, xách Kiều Mãn đánh chén no say vào phòng nghỉ, dặn bé nhớ làm hết bài tạp, ra ngoài đã thấy Phương Gia Tự ngồi bên quầy bar ăn nhãn.

Thấy cậu bước ra, Phương Gia Tự chớp chớp mắt, dùng âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe: "Hôm nay Thẩm tiên sinh không hẹn nhóc à?"

"Anh ấy đi công tác rồi." Trả lời xong Kiều Nhạc mới thấy sai sai, chẳng hiểu mô tê mà liếc Phương Gia Tự: "Anh ấy hẹn em làm gì ạ?"

Phương Gia Tự: "Anh nào biết hai người định làm gì, anh có nằm gầm giường đâu mà biết."

Kiều Nhạc: "... Anh nghiêm túc làm người đi mà..."

Phương Gia Tự cười ầm lên, Kiều Nhạc trừng anh, đeo thẻ tên, bắt đầu làm việc.

Sau 8 giờ khách mới lục đục ghé, tới 10 giờ thì gần như full cả 2 tầng.

Hôm nay Kiều Nhạc làm ở khu quầy bar, chẳng hiểu hôm nay thế nào mà đông khách vô cùng, cậu liên chân liên tay từ bàn đầu tiên cho đến giờ vẫn chưa được nghỉ, rượu cứ từng ly từng y mà pha.

"Chào mừng quý khách!"

Chuông đón khách ngoài cửa vang lên, Tiểu Giang bước đến đón mừng: "Chào ngài, bàn 5 người phải không ạ?"

"Đúng vậy, 5 người." Những người mới đến nhìn ngang ngó dọc, một vị trong đó nói: "Ai chọn chỗ đấy? Ở đây nhỏ xíu à!"

"Triệu Lỗi chọn đấy, muốn đổi chỗ bình yên hơn."

Thanh niên tên Triệu Lỗi xoa đầu: "Tôi đâu biết chỗ này bé đến vậy, bạn gái tôi khen không khí khá ổn."

Người đàn ông khác mặc sơmi hoa nói: "Yên tĩnh thì yên tĩnh, không khí tạm được, nhưng diện tích nhỏ quá, chân anh đây duỗi không nổi này!"

Tiểu Giang vộ nói: "Trên tầng có ghế riêng, các ngài lên thử xem sao ạ?"

Đối phương không trả lời mà nhìn về một người trong đám: "Anh Kính, hay đổi chỗ đi?"

Bùi Văn Kính nhún vai, anh cũng chỉ là đang rảnh, muốn tìm chỗ vui chơi thôi: "Sao cũng được."

"Vậy đi thôi."

Cả đám lại lục đục rời đi.

Ngay lúc Bùi Văn Kính xoay người, tầm mắt vô tình đảo qua quầy bar, thấy Kiều Nhạc liền khựng lại, vẻ mặt đầy bất ngờ.

Ồ, thật là trùng hợp!

Mấy hôm trước mới gặp cậu ở bar của Matt, không ngờ nay lại đụng ở chỗ này.

"Đợi đã."

Anh gọi mấy người đang quay đi: "Ở lại đây đi."

"Sao ạ?" Mọi người đã ra đến cửa rồi: "Không đổi chỗ ạ?"

"Chơi ở đâu chẳng là chơi, bar này cũng được." Bùi Văn Kính cười nói, chỉ vị trí có người vừa rời khỏi: "Ngồi chỗ đó đi."

Đó là bàn 4 người.

Tiểu Giang thấy ai cũng cao to, thật sự sẽ không thoải mái, nhắc nhở thiện chí: "Tiên sinh, đó là bàn cho 4 người, trên tầng có phòng riêng khá rộng rãi đấy ạ."

"Không cần, chỗ đó là được." Bùi Văn Kính chẳng thèm để ý: "Thêm ghế là ổn."

Vị trí này vừa vặn đối diện với quầy bar, tầm nhìn vô cùng tốt.

Anh đã nói thế thì những người còn lại cũng không phản đối, đứng một bên chờ Tiểu Giang dọn bàn.

Bùi Văn Kính rất hứng thú xem Kiều Nhạc pha chế rượu, sau đó móc điện thoại quay video gửi Thẩm Hạc Xuyên.

Thẩm Hạc Xuyên đã đến Tô Châu, vừa đặt chân xuống đã tới chi nhánh họp hành, buổi tối lại tất tả ăn tiệc với đối tác.

Anh đang ngồi trên bàn tiệc thì nhận được tin nhắn của Bùi Văn Kính, màn hình nhảy thông báo cũng không bấm xem, chỉ liếc mắt rồi bỏ qua.

Chờ đến khi hết bận mới ngó tới điện thoại thì đã có đến mười mấy tin nhắn chưa đọc.

Bùi Văn Kính: [video]

Bùi Văn Kính: [video]

Bùi Văn Kính: [hình nh] [hình nh] [hình nh] [hình nh]

Bùi Văn Kính: Đây là bn nh  ch Matt đúng không? Ông ly tin ca tôi tips cho người ta đó.

Bùi Văn Kính: m không làm  Matt na à? Sao li chy sang đây ri?

Bùi Văn Kính: Đúng là người đp thì đi đâu cũng được chào đón, thy không thy không? My người ngi quy bar đu là đến ngm đó.

Bùi Văn Kính: Tôi mi đến na tiếng mà đã thy 3 người mi rượu, 1 người đưa danh thiếp, trâu bò vãi!

Bùi Văn Kính: Chng t khu v ca ông ok phết!

Bùi Văn Kính: Sao không phát biu thế?

Thẩm Hạc Xuyên: "..."

Lời bị ông giành hết rồi, tôi nói gì được nữa.

Chẳng lẽ lại bảo trai đẹp đạt chuẩn toàn thành phố này đều là tình địch của tôi à?

Bình Luận (0)
Comment