Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 469 - Chương 469.

Chương 469. - Chương 469. -

Mộc Tử Thành ở lại để chuyên môn phụ trách nơi này, hắn có kinh nghiệm phong phú, làm việc rất tốt, Kỷ Vệ Chỉ Huy thấy thế, ánh mắt nhìn nữ tế tương lai cũng trở nên ôn hòa hơn, còn cố ý gọi mấy gia tướng tới bảo vệ hắn.

Hắn ra ra vào vào đều có một đội nhân mã đi theo, hơn nữa bản thân hắn còn là một người có tính cẩn thận, đoàn sứ giả muốn từ trên người hắn xuống tay cũng không có cơ hội.

Phố thương phẩm vừa khai trương, người đông nườm nượp, hương thơm mười dặm, không riêng gì dân chúng thành Cam Châu đến cổ vũ, người của các quốc gia khác cũng nhịn không được đến mua một đợt.

Không thể vượt qua biên quan? Không sao, chúng ta có dịch vụ giao hàng, nhiệt tình chu đáo, mong lần sau ngươi đến thăm.

Thức ăn của Mộc gia ăn thật sự ngon, bất kể là cơm rau, hay là cơm chiên trứng, mì sốt tương, mì xào, bánh cuốn kiểu hoa đều là hương vị nhất đẳng, ăn xong còn muốn ăn nữa.

Một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh liền hấp dẫn vô số người.

Nhìn sinh ý Tề quốc làm náo nhiệt đến thế, hai quốc gia còn lại đều đỏ con mắt, không được, không thể để cho bọn họ kiếm nhiều tiền như vậy được.

Cứ như vậy, tiến trình đàm phán nhanh hơn rất nhiều.

Những chuyện này đều nằm trong dự liệu của Mộc Vãn Tình, đây cũng là nguyên nhân nàng đã sớm xây dựng phố thương phẩm.

Hiệu quả nghe nói và tận mắt nhìn thấy sẽ không giống nhau.

Nàng ở nửa đường gặp được phụ mẫu, tìm một khách điếm đoàn tụ hai ngày xong mỗi người đều có công việc bận rộn khác nhau.

Tuy rằng việc vặt quấn thân, nhưng hôn sự của con cái quan trọng hơn, hai người trịnh trọng mang theo sính lễ cầu hôn.

Mộc Vãn Tình mặc kệ, thuận lợi trở lại Lương Thành nghỉ ngơi hai ngày, quá mệt mỏi.

Chờ nghỉ ngơi đủ rồi, sau khi thị sát phố ăn vặt và hai trường học, xoay người chạy về phía nông trang, nhiệt tình vùi đầu vào việc xây dựng nông trang.

Mộc Trung là người cao hứng nhất, báo cáo thành quả công tác mấy ngày nay cho Mộc Vãn Tình.

Hai xưởng đều đã xây xong, xưởng quân lương đã bắt đầu vận hành sản xuất, công nhân đều là lão binh xuất ngũ và gia quyến, bao gồm cả người nhà của binh lính còn ở trong quân doanh.

Mỗi ngày hai mươi văn, bao ăn ở, làm tốt còn có tiền thưởng, các công nhân nhiệt tình mười phần.

Mộc Vãn Tình đi xem, phường quân lương khí thế ngất trời, khẩn trương mà có trật tự.

Mộc Trung nhẹ giọng nói, "Hiện giờ là ta quản, nhưng, tinh lực theo đủ, ngài xem có thể an bài thêm một quản sự tới đây hay không?"

Hắn còn phải quản toàn bộ nông trang, hai vạn mẫu đại trang, còn phải chiếu cố tiểu trang mà Mộc nhị gia đã mua bên cạnh.

Thời điểm Mộc nhị gia ở đây thì còn ổn một chút, nhưng hắn vừa rời đi liền nhức đầu.

Mộc Vãn Tình nghe vậy khẽ gật đầu, nói: "Vậy để Mộc Tế tới quản, lúc trước hắn từng tới giúp, cũng quen thuộc với tình huống trong trang.”

Nhà Mộc Tế mở cửa hàng bánh hạc đào, mời mấy người giúp việc, mẫu thân hắn một mình quản lý.

Hắn còn là kế toán của Mộc thị nhất tộc, quản lý tiền bạc.

Nhưng lần này nàng trở về, hắn cố ý chạy tới nói không muốn quản tiền, càng muốn làm chút việc thực tế.

Mộc Trung có chút lo lắng, "Ngài không phải nói, không cho người Mộc gia tham dự sao?

Mộc Vãn Tình mỉm cười nói, "Mộc Tế cô nhi quả mẫu, ngày xưa ở trong tộc phải chịu đãi ngộ bất công, tình cảm đối với tộc nhân không sâu, ta lại đề bạt một người từ trong đám công nhân, một chính một phó phối hợp làm việc. Ngươi có người nào muốn đề cử sao?"

Mộc Trung nghĩ nghĩ, rồi nói: "Có một người tên là Lưu Đại Vinh cũng không tệ, chân phải có chút tàn tật, nhưng làm việc tương đối nghiêm túc, đầu óc cũng linh hoạt, có tài lãnh đạo nhất định."

"Được, hôm nào bảo hắn tới đây, ta xem rồi quyết định."

Trong lúc nói chuyện hai người đã đi tới xưởng lông cừu, Tiêu Đại thấy nàng thì hưng phấn xông tới, vội vã hành lễ, liền mời nàng đến phòng len.

“Hương Chủ, ngài nhìn xem, đây là sợi len ngài muốn sao?”

Bình Luận (0)
Comment