Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 117 - Chương 117.

Chương 117. - Chương 117. -

Mộc Vãn Tình nàng không chỉ đưa tặng công thức đồ uống, dược thiện và cháo, mà còn có thủ pháp điều trị, phục vụ toàn diện.

Vì giúp hắn ôm được mỹ nhân trở về, nàng đúng là liều mạng.

Thấy hắn không nhận, nàng nhìn hắn một cách kỳ quái, cưỡng ép nhét giấy vào trong tay hắn, "Cất kỹ đi, ta đã viết nửa buổi mới xong đấy."

Đỗ Thiếu Huyên cầm lấy tờ giấy nhẹ nhàng, nhưng lại cảm giác được sức nặng ngàn cân, sâu trong nội tâm dâng lên một chút ấm áp.

"Ngươi… tặng ta đồ quan trọng như vậy, thật sự không sao?"

Đưa tặng nhiều bí phương như vậy, phụ mẫu người nhà ngươi cũng không có ý kiến gì sao?

Tiểu nha đầu này thông minh thì thông minh, nhưng quá thành thật, móc tim móc phổi cho người khác.

Như vậy không được a, hắn lo lắng nàng sẽ bị người ta lừa gạt.

Ban đầu Mộc Vãn Tình không có phản ứng kịp, những bí phương này đều được công khai ở thời hiện đại, tùy tiện lên mạng tìm là thấy được toàn bộ.

Đây là thay nàng lo lắng sao? Chờ nàng phản ứng lại, trên mặt lộ ra nụ cười, ai cũng hy vọng những gì mình bỏ ra đều có thể được người khác ghi nhận.

"Không sao, mạng của ta trị giá nhiều như vậy."

Nàng như vậy nói, Đỗ Thiếu Huyên cũng không dám tin hoàn toàn, trong lòng vòng vo trăm mối.

Hắn lấy ra một vật rồi đưa qua, "Đây là lệnh bài của ta, gặp phải cửa ải khó khăn không qua được thì có thể lấy lệnh bài đi tới quan phủ cầu cứu, giữ cho kỹ, ngàn vạn lần không thể để rơi mất."

Ánh mắt Mộc Vãn Tình sáng lên, đây chính là bất ngờ ngoài ý muốn.

Bảo bối áp đáy hòm, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ tánh mạng, vậy thì không cầ khách khí. "Đa tạ."

Nàng xâu một sợi dây vào lệnh bài, trịnh trọng treo trên cổ, cảm giác trong lòng càng thêm kiên định.

Về phần hắn là ai, bản thân hắn đã không đề cập tới, nàng cũng không cần phải hỏi thăm, có thể sử dụng lệnh bài là được.

Nàng khẽ vuốt lệnh bài, hảo cảm đối với Đỗ Thiếu Huyên lại tăng lên, người này nhìn thì không dễ ở chung, nhưng kỳ thực phẩm hạnh tương đối tốt, có tinh thần chính nghĩa lại giảng nghĩa khí, biết thông cảm cho người khác, trong nóng ngoài lạnh, là người tốt.

Nàng liếc nhìn bên hông hắn, lấy lá gan giơ tay, "Cái đó, ngài có thể cho ta một cây chủy thủ nữa không?"

Tay phải Đỗ Thiếu Huyên theo bản năng đặt ở bên hông, "Chủy thủ?"

"Dao làm bếp không tiện lắm." Mộc Vãn Tình có chút ghét bỏ khịt mũi một cái, dùng chủy thủ để gọt trái cây hay bổ khối đều dễ hơn, lại còn có thể phòng thân.

Thần sắc Đỗ Thiếu Huyên cổ quái, nàng có biết mình đang nói gì hay không?

Mộc Vãn Tình thấy thế, chớp chớp mắt, bổ sung thêm một câu, "Nga, ta sẽ không dùng để thọc người."

Lời này không nói ra còn được, nói ra rồi càng khiến người khác lo lắng hơn, có được không?

Đỗ Thiếu Huyên không hiểu sao lại bất an, cô nương này đích thật có lá gan của tặc, không có chuyện gì nàng không dám làm .

"Gặp chuyện bình tĩnh, cố gắng động não không động thủ, phải chú ý chiến lược, ngươi là một nữ nhân, trời sinh thể lực không bằng nam nhân… Ta chỉ nói thể lực, những mặt khác của ngươi lại mạnh hơn nhiều so với nam nhân, nấu cơm cũng đặc biệt ngon."

Lời này thành công lấy lòng Mộc Vãn Tình, nàng cười híp mắt, một đôi mi mắt cong cong.

Người này không tệ, có thể sống chung.

"Ta sẽ cho ngài thêm sốt thịt trâu."

Đỗ Thiếu Huyên há miệng nhưng không cự tuyệt, sốt thịt trâu quá mỹ vị.

"Ta họ Đỗ, Đỗ Thiếu Huyên."

"Xin chào, ta tên là Mộc Vãn Tình."

Hai người bèn nhìn nhau cười, rất là ăn ý, xem như đã thật sự quen biết.

Trước đây, chỉ có thể nói là người lạ gặp nhau hai lần.

Đỗ Thiếu Huyên luôn cảm thấy nàng sẽ bị lừa gạt, không nhịn được nói, "Ngươi như ngươi thật sự quá thành thật, ta cho ngươi thêm một món đồ."

Thành thật? Đang nói nàng sao? Mộc Vãn Tình cảm thấy từ này không có liên quan gì tới bản thân nàng, nhưng lại cảm thấy rất hứng thú với lễ vật, "Cái gì?"

Đỗ Thiếu Huyên không biết lấy ra một quyển sách từ nơi nào , "Binh Pháp Tôn Tử"

Mộc Vãn Tình:...

Không phải chứ? Ngươi rốt cuộc đã nhận thức ta sai làm tới cỡ nào? Ta như vầy còn có thể ra trận giết địch?

Bình Luận (0)
Comment