Sau Khi Lỡ Ngắm Sếp Tắm Trong Khách Sạn

Chương 20

Vừa khi Thư ký lảo đảo ra khỏi phòng Sếp, ngay lập tức đã bị cả đám xúm vào hóng drama.

Ai cũng tò mò muốn biết hai chuyện chính. Thứ nhất là về tình sử của Sếp, vì anh cứ miệt mài làm việc ngày đêm, không ai hiểu nổi khi nào anh lại có bồ, với lại bồ anh là ai, là đực hay cái? Thứ hai là: Ủa, nếu Sếp kết hôn rồi, tự vui một mình thế thôi hả, không tính phát chút phúc lợi cho nhân viên à? Ít nhất cũng cho hộp kẹo cưới chứ?

Về câu hỏi đầu tiên ấy, cái này Sếp dặn anh ta rồi, thành ra Thư ký lập tức làm bộ ngây ngô đáp rằng Sếp bảo mật ghê gớm lắm, với anh ta còn chẳng thèm tiết lộ gì nữa cơ.

Còn về phúc lợi? Thư ký nghĩ bụng: Đám cưới giả mà cũng phải phát phúc lợi á? Nhưng ngoài mặt anh ta vẫn cố nhã nhặn hứa sẽ hỏi thử xem Sếp có ý định phát phúc lợi không.

Nghe xong câu trả lời, cả đám hụt hẫng. Có người phỏng đoán: "Tự nhiên Sếp kết hôn, liệu có phải kiểu cưới chạy bầu không nhỉ? Như mấy chuyện tổng tài bá đạo đồ ấy, nữ chính đi nhầm phòng nằm nhầm giường Sếp xong có thai luôn?"

Thư ký: Phụt!!

Cưới chạy bầu? Hai người đàn ông mà sinh em bé? Chắc đẻ hạt dưa thì có!

Rồi có người đoán nửa kia của Sếp chắc là nhân viên trong công ty, chứ nếu không anh ấy lấy đâu ra thời gian yêu đương? Biết đâu kẻ đó đang trộn lẫn trong đám tụi mình đây mà hóng hớt nè?

Thư ký mắt mở to như bưng cơm, sững người mất một lúc thì có ai cười phá lên phản bác: "Với mấy kiểu dưa méo vẹo xấu quắt của chúng ta, Sếp có bị bỏ bùa cũng chẳng ngó đâu!"

Đứng trước đám người không biết chút gì, Thư ký bất lực thở dài: Biết nhiều bí mật mà không thể hé răng, cảm giác nó cô đơn làm sao!

Anh ta vừa ngồi xuống bàn đã chợt nhớ ra có tài liệu để quên trong phòng Sếp. Thư ký lật đật quay lại, định gõ cửa thì nghe trong phòng vang ra tiếng động lạ.

Thư ký sực nhớ hồi nãy Công vào phòng Sếp, không hiểu sao dấy lên một nỗi nghi ngờ. Linh tính mách bảo, anh ta rút tay lại rồi nhẹ nhàng dí tai vào cửa để nghe lén coi coi chuyện gì đang diễn ra.

Không nghe thì đã lành, nghe xong sắc mặt Thư ký lập tức đổi bảy màu sắc.

Anh ta nghe tiếng thở hổn hển bên trong, xen lẫn với tiếng rên rỉ ngắt quãng của Sếp, nghe như vừa đau vừa sướng.

Thêm nữa còn có tiếng Công nói giọng nhẹ nhàng: "Anh thấy thế này có thích không?"

Nghe cái kiểu âm thanh mờ ám này, ai ngây thơ mới không hiểu đang diễn ra cái gì! Nội tâm Thư ký kinh hãi, suýt nữa cắn trúng lưỡi: Mẹ ơi! Chẳng phải anh mình bảo hai người chỉ giả mạo thôi à? Vậy bây giờ hai người đang làm cái quái gì trong văn phòng vậy hả?!

Thư ký nghĩ bụng: Bảo mật thế này thì đúng là cao tay rồi, đến mình mà còn không biết?

Thư ký: Rên to như thế không biết kiềm chế à, may là mình nghe, chứ nhỡ ai khác nghe thì tính sao hả?!

Nhận thấy tiếng động bên trong càng lúc càng lớn, cuối cùng Thư ký không chịu nổi nữa liền gõ cửa.

Âm thanh bên trong đột ngột im bặt như bị rút phích cắm. Vài giây sau, Công từ từ mở cửa bước ra.

Thư ký nhìn Công từ đầu tới chân, thấy hắn có vẻ ngượng ngùng, quần áo xộc xệch, hơi thở còn chưa ổn định, môi đỏ bất thường, còn bóng nước nữa chứ.

Nội tâm Thư ký: Quả nhiên, tôi biết ngay mà! Hai ông thần này ở trong đó chắc chắn làm chuyện không đàng hoàng rồi!

Thấy Thư ký cứ nhìn chằm chằm không nói gì, Công ngơ ngác sờ mặt: "Gì vậy, mặt tôi có dính gì à?"

Thật ra massage nghe thì dễ, nhưng là một nghệ thuật đòi hỏi kỹ năng, lực phải vừa phải, bấm đúng huyệt, sai tí là phản tác dụng, nặng thì có thể làm liệt người ta.

Nhất là như khi massage đầu cho Sếp, lại càng phải cẩn thận gấp bội.

Dù trước đây Công có học qua vài chiêu rồi, nhưng tập trung một hồi cũng thấy mệt, thế là hắn bèn cởi áo khoác, rót ly nước nghỉ ngơi một chút rồi mới tiếp tục, cuối cùng thì triệu chứng đau đầu của Sếp cũng giảm hẳn.

Nội tâm Thư ký: Nhìn cậu mày mắt to lông mày đậm vậy, ai ngờ cũng là một tiểu yêu tinh đấy hỉ. Đến nỗi quyến rũ được ông anh tôi, ngang nhiên làm cánh chim ưng* ngay tại văn phòng giữa ban ngày ban mặt luôn!

白日宣淫【Bái rì xuān yín】Bạch nhật trong Thanh thiên bạch nhật + Ngang nhiên làm chuyện dâm loạn = cánh chim ưng (cửng chym anh)

Thư ký lắc đầu ngao ngán vỗ vỗ vai Công, lắc đầu nói: "Có vài việc, cũng nên để ý thời gian, địa điểm, hoàn cảnh."

Công càng mơ hồ, bụng nghĩ: Thấy Sếp không khỏe, massage cho anh ấy một chút thôi mà, có gì đâu nhỉ?

Nhưng hắn không giải thích thêm làm cho Thư ký lại tưởng hắn ngầm đồng ý, lại làm hiểu lầm càng thêm sâu sắc. Nội tâm Thư ký than thở cảm thán sau bao năm làm chung, giờ mới biết Công là loại người như vậy.

Nhìn các đồng nghiệp khác còn chẳng hiểu chuyện, trong lòng Thư ký lại thêm trăm cảm xúc hỗn độn: Một mình biết bao nhiêu bí mật mà không thể tiết lộ, cảm giác nó cô đơn thế nào ấy.

Cũng may anh ta còn có Vương 2 màu tóc để chia sẻ. Sau khi tan làm, Thư ký lập tức về nhà kể lại câu chuyện hôm nay cho Vương 2 màu tóc nghe.

Vương 2 màu tóc nghe xong vỗ đùi đen đét, thốt lên: "Ý anh là anh trai anh không biết là anh đã biết anh ấy với xx là thật, còn anh thì phải giả vờ là tưởng hai người là giả——Ủa khoan, rốt cuộc là thật hay giả vậy?"

Thư ký khẳng định: "Còn thật hơn cả vàng, tôi tận mắt thấy hai người ư ư ư trong phòng rồi, còn có thể là giả nữa hả?"

Vương 2 màu tóc ngơ ngác: "Nếu kết hôn rồi, sao anh trai anh lại phải giả vờ là giả với anh làm gì?"

Thư ký nghĩ một hồi rồi bừng tỉnh: "Biết rồi, chắc là anh ấy bị ép cưới rồi!"

Tác giả có lời muốn nói

Công: Ăn nói xà lơ, rốt cuộc là ai ép ai cưới đấy?

Thư ký: Tôi đậy kín giữ lắm, nhưng đáy lọ thủng mất tiêu.
Bình Luận (0)
Comment