Mộc nhị phu nhân thở ra một hơi thật dài, chủ ý này không tồi.
"Sau khi có tiền, ta muốn mua chút sản nghiệp, đặt mua chút đồ cho ba huynh muội các ngươi."
Hai nhi tử cũng đã đến tuổi thích hợp để kết hôn, cũng nên thành gia lập thất, nên mua thêm ít đồ.
Nữ nhi cũng đã mười bốn, gặp người phù hợp cũng nên định ra hôn ước, mười dặm hồng trang nhất định phải có.
Mộc Vãn Tình cực kỳ tán thành với đề nghị này, "Mua cho hai ca ca là được rồi, bản thân ta có tiền, cũng đặt mua nông trang."
Mộc nhị phu nhân sờ sờ đầu nữ nhi, "Đừng nói lời ngốc nghếch, ngươi có tiền là chuyện của ngươi, ba hài tử đều là do ta sinh, ta không phân biệt."
Trong lòng Mộc Vãn Tình cảm thấy ấm áp, "Con phố ăn vặt đã đi vào quỹ đạo, cha, ta dự định giao khu vực này cho người và hai ca ca cùng nhau quản lý.”
Trước lấy cái này để rèn luyện tay nghề, về sau lại xem xét tình hình.
Mộc nhị gia có chút sửng sốt, "A, chúng ta có thể sao?"
"Muội muội, vậy ngươi làm gì?"
"Muội muội, ngươi tính mặc kệ?"
Mộc Vãn Tình vẫn luôn có ý thức ràn luyện bọn họ, bọn họ cũng rất cố gắng, mặc kệ là mua sắm nguyên vật liệu, hay là quản lý trị an, đều làm ra dáng ra hình.
"Những ngày này mọi người đều làm việc không tệ, toàn bộ quy trình cũng không có vấn đề gì, chỉ cần nắm chắc hai phương diện là được, một là vấn đề an toàn, người quá nhiều thường hay xảy ra tranh chấp náo loạn, bình thường cần phải nhắc nhở bộ phận bảo vệ chú ý nhiều hơn."
"Hai là vấn đề vệ sinh an toàn, đồ ăn buôn bán nhất định phải vệ sinh sạch sẽ, nguyên liệu nấu ăn phải luôn được bảo quản tốt.”
Phương diện khác thì không cần quản nhiều, nàng đơn giản buông tay, đều là người làm công thành thục.
Trước khi khai trương buôn bán, các nhà đều trải qua khóa huấn luyện chuyên nghiệp, bao gồm cả khoá tư tưởng.
Làm ăn buôn bán phải có uy tín, phải hòa khí thì mới sinh tài, và không thể ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu, nhất định phải làm được ba điểm này.
Nếu ai dám đạp đổ chiêu bài của con phố ăn vặt, các tộc nhân khác sẽ không tha thứ cho kẻ đó.
Con phố ăn vặt đã là một tổng thể, hỗ trợ lẫn nhau, giúp nhau đạt được thành tựu, hỗ trợ nhau kinh doanh làm ăn.
Khách hàng ăn một bát tào phớ tại quán này, lại gọi mấy bánh nhân thịt ở sát vách, kêu một chén hạt vừng dán, loại chuyện này cũng không nhiều.
"Được." Mộc nhị gia biết nữ nhi nhà mình thông minh, cho nên tất cả đều nghe nàng."Vậy còn ngươi?"
Mộc Vãn Tình mỉm cười, "Về phần ta, về sau ta sẽ chuyên tâm phát triển nông trang, tinh lực sẽ đều sẽ đặt ở chỗ này.”
Nông trang là thuộc về tài sản riêng của nàng, nàng có rất nhiều ý tưởng muốn thực hiện ở nông trang.
Mộc nhị gia không có ý kiến, "Cũng được, ngươi có thể mang theo vài người hỗ trợ, nhưng mà, hiện tại tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc......"
Mộc Vãn Tình khoát tay áo, "Ta không có ý định để tộc nhân dính vào, miễn cho lẫn lộn không rõ."
Mộc nhị gia ngẫm lại cũng thấy có đạo lý, "Vậy một mình ngươi làm sao được?"
"Cha, ngươi đem Lý Bình An cho ta mượn là được rồi, ngày mai ta đến vệ sở tìm người Phương gia trước ."
“Mang theo cả ba phụ tử Ngô gia, người đông thế mạnh, như vậy có đụng phải người cũng không lo lắng gì.”
Đối với chuyện xảy ra với Lý Bách Hộ kia, hắn vẫn còn sợ hãi trong lòng.
Lúc đầu lên kế hoạch rất tốt, nhưng, ngày thứ hai vẫn không thể tiến hành được.
Đám người Tằng đại nhân đã trở về, còn mang theo gia quyến, một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi đến con phố ăn vặt.
Tằng đại nhân quen thuộc đi vào con phố ăn vặt, xa xa đã bị cảnh tượng dòng người náo nhiệt chen chúc xô đẩy lẫn nhau làm cho sợ ngây người.
Các gia quyến nhịn không được vén cửa sổ xe lên, khi nhìn thấy lập tức trợn tròn mắt.
Phải biết, các nàng từ kinh thành phồn hoa ngàn dặm xa xôi đi tới Tây Lương, càng là về phía tây, càng là hoang vu.
Mặc dù Lương Thành là chỗ ở của phủ Đô Ty Tây Lương, nhưng vẫn không được phồn hoa.
Ai ngờ, tại Lương Thành còn có con phố ăn vặt náo nhiệt như vậy.
Quy mô này, độ náo nhiệt này, vượt xa khỏi tưởng tượng của các nàng.