Sau Khi Linh Khí Sống Lại

Chương 210

Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh

………..

Bách Việt Linh Tê là người cực kỳ kiêu ngạo, về bản chất cô ta không đặt Đồng Tước và Thiếu quân Thái Hạo vào địa vị ngang mình, thậm chí còn chuẩn bị liên hợp tiêu diệt A Điêu rồi trở tay g iết chết Đồng Tước đâu ra đấy. Song, ai bảo Trần A Điêu càng tâm ngoan thủ lạt hơn chứ.

A Điêu rành rẽ nhược điểm của con đường mà mấy người thuộc các thế lực khác nhau hợp tác tiêu diệt ai đó: luôn luôn có người muốn đen ăn đen, hoặc đề phòng người khác đen ăn đen, thành ra bọn họ sẽ không lấy ra lá bài tẩy tuyệt đối ngay từ đầu.

Như vậy tương đương dùng thời gian sai. Bạn có một con át chủ bài vậy mà giờ lại không dùng, không ai dùng cả, vậy tôi ra tay trước ăn hết một người trong nhóm mấy bạn, từ 4 còn 3, như vậy đừng nên đổ lỗi cho tôi.

Chẳng qua… bọn Bách Việt Linh Tê không phải người ngồi chờ chết. Ăn trúng thiệt thòi này rồi và trông thấy Thác Sấm đổ xuống không dứt, Bách Việt Linh Tê vẫn nhìn thấy tại tuốt trên cao có một trận pháp đang hấp thu linh để duy trì việc vận hành của linh lực.

Trần A Điêu không có nhược điểm, không những không có điểm yếu mà còn biết tất cả mọi thứ.

Rất khó để giết cô ta, trừ phi…

Có lẽ Đồng Tước này đã sớm cài tiểu Linh Vương Thanh Đồng Sơn ở phụ cận, tùy thời tham gia, vì dẫu gì y luôn cẩn thận thế mà. Tại sao tới giờ rồi mà người kia không xuất hiện, hơn nữa Đồng Tước không cầu cứu bọn họ, thay vào đó còn cầu cứu ở bên khu hạch tâm?

Trừ phi Linh Vương được sắp xếp đã bị đánh lén.

Là người của Lộc Sơn làm?

Không đúng, tiểu Linh Vương của Lộc Sơn đang bị kiềm chế hết ở khu hạch tâm, nếu có Linh Vương dư thừa, nhất định các thế lực khác sẽ phát hiện.

Đáy mắt Bách Việt Linh Tê lộ vẻ chần chừ, đè lại suy nghĩ trong lòng, quyết đoán chọn kéo dài khoảng cách, cố gắng rời khỏi vòng sấm sét.

Thật ra cô lui ra dễ dàng tợn bởi lẽ vòng sấm sét tự động nhường ra một lỗ hổng, ngược lại Đồng Tước và Thiếu quân Thái Hạo nhận được đợt tiến công dữ dội và tập trung hơn.

Má!

Linh thuật cầu cứu được hai người phóng ra đã trong nháy mắt bay qua thiên sơn vạn thủy.

Bên ngoài khu hạch tâm tại thời điểm này, các Linh Vương đang tấn công lớp chắn một cách hợp lý, tiến độ chỉ còn một phần ba để phá vỡ lớp chắn, song, ai nấy đều cảm nhận được động tĩnh từ khu nguy hiểm bên kia.

(P1)

Khi Thiếu quân Ma La ngã xuống có hiện tượng thiên văn sinh ra, người trong khu nguy hiểm đều nhìn thấy và khi đó họ đã hãi hùng.

Đây chính là Thiếu quân của vương tộc dị tộc, Trần A Điêu cứ giết như vậy?

Kinh khủng!

Không chỉ vậy tại bên phía khu hạch tâm, khi nhóm Linh Vương nửa tin nửa ngờ, tiếng cầu cứu từ hai con cưng của trời tuyệt thế chực heo mập bị mổ lấy tiết vang lên.

Đồng Tước: “Trần A Điêu giết tôi! Nó đã giết Thiếu quân Ma La!”

Thiếu quân Thái Hạo: “Trần A Điêu giết tôi! Thiếu quân Ma La đã chết!”

Há miệng ngậm miệng toàn không nói cứu mình nhưng chúng đều có một nội dung — Thiếu quân Ma La đi bán muối, có khi tôi cũng đi theo, mau tới cứu tôi, nhanh lên nhanh lên!

Bên này, mấy người Linh Vương tại Lộc Sơn như Trâm Xanh và Cò Trắng biết A Điêu là người có thể gây chuyện thì biết thế đấy, mỗi tội họ chỉ cho rằng cô nắm chắc thoát thân được trong vòng bao vây của đám người Đồng Tước Mà thôi.

Đâu có ngờ mới qua vài phút đã gi ết chết một Thiếu quân.

Hiệu suất còn cao hơn cả heo mẹ đẻ con trong chuồng heo.

Bây giờ người của vương tộc Ma La nổi đóa, ý giết chóc của mấy tiểu Linh Vương ngùn ngụt, uy hiếp chất vấn người Lộc Sơn.

Thanh Trâm xem như là người hiểu rõ A Điêu nhất ngoại trừ ông già Ngư, cô ấy nghe vậy thì nhìn đối phương, ung dung đáp: “Bốn đánh một còn bị đánh chết, chưa kể còn là tên thứ nhất bị đánh chết, còn không biết xấu hổ đi tìm phụ huynh trút giận. Quy tắc của đời đầu vào 300 năm sau đã thối nát tới bực này rồi?”

Nhắc về thực lực trong đời đầu tiên, người ba vương tộc Tam Quốc đều không dám khiêu chiến với ba Tông hoàng, vương tộc dị tộc lại ở vị trí bên dưới trong chín đỉnh, giờ họ vênh vang cỡ này cũng không phải vô cớ.

Trâm Xanh vừa nói xong, người của vương tộc Ma La theo bản năng sợ hãi. Chung quy Lộc Sơn có nhiều thế hệ dũng mãnh, từ từng là Tông hoàng yếu nhất tới một lần trấn áp Thanh Đồng Sơn và Vu Sơn, chiến tích huy hoàng, đáng sợ tột cùng.

Có điều đã có sự chứng thực của Thanh Đồng Sơn và vương tộc Liệt Tần từ sáng sớm, thành thử họ tức thì xốc lại tinh thần.

“Hay lắm, quy tắc đời đầu tiên cũng là sinh tử mỗi người nghe theo số trời. Nếu Thiếu tông của Lộc Sơn mấy cô có năng lực giết Thiếu quân Ma La tôi, vậy thì đừng trách vương tộc Ma La tôi giết nó! Cùng lắm thì các vị có thể chạy sang nghĩ cách cứu viện.”

(P2)

Hắn vừa đề cập đến việc giải cứu, Trâm Xanh trưng ra khuôn mặt hờ hững mà rằng: “Xin lỗi, Thiếu tông nhà chúng tôi không cầu cứu, đứa cầu cứu là con cái nhà mấy người.”

Mẹ mày!

Tộc Ma La tức tới đau cả tim thẳng thừng cử hai tiểu Linh Vương bay ra ngoài, tộc Thái Hạo cử một, mà mỗi bên Thanh Đồng Sơn và Vu Sơn cử ra một.

Chẳng qua Trâm Xanh tỏ tường không chỉ có 4 người này đi qua, còn có cả vương tộc nước Liệt Tần và Nam Tấn, mỗi bên cử một người.

Tổng cộng có 7 tiểu Linh Vương.

Duy chỉ có vương tộc của Đường Tống và Lộc Sơn không đi.

Nhóm trước thì không muốn đi, ước gì còn được mượn dao giết người; nhóm sau thì… cuối cùng cũng nuôi thả? Có là gì thì vẫn không đi sang.

Vốn một đám tiểu Linh Vương nơi này đến từ thế lực chín đỉnh, giờ lập tức đi mất một phần năm. Sở dĩ không đi nhiều vì họ sợ cử nhiều người đi chợt có bên ra đòn nặng, tăng nhanh quá trình phá vỡ lớp chắn, bên có nhiều người đi ra sẽ chịu tổn thất lớn, thực lực bản thân suy yếu, để Đường Tống chiếm món hời vô ích.

Lão Lục vương tộc Đường Tống nhìn tất cả đầy lạnh lùng, thầm nói chuyện riêng: “Lộc Sơn đang lợi dụng Trần A Điêu cố ý thu hút những tiểu Linh Vương này? Sao có khả năng nó có năng lực đánh chết tiểu Linh Vương?”

“Không thể nào đâu, mới qua được mấy hôm? Nghe đâu bên trong Lộc Sơn cũng phê bình kín đáo về ân oán giữa Trần Khuê và Lang Gia Côn Luân, cảm thấy thân phận Trần A Điêu không thích hợp làm người thừa kế Lộc Sơn đâu. Gần đây Ngư Huyền Cơ đang xử lý tình huống nội bộ, mấy trưởng lão nọ lại không yên tĩnh dạo gần đây, nghe nói thường xuyên bị sét đánh. Chỉ e là Ngư Huyền Cơ kia đang đàn áp.”

“Có lẽ như vậy, nhưng mặc kệ như thế nào, tôi vẫn cảm thấy chắc mẩm Ngư Huyền Cơ cho Trần A Điêu chí bảo, để cho nó có năng lực thoát khỏi đòn tấn công của tiểu Linh Vương. Nhưng đừng quên trước kia nó đã đủ sức hóa rồng và bùng nổ tốc độ sánh bằng tiểu Linh Vương.”

“Đoán chừng là thế rồi. Anh xem Thanh Đồng Sơn ăn lỗ lớn cỡ đó, không còn mặt mũi gì, mà chả phái được mấy người đi, hiển nhiên là muốn thăm dò một hai trước. Lỡ như đuổi không kịp nó mà còn phái nhiều người thì đó mới gọi là hỏng toi kế hoạch.”

Nếu người Thanh Đồng Sơn biết về cuộc trò chuyện riêng của họ, cam đoan sẽ cạn lời.

Cử nhiều người đi?

Đã cử nhiều rồi, ba tiểu Linh Vương được cử đi mai phục đã bị mai phục.

(P3)

.....

Bên này, bảy tiểu Linh Vương không ngừng dịch chuyển tức thời lao tới vùng sấm chớp oanh tạc trong khu nguy hiểm. Tại một nơi khác trong khu nguy hiểm, hai tiểu Linh Vương ở Thanh Đồng Sơn bị ba tiểu Linh Vương nhìn chòng chọc.

“Tộc Thiên Linh, mấy người thuộc ba vương tộc dị tộc cao quý, cứ phải giúp Trần A Điêu làm gì?”

Người Thanh Đồng Sơn tức phải biết, còn chưa tới gần đã bị mắc kẹt, đánh nhau dã man một hồi, ban đầu không phải bọn họ không đánh lại, chủ yếu vì đối phương có nhiều người!

Ba con phượng hoàng bay trên trời cuồng điên tấn công, nay nghe thế thì một người cười ha hả: “Cô nương kia là bạn cùng nhà với Thiếu quân chúng ta, há để mấy người ám sát!”

“Chỉ là bạn cùng nhà, không phải con dâu, đáng để tộc Thiên Linh chuyện bé xé ra to, không cân nhắc tới ngày sao chăng?”

Thương Ngô đang đánh đàn, tiếng đàn đang trợ lực cho phượng hoàng, ba con phượng hoàng đánh giết có được hỗ trợ mạnh mẽ mới đè hai người ra đánh.

Bấy giờ Thương Ngô nghe vậy thì nhìn về phía hai Linh Vương Thanh Đồng Sơn, giải thích: “Chị gái tôi là Thái hậu Đường Tống, cô nương A Điêu là Thiếu tông Lộc Sơn của Đường Tống, bọn họ đều là căn cơ tương lai của Đường Tống, đương nhiên tôi phải hỗ trợ một hai.”

“Không phải vì cô ấy là bạn cùng nhà với tôi.”

Một Linh Vương Thanh Đồng Sơn cười khẩy: “Phải không? Tôi còn tưởng rành rành là Thiếu quân tộc Thiên Linh mà cam chịu phận thấp hèn muốn làm lốp xe dự phòng cho người ta.”

Ngón tay Thương Ngô khẽ ấn dây đàn, ánh mắt tiết chế, anh kìm khóe miệng nói thản nhiên: “Trái lại tôi còn muốn được thật.”

Đáng tiếc tới giờ người nọ chỉ tỏa sáng cả mắt khi lấy được trà sữa anh cho. Rõ rành ban đầu cô thấy anh là còn nhìn thêm đôi lần, nhất là ở ngôi chùa ấy. Có khi cảm thấy dáng dấp anh khá đẹp? Nhưng rồi về sau lòng lại… bình lặng như nước.

Có điều ngay cả khi đã làm trà sữa cho cô, vẫn còn có người biết nấu cơm đây này.

Nghĩ về cô nữ sinh thanh lệ thoát tục và thanh lịch thong dong, nghĩ đến những món ngon khác nhau mà cô ấy làm mỗi lần.

Thương Ngô cụp mắt, nhẹ nhàng thở dài.

Người ta làm cả bàn toàn đồ Mãn đồ Hán, còn anh chỉ có trà sữa.

Vốn không đến mức đó.

(P4)

Ban đầu nhìn thấy cô bé này quỳ trước tượng cằn nhằn lải nhải làm anh thấy đáng yêu; về sau quen biết thì thấy cô bé trưởng thành, có phong thái thật quyến rũ; sau đó nữa thì… nó có độc.

Nó thật sự độc hại.

Người vô tâm và tham lam là độc hại nhất.

Tiếng đàn tự dưng ai oán, mơ hồ mang theo phong cách đưa tang.

Năm Linh Vương: “???”

Không đến mức đó đâu, thật sự không đến mức đó.

Có điều rất nhanh Thương Ngô tự dưng biến sắc, nói với ba phượng hoàng: “Bên chị gái gặp nguy hiểm, đi thôi.”

“Trưởng công chúa Điện hạ? Vậy Trần A Điêu thì tính sao?”

“Đương nhiên là chị gái quan trọng hơn.”

Thương Ngô hóa thân thành Phượng Hoàng Băng, ba con phượng hoàng còn lại tức thì bay theo anh.

Hai Linh Vương Thanh Đồng Sơn thấy thế thì vui mừng vì có thể thoát thân dẫu họ vẫn đầy ngạc nhiên.

“Đi, đi giết Trần A Điêu! Có điều phải bí mật mai phục, Lộc Sơn không có người đi cứu viện như vậy dám chắc trên người Trần A Điêu có chí bảo về tốc độ, không ngán tiểu Linh Vương. Hai người chúng ta tập kích ám sát đi!”

.....

A Điêu Độc Hại sắp tiêu diệt toàn bộ một đám đại Tông Sư, trái lại Đồng Tước và Thiếu quân Thái Hạo cực kỳ kiên cường, hãy còn kiên trì được một hồi.

Chống đỡ!

Chống đỡ thêm lát nữa, tiểu Linh Vương sắp tới rồi!

1. 2, 3... Thời gian trôi qua hệt khi đếm cừu lúc trước lúc ngủ, một ngày bằng một năm, sau chót họ nghe thấy không gian cuộn gợn sóng, cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của bảy tiểu Linh Vương hạ xuống.

Bảy tiểu Linh Vương đến, biển núi chấn động.

“Láo xược, Trần A Điêu, mi muốn chết!”

“Giết Thiếu quân Ma La ta sao, muốn chết rồi!”

“Hôm nay là ngày chết của cô!”

“Này con cưng của trời thời này, cô quá ngông cuồng không biết tiết chế, đáng chết!”

“Chết!”

Bấy giờ tại khu bên ngoài và khu nguy hiểm đang có một đám người chạy trốn, phía sau là bọn Tống Linh đuổi riết không rời.

(P5)

Có điều vào lúc này họ thấy hiện tượng thiên văn khủng khiếp của bảy vương ở phía Đông Nam giáng xuống diệt trừ. Đúng lúc ấy, đám con cưng của trời tại Thanh Đồng Sơn đang chạy trốn lại cười vang.

“Ha ha ha, Trần A Điêu chết chắc rồi, tụi bây cũng chết.”

Những lời này gần như là tiếng lòng tất cả mọi người tại khu nguy hiểm đang chú ý đến một trận chiến này.

Mỗi tội tại một nơi nào đó… Con ngươi Tam hoàng tử Liệt Tần, người được cao thủ che chở đã chấn động, hắn lẩm bẩm hỏi: “Đó là cái gì?”

Hắn thấy gì?

Hắn thấy sự hàng lâm của bảy vương, cũng lập tức thấy được cả công cụ của bảy vương tụ tập trên người Trần A Điêu.

Cô bị hủy diệt.

Lần này cô bị hủy diệt thật sự.

Không còn phân thân nào xót lại.

Không có con rối.

Không có Thuật Thế Thân.

Vì... bản thân cô chỉ là phân thân.

Phân thân - cơ thể chính, cơ thể chính lại là phân thân, cho nên hai Trần A Điêu xuất hiện trước sau đều là phân thân.

Sau khi phân thân tan rã, nó vẫn là một dạng thể năng lượng, dưới tác dụng của Tinh Thần Nhập, nó thẳng thừng gầy dựng lại trước mặt bảy vương và sau đó dung nhập vào một chỗ.

Vậy Trần A Điêu chân chính…

Bách Việt Linh Tê đã tránh xa chiến trường nay nắm lấy cơ hội, nắm bắt thời cơ, muốn phát ra đòn công kích.

Ngặt nỗi cô ta vẫn đánh giá thấp A Điêu.

Khi cơ thể chính xuất hiện, Bách Việt Linh Tê phát ra công kích còn chưa thấy rõ người, chỉ cảm thấy phần tinh thần mê muội.

Ông... Lĩnh vực tinh thần khổng lồ nhốt chặt tất cả mọi người.

7 tiểu Linh Vương + 1 Bách Việt Linh Tê.

Hệt Ngư Huyền Cơ dùng lĩnh vực tinh thần nhốt chặt vương tộc Đường Tống trong nháy mắt lúc ở biên giới hồi trước.

Về sự khủng khiếp của lĩnh vực tinh thần, e là chỉ những người đã kinh qua mới thấy hãi.

Mà cô đã nhốt kỹ một hơi bảy tiểu Linh Vương chứng tỏ phần tinh thần của cô tuyệt đối có thể so với trung Linh Vương. Tuy nhiên cô chỉ vẻn vẹn bao lấy mà thôi, còn không cách nào thẳng thừng tiến công dữ dội thậm chí kích nổ giống như ông già Ngư.

Nhưng bao trùm thôi đã đủ.

(P6)

Trong một giây gây chóng mặt.

Siêu năng lực tuyệt sát 606 mở ra, nó không lớn không nhỏ, đường kính tầm ngàn mét bao lấy cả 8 người bị mắc kẹt, đoạn, cơ thể chính thật sự của Ứng Long xuất hiện.

Ứng Long chín vuốt.

Khi nó xuất hiện, ma quỷ của toàn bộ hòn đảo đã táng đởm; tại khu hạch tâm, tất cả các tiểu Linh Vương sợ hãi đến mức đỉnh đầu muốn tróc hết.

“Không có khả năng!”

Ngay cả yêu vương hàng đầu như yêu vương Xương Trắng ở chỗ sâu cũng hạ thấp cái đầu lâu.

“Rồng thật… chín vuốt?”

“Không...”

Họ cố gắng phản kháng nhưng Ứng Long chín vuốt đã mở đồng tử.

Đôi mắt Hoàng Tuyền, thời gian quay lại.

Trong số tám người có ba tiểu Linh Vương hứng chịu chủ yếu một đòn này.

Một người tại Thanh Đồng Sơn, hai người bên vương tộc Ma La.

Thời gian quay trở lại tới khi nào?

Quay lại thời điểm họ vừa thức dậy.

Khi yếu ớt nhất, suy yếu nhất.

Liền kề là một táp hơi rồng sà tới, ba tiểu Linh Vương… trực tiếp hóa thành tro hệt Thiếu quân Ma La.

Kh ủng bố, kh ủng bố tới nỗi các tiểu Linh Vương có mặt vừa hoàn hồn lấy lại sự tĩnh trí đã run lên vì sợ hãi. Nhưng vì nỗi sợ hãi này, họ theo bản năng phát ra một chùm tấn công mạnh nhất nện vào thân rồng khổng lồ.

Đây là một cuộc tấn công liên hợp của bốn Tiểu Linh Vương. Sau khi đánh vào cơ thể rồng…

Chuyện càng khiến họ run rẩy hơn đã xảy ra.

Da không rách.

Da! Không! Rách!

Bồn Cầu thương xót thay cho bọn họ: huyết thống tộc Trời + vật chất biến dị cải tạo + cơ thể Ứng Long chín vuốt, Trần A Điêu hiện tại là bò nuôi lấy máu, cô ấy là con bò nuôi lấy máu siêu cấp!!!

Khi cô có năng lực gi ết chết tươi tiểu Linh Vương, chứng tỏ cô miễn dịch phần lớn đòn tấn công của cấp tiểu Linh Vương.

Ít nhất cô vẫn gánh nổi đòn hội đồng của ba bốn tiểu Linh Vương.

Từ đầu ván cờ này được cô bày ra để kéo tới và giế t chết một đám Linh Vương.

Cái gì mà Đồng Tước, cái gì mà Thiếu quân, toàn là mồi nhử sạch.

Bởi vì bên khu hạch tâm toàn là Linh Vương, hơn nữa có khi có cả trung Linh Vương, cô vừa xuống tay ắt sẽ bị giế t chết, cho nên đành phải chậm rãi dẫn những Linh Vương này tới và giết đi. Hệt người chơi đánh Boss, bên quái tinh anh nhiều quá mà đằng ấy thì không gánh nổi, thế là đành kéo cừu hận, dẫn tụi nó sang đây một ít…

Lừa qua, đóng cửa lại, làm thịt!
Bình Luận (0)
Comment