Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 416 - Chương 416.

Chương 416. - Chương 416. -

Tửu lâu là căn cứ hội tụ của tam giáo, là trung tâm tập hợp và phân tán các loại tin tức

Quách Nhị đối với nàng nói gì nghe nấy, "Được."

Bọn hắn không muốn bao sương phòng, mà là đến đại sảnh trên lầu hài, bên trong ngồi đầy người.

Bọn hắn ngồi vào sau, một bàn đằng sau họ cũng ngồi xuống, Quách Nhị nháy mắt ra hiệu cho Mộc Vãn Tình, Mộc Vãn Tình nhàn nhạt liếc qua một bàn người đó.

Từ khi bọn họ đi ra ngoài đều bị bám sát suốt cả đường, quan sát hành tung.

Mộc Vãn Tình cũng không thèm để ý,ngày hôm qua nàng mới tới Kỷ gia rồi xảy ra tình cảnh như vậy, Kỷ lão thái thái cùng Kỷ Vệ Chỉ Huy chỉ cần không ngốc, liền sẽ che chở nàng.

Chỉ cần không phải đồ đần đều có thể đoán được thân phận của nàng.

Hương chủ xảy ra chuyện trên địa bàn của Kỷ gia các người, không tìm các ngươi thì tìm ai đây? Đúng không?

Về phần những người khác của Kỷ gia có làm ra những điều ngu xuẩn hay không, nàng cũng không ngại dạy bọn họ cách làm người.

Một bàn người bên cạnh lấy ra một viên hồng ngọc to bằng trứng chim bồ câu, nói khoác bọn hắn có mỏ hồng ngọc, đây là hắn nhặt nhạnh cái tốt mang đến, cho mọi người xem qua đồ tốt.

Người kia sinh động nói lên mình làm thế nào nhặt được chỗ tốt, bên kia có bao nhiêu bảo bối, khiến mọi người nghe đều muốn đến nơi đó, đều hận không thể chạy tới nhặt bảo vật

Trong đó một có một người coi trọng khối hồng ngọc này, "Khối hồng ngọc này ta muốn, ta dùng hai nữ nô tỳ, hai con ngựa tốt đổi với ngươi.”

Người kia chết sống không chịu, cho dù đối phương tăng giá lên mười nữ nô tỳ, mười con ngựa tốt đều không đổi.

"Vậy ngươi nói ra giá đi, hôm nay ta nhất định phải có được nó."

Ai ngờ, người kia chạy đến trước mặt Mộc Vãn Tình, có chút cúi người chào, "Cô nương xinh đẹp, khối hồng ngọc này tặng cho ngươi, mỹ nhân xứng với bảo thạch."

Mộc Vãn Tình nhíu mày, khóe miệng giương lên cổ quái cười một tiếng, "Ngươi xác định?"

Thế mà lại đánh chủ ý đánh tới trên đầu nàng, thật là....ánh mắt tốt.

Được thôi, tùy ngươi vậy.

Đây là một nam nhân mặt đầy râu ria, mập mạp, ăn mặc quyền quý, “Đương nhiên, chỗ của chúng ta có đá quý, so với chỗ này đẹp hơn hay lớn hơn đều có.”

Nhưng Mộc Vãn Tình là loại người nào cơ chứ , đôi mắt có thể hố chết người cũng không thèm chớp mắt một cái, nói: “Thịnh tình khó từ chối, vậy ta liền nhận vậy.”

Không chỉ nhận lấy, nàng còn cầm lấy hồng bảo thạch cẩn thận quan sát, “Bảo thạch này độ sáng bóng không đủ, không tính là hàng tốt nhất, lấy ra thưởng người cũng được.”

Nam nhân râu ria:… Người này cũng quá không biết điều.

Hắn trầm mặc trong chốc lát, khuôn mặt tươi cười nói, “Ánh mắt tiểu thư thật tốt, trong tay ta có một hộp bảo thạch tốt, thích hợp nhất làm của hồi môn, nể tình tiểu thư xinh đẹp như vậy, có thể nửa bán nửa tặng.”

Mộc Vãn Tình thưởng thức hồng ngọc, “Lấy ra xem.”

Vẻ mặt hắn tươi cười nói: "Loại đồ vật trân quý như này làm sao có thể tùy thân mang theo, kính xin tiểu thư dời bước, đi theo ta đến khách điếm ta ở…”

Không đợi hắn nói xong, Mộc Vãn Tình đã khoát tay, “Ta mệt rồi, không đi.”

Nam nhân râu ria:...... Không theo lý thương như này, bảo hắn ta làm sao tiếp đây?

“Tiểu thư có gì cố kỵ sao? Ta là thương nhân thành thật, không lừa gạt tiểu hài tử lẫn lão nhân gia.”

Những người khác nghe vậy cũng nhao nhao phụ họa, "Ta có thể làm chứng thay hắn, hắn đúng là một thương nhân thành thật.”

"Ta lần trước mua một hộp bảo thạch trên tay hắn, tất cả đều là trân phẩm, làm của hồi môn cho nữ nhi của ta , ngày xuất giá đó náo động cực lớn, nhà phu gia đối với nữ nhi ta đặc biệt coi trọng.”

Mộc Vãn Tình cầm lấy chén trà uống một ngụm, cử chỉ cực kỳ lười biếng, đáp: "Ngươi thật sự là một phụ thân tốt, chỉ là của hồi môn do phụ mẫu lo liệu, ta chỉ là một nữ hài tử gấp cái gì chứ.”

Mấy người đối diện đều ngây ngẩn cả người, quên mất chuyện này.

Mọi người nhao nhao nhìn về phía Quách Nhị đối diện Mộc Vãn Tình, Quách Nhị nhìn giống trưởng bối, khí chất cùng tướng mạo đều hoàn toàn bất đồng.

Bình Luận (0)
Comment