Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 419 - Chương 419.

Chương 419. - Chương 419. -

Mộc Vãn Tình quan sát hắn vài lần, nói tufe câu này tới câu khác đều không thật lòng.

“Ngươi không phải là đang chỉ ta chứ?”

Lỗ nhị lão gia lạnh lùng liếc nàng một cái, "Ta không nói chuyện với nữ nhân.”

Chính là nữ nhân này dẫn đầu chơi Lỗ gia bọn họ! Thật sự là không biết sống chết.

Mộc Vãn Tình nhíu mày, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Là sợ thua quá khó coi, thắng cũng không có tích sự gì, sợ bị người khác chê cười sao?.”

Nàng nói trúng tâm tư Lỗ nhị lão gia, thần sắc hắn nghiêm túc cảnh cáo, “Vị cô nương này, ta không biết ngươi là người của ai, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, Lỗ gia chúng ta không phải là nơi kẻ có âm mưu có thể lay động.”

Nói tới nói lui đều chỉ trích Mộc Vãn Tình không có ý tốt, Mộc Vãn Tình mặt không đổi sắc, chỉ vào đám người nam nhân râu ria, nói: “Ngươi không biết những người này? Nhưng bọn họ thừa nhận, là người Lỗ gia các ngươi.”

Lỗ nhị lão gia trong mắt hiện lên một tia sát khí, quả quyết phủ nhận, “Không biết, người nói như thế mà ngươi đều tin, thật sự nực cười.”

Nam nhân râu ria cùng đồng bọn của hắn bị đánh rất thảm, nhưng không ai đồng tình với bọn họ.

Bọn họ trông mong nhìn Lỗ Nhị lão gia, “Nhị lão gia, cứu chúng ta.”

Lỗ nhị lão gia giận tím mặt, nói: “Câm miệng, các ngươi đừng hòng hắt nước bẩn lên người Lỗ gia chúng ta, các ngươi làm sai chuyện nên bị trừng phạt, quan phủ sẽ căn cứ vào tội ác của các ngươi làm ra phán quyết tương ứng, các hương thân phụ lão, ta cam đoan với các người, nhất định sẽ đốc thúc quan phủ xử lý, cho nên, mời tất cả mọi người trở về đi.”

Bách tính đứng bất động, toàn bộ nhìn về phía Mộc Vãn Tình.

Lỗ nhị lão gia âm thầm cắn răng, “Vị tiểu thư này, ngươi bây giờ rời đi ta coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, ta cam đoan sẽ không truy cứu.”

Mộc Vãn Tình bình tĩnh nhìn hắn, “Ta sao lại nghe nói, hàng năm Lỗ gia đều phải mua một nhóm nha hoàn, nhưng lại không thấy bán đi, chuyện này kỳ quái, Lỗ gia dù đại nghiệp lớn, cũng không cần nhiều nha hoàn như vậy.”

“Như vậy vấn đề đến rồi, những nha hoàn dư ra đã đi nơi nào, hoặc là ta nên hỏi một tiếng, còn sống không?”

Lỗ nhị lão gia tức giận đến đỏ mặt, lớn tiếng quát lớn, “Làm càn, chỉ bằng mấy câu này của ngươi, ta có thể bắt ngươi vào ngục.”

Mộc Vãn Tình không hề bị dọa sợ, lành lạnh hỏi lại, "Ngươi định cho ta tội danh gì sao?”

“Vu oan hãm hại mệnh quan triều đình.” Lỗ nhị lão gia vung tay lên, nhẫn nại đến cực hạn, “Người đâu, bắt nữ tử này lại.”

Hạ nhân Lỗ gia như lang như hổ đánh về phía Mộc Vãn Tình, nhóm ám vệ bảo vệ phía trước Mộc Vãn Tình, tình thế hết sức căng thẳng.

Nhưng vào lúc này, một người một ngựa phi như bay tới, "Dừng tay.”

Lỗ nhị lão gia sửng sốt một chút, “Đại tiểu thư, sao người lại tới đây?.”

Kỷ Trừng phi thân xuống ngựa, thi lễ với Mộc Vãn Tình: “Hương Chủ Thanh Bình, xin thứ lỗi cho ta đến chậm.”

Nàng vừa nhận được tin tức trước tiên liền xông tới, may mà vẫn còn kịp.

Lỗ gia nhị lão gia không dám tin nhìn Mộc Vãn Tình.

Đám người còn lại vô cùng kích động, đầu ong ong: “Cái gì? Hương Chủ Thanh Bình?”

“Nguyên lai là Hương Chủ, trách không được lại tốt như vậy, vì dân chúng chúng ta suy nghĩ, không giống những cẩu quan kia chỉ biết ức hiếp dân.”

“Trời ạ, lại là Hương Chủ Thanh Bình, cả nhà chúng ta đều thích nàng, a a a, ta đi gọi phụ mẫu ta đến xem.”

Mộc Vãn Tình khoanh tay đứng, nói: "Kỷ đại tiểu thư, thành Cam Châu các người loạn quá, nên ta ra tay chỉnh đốn lại.”

Giọng nói của nàng lạnh nhạt, trong đó còn lộ ra một cỗ khí thế nghiêm nghị.

Kỷ Trừng cười khổ một tiếng, Lỗ gia là cường giả địa phương, mấy chục năm cắm rễ kinh doanh, phụ thân nàng cũng không có cách với bọn họ, không thể không mang Hà Thiên Hộ ra hát đối diễn với bọn họ.

Hoàng quyền không xuống huyện, coi như Hoàng thượng đích thân ban chính lệnh cũng không thể tới mỗi một địa phương, cách nói khác là núi cao Hoàng Đế xa.

Quân vương đều như thế, chớ đừng nói chi là những người khác.

Bình Luận (0)
Comment