Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 1005 - Chương 1005.

Chương 1005. - Chương 1005. -

Hành tây xào trứng gà, hành tây xào thịt bò, hành tây vòng, hành tây heo hầm, trăm phương pháp chế biến a.

“Giá khởi điểm một trăm lượng bạc, tăng giá ít nhất mười lượng.”

Đấu giá bắt đầu, nhưng phía dưới người đều không nhiệt tình cho lắm, chủ yếu là ngại mùi vị không dễ ngửi, vật này không giống như là có thể ăn.

Còn ngại giá khởi điểm đắt, không đáng giá số tiền này.

“Hai trăm lượng.” Mộc Vãn Tình trực tiếp báo một con số, không ai tranh giành với nàng.

Nàng thoải mái thu hành tây vào trong túi, quyết định trước tiên không vội ăn, đem vật này trồng trọt ngay ở nông trang.

Những thứ khác đều không quan trọng lắm, Mộc Vãn Tình ở một bên xem náo nhiệt.

Không thể không nói, người Lương Thành có tiền thật nhiều, tài lực hùng hậu, đồ vật đấu giá cũng đủ loại, cái gì cũng có.

Chờ buổi đấu giá kết thúc, Mộc Vãn Tình duỗi lưng một cái, nói: “Trở về đi.”

Nàng vừa ra cửa, chợt nghe thấy một thanh âm vang lên, “Tỷ, tỷ phu, chính là nàng đánh gãy cánh tay của ta, còn cướp bạc của ta.”

Là Đổng Tam dẫn người tới, Mộc Vãn Tình nhàn nhạt liếc mắt một cái, đây là địch trưởng tử của Thất phòng, Mộc Bột, thì ra hắn chính là tỷ phu của Đổng Tam.

Về phần, thê tử trẻ tuổi này chính là tỷ tỷ của Đổng Tam, nàng ngược lại chưa từng thấy qua.

Tốt lắm, mọi người đến đông đủ rồi.

Lũ cặn bã, chuẩn bị run rẩy đi.

Hành động này của nàng chọc tổ ong vò vẽ rồi, Đổng thị là một người cuồng đệ đệ chân chính, trong lòng tất cả đều là nhà mẫu thân đẻ cùng đệ đệ.

Đệ đệ nàng nâng niu trong lòng bàn tay phải chịu ức hiếp lớn như vậy, lòng của nàng đang rỉ máu.

“Bắt nàng ta lại.”

Nàng vừa mở miệng, hạ nhân nàng mang theo liền xông lên, về phần Mộc Bột liền ở một bên trấn an em vợ. "Nàng đối với ngươi như thế nào, đợi lát nữa trả lại toàn bộ."

Tay Đổng Tam buộc băng gạc thật dày, sắc mặt âm trầm, "Ta muốn nàng làm di nương của ta, ngày đêm giày vò nàng, cho nàng biết kết cục đắc tội ta.”

“Vậy cũng được, ngươi vui là tốt rồi…” Mộc Bột yêu ai không yêu, cực kỳ dung túng tên em vợ này, “Ồ.”

Mộc Vãn Tình đứng bất động, thần sắc nhàn nhạt nhìn đám người xông tới, nhưng không ai có thể đến trước mặt nàng, đều bị thị vệ đánh ngã xuống đất.

Phu thê Mộc Bột đều sợ ngây người, sức chiến đấu này cũng quá mạnh mẽ đi.

Mộc Bột bảo vệ thê tử lui về phía sau vài bước, vẻ mặt đề phòng.

Đầu óc hắn xoay chuyển thật nhanh, "Người đâu, mau đi quan phủ tố giác, nói trong thành có một gian tế nước khác tới, chúng ta bên này chịu không nổi.”

Nghe xong, ánh mắt Mộc Vãn Tình lạnh xuống, đồ khốn kiếp, há mồm bịa đặt.

Chính mình không làm được, liền lợi dụng quan phủ, hoàn toàn không để ý người khác sống chết cùng thanh danh gia tộc, đã như vậy, gia tộc không chứa nổi hắn.

Điều này đã chạm tới điểm mấu chốt của nàng.

Nàng cố ý thay đổi giọng nói, "Mộc Bột, ngươi vì tư lợi mà vu cáo hãm hại người khác, uổng công vì Mộc gia, thanh danh cả đời của Thanh Bình Quận Chúa chính là bị tiểu nhân các ngươi phá hủy.”

Mộc Bột sợ nàng ra tay, trong lòng hoảng sợ, căn bản không để ý lắng nghe giọng nói của nàng, hắn nói: "Bắt gian tế ai cũng có trách nhiệm, Thanh Bình Quận Chúa há là một gian tế như ngươi có thể lôi kéo?"

Đổng thị rất gian xảo, phụ hoạ theo: "Đúng, mọi người mau tới bắt gian tế đi.”

Theo tiếng nàng kêu to, đem bá tánh bốn phía đều gọi tới, quan sai duy trì trị an phụ cận cũng gọi tới, đồng loạt nhào tới bắt gian tế.

Mà Mộc Bột che chở Đổng thị lui về nơi an toàn nhất.

Mộc Vãn Tình lạnh lùng nhìn bọn họ, làm thủ thế, một gã thị vệ lắc mình rời đi.

Đổng thị thấy thế liền hắng giọng kêu to, "Không tốt, gian tế chạy mất một người, không thể để cho những tên này cũng chạy.”

Bá tánh và quan sai vây quanh đoàn người Mộc Vãn Tình, kích động đến sắp đánh nhau.

Thị vệ bảo vệ Mộc Vãn Tình ở chính giữa, đánh lui người xông lên, nhưng thủ hạ lưu lại đúng mực, không đả thương người khác.

Trong lúc hỗn loạn, một tiếng hét vang lên: "Binh lính đang đến."

Một đội quân chính quy hùng hổ xông tới, mỗi người võ trang hạng nặng, cầm trong tay trường kiếm.

Bình Luận (0)
Comment