“Mộc Vãn Tình có nhược điểm gì?”
Mộc Cẩm Dao cười khổ một tiếng, đáp: "Ta là bại tướng dưới tay nàng, nếu sớm biết nhược điểm của nàng, thì làm sao còn có thể thua nàng?"
Thế tử Tấn Vương ngẫm lại cũng đúng, "Lấy sự hiểu biết của ngươi đối với nàng, nếu như lấy lợi ích ra hứa hẹn, nàng sẽ động tâm sao?"
Trong lòng Mộc Cẩm Dao lộp bộp một cái, “Ta không biết, nàng là một người rất kỳ quái, ta đến nay vẫn không hiểu nàng.”
Thế tử Tấn Vương bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt lóe lên, “Ngươi suy nghĩ biện pháp thật tốt, đem Mộc gia cùng Mộc Vãn Tình đều mang về, nếu chuyện thành công, ta sẽ cho ngươi vị trí thế tử phi.”
Mộc Cẩm Dao ngẩng đầu lên, đôi môi khiếp sợ run rẩy, nói: “Thế tử phi cũng không sai ở…”
……
Lương Thành.
Một ngày mới lại bắt đầu, ánh mặt trời chiếu vào, Mộc Vãn Tình ngủ ở trên giường mở to mắt, xoa xoa, cảm thấy mỹ mãn ngáp một cái.
Ngủ ngon thật.
Nàng chậm rãi đứng lên, thuần thục buộc tóc đuôi ngựa, mở cửa phòng, trên mặt đất đặt đồ vệ sinh cá nhân.
Trong sân rất yên tĩnh, đều không có người, thời điểm này đều đang ở phố ăn vặt làm việc.
Trên bếp lò còn đặt bốn cái bánh bao hấp, một chén tào phớ, Mộc Vãn Tình sờ sờ vẫn ấm áp, lấy ra ăn.
Nàng đi dạo quanh nhà trẻ trước, nhìn mấy tiểu hài tử chơi rất vui ở sân thể dục nhỏ, không khỏi mỉm cười.
Hài tử nên được vui chơi sảng khoái, có một tuổi thơ hoàn chỉnh.
Bỗng nhiên góc áo nàng bị kéo nhẹ, “Cô cô.”
Một tiểu nam hài ánh sáng ngời nhìn nàng, trong mắt tất cả đều là ngôi sao nhỏ, Mộc Vãn Tình ngồi xổm xuống, nói: “Bảo Nhi à, sao ngươi không chơi với bạn nhỏ?”
Hắn tuổi này mới vừa học vỡ lòng, nửa ngày đọc sách, nửa ngày vui chơi.
Bảo Nhi cầm trong tay một quyển Tam Tự Kinh, nói: “Ta đang đọc sách, ta sẽ thi Trạng Nguyên cho cô cô.”
Lời nói của hài tử này khiến vẻ mặt Mộc Vãn Tình cứng đờ, mím môi, đứa nhỏ này là cháu ruột của đích trưởng phòng, không nằm trong danh sách được đặc xá, đương nhiên không có khả năng khoa cử làm quan.
Nàng sờ sờ đầu Bảo Nhi, hỏi: “Ngươi thích đọc sách như vậy sao?”
Đứa nhỏ này rất thông minh, rất có thiên phú, đáng tiếc, có tổ phụ như vậy.
“Vâng.” Bảo Nhi dùng sức gật đầu, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng, nói tiếp: “Chờ ta làm quan, sẽ mua kẹo cho cô cô ăn, thật nhiều thật nhiều kẹo.”
Mộc Vãn Tình hé miệng mỉm cười, móc từ trong ngực ra một viên kẹo, "Ta sẽ ở đây chờ, còn đây là phần thưởng.”
Bảo Nhi hoan hô một tiếng, vui vẻ ôm Mộc Vãn Tình làm nũng.
Mộc Vãn Tình nói chuyện với hắn một lúc, sau đó mới đuổi về phòng học đọc sách.
Một đạo thanh âm sâu kín vang lên, "Ngươi.... Vì sao không nói rõ với hắn?"
Là Mộc Nam Nam, thứ nữ đại phòng, cũng là một trong những người bị đại phòng bỏ lại.
Mộc Vãn Tình để một căn phòng cho bọn họ ở, một nhà lớn nhỏ hơn mười người ở cùng, mấy hài tử cũng do Mộc Nam Nam chăm sóc.
Tuy không cho bọn họ cửa hàng mặt tiền, nhưng Mộc Vãn Tình truyền lại tay nghề làm đậu chế phẩm, vất vả thì vất vả, nhưng, chỉ cần chịu làm chịu khó, cả nhà vẫn có thể sống tốt.
Đậu phụ, đậu phụ khô, đậu hủ ky, vỏ dầu, đậu phụ trúc, hủ trúc, gà chay, chân giò hun khói v.v, những thứ này phố ăn vặt đều có thể dùng tới.
Các quán ăn vặt nếu cần thì đặt trước một ngày, ngày hôm sau đến lấy, cũng không cần các nàng phải xuất đầu lộ diện.
Mỗi ngày đều cung không đủ cầu, đám nữ quyến cảm nhận được niềm vui kiếm tiền, làm sao còn có thời gian bi thương.
Sau khi có một chút tiền, Mộc Nam Nam liền làm chủ mua một con lừa xay đậu hũ thay sức người, tất cả mọi người cũng có thể thoải mái hơn.
Mà nàng cùng Lục thẩm được chọn ra quản lý nhà trẻ, Lục thẩm là phó viện trưởng, mỗi tháng năm lượng, mà nàng được tính là nhân viên hành chính, mỗi tháng hai lượng.
Hai lượng bạc không ít, dân chúng biên quan một năm cũng không thể kiếm được mấy lượng bạc.
Cho nên, nàng cực kỳ ra sức chăm chỉ, rất trân trọng cuộc sống trước mắt.
Mộc Vãn Tình nói rất đúng, có tiền có thể giải quyết phần lớn phiền não.
Nhất là sau khi nhìn thấy thảm trạng của Phương gia, nàng đặc biệt cảm kích Mộc Vãn Tình che chở, đấy là lời thật lòng.
Không có Mộc Vãn Tình, không cần nghĩ bọn họ còn thảm hại hơn Phương gia như thế nào. Còn đừng nói sau khi người Phương gia tới, uy tín của Mộc Vãn Tình cũng bởi vậy mà càng cao.