Mộc Vãn Tình dùng nắp trà phủi nhẹ bọt nước bên trên, mặt mày lạnh nhạt, "Được, trở về xin chỉ thị của người kia đi, ta cũng không vội vàng."
Từ đầu đến cuối, nàng biết ba người này bất quá chỉ là con cờ bị đẩy lên trước mặt nàng.
Mã Vinh nhìn nàng thật sâu, nàng càng thông minh càng nhạy cảm hơn so với tưởng tượng của hắn.
Sau khi tiễn ba người này đi, Mộc Vãn Tình suy nghĩ một chút, lập tức lên xe đi ra ngoài, đi đến con phố ăn vặt.
Chịu sự tác động của con phố mỹ thực, việc làm ăn của con phố ăn vặt không tốt giống như trước, nhưng cũng không hề kém, thực khách tiến đến liên tục.
Mộc Vãn Tình một đường đi qua, xem xét tình huống của mỗi một nhà, ở cửa mỗi nhà đều có ba năm khách hàng đến ăn cơm.
Nàng đi đến trước cửa hàng của nhà mình hiện tại đang được trang trí, bảng hiệu đã được treo lên, quán lẩu Mộc thị trăm năm.
Trước đó do quá bận, nguyên liệu nấu ăn cũng không đủ phong phú, vẫn lề mà lề mề.
Bây giờ có thời gian rảnh tay, làm bản vẽ để cho người ta chế tác, trang trí mặt tiền cửa hàng, thông báo tuyển dụng nhân viên, mọi việc đều được triển khai đầu vào đấy.
Từ khi trong cung đưa tới một nhóm người, nàng lại lần nữa điều chỉnh lại chức vị, đang có tám nha hoàn rãnh rỗi, chia ra rồi giữ lại bốn người, giữ lại Lập Xuân, Lập Hạ, Xuân Lan, và Thu Cúc, Hà Hạ tinh thông trù nghệ cùng Lập Đông được phân phó đến cửa hàng lẩu.
Hai người này, một người tinh thông trù nghệ cẩn thận tỉ mỉ, Mộc Vãn Tình liền truyền lại công thức nước cốt lẩu cho nàng, xem như là tổng giám kỹ thuật, một người có đầu óc thanh tỉnh nhanh nhẹn, thích hợp làm quản lý, hai người cùng nhau cộng tác quản lý cửa hàng.
Các nàng không có đủ kinh nghiệm, nhưng toàn bộ hành trình đều do Mộc Vãn Tình ở đó sắp xếp, chỉ cần chấp hành là được, đầu con phố này đều là người của Mộc gia, sẽ không có người khi dễ, làm các nàng khó xử.
Đông Mai cầm kỳ thi họa đều tinh thông nên được đưa đến thư viện làm lão sư.
Lập Thu được giữ lại nông trường giúp nàng trông coi công việc ở đó.
Thống nhất sắp xếp như vậy, tất cả mọi người đều có việc để làm, ngay ngắn rõ ràng.
Cửa hàng này có tất cả năm mặt tiền, đường đi đến hậu viện đều được đả thông, diện tích trước sau đều rất lớn, chỉ riêng việc trang trí đã mất hơn một tháng.
Đây là tài sản riêng của Mộc Vãn Tình, nàng cũng không ở nơi này, liền dựa theo ý tưởng của mình xây dựng một cửa hàng lẩu cổ kính.
Những thứ cơ bản đã làm xong, nội thất bên trong chỉ cần được dọn dẹp lại là được.
Mộc Vãn Tình đến kiểm tra một đợt, "Nhìn kỹ chút, tranh thủ trong vòng nửa tháng nữa khai trương."
"Được."
"Điểm quan trọng nhất của cửa hàng lẩu là đáy nồi và gia vị, Hạ Hà, ngươi nhất định phải quản lý ra vào thật tốt, làm tốt công tác giữ bí mật."
"Vâng."
"Nguyên liệu nấu ăn nhất định phải sạch sẽ tươi mới, công việc vệ sinh phải được ưu tiên hàng đầu."
"Vâng."
"Trước khi khai trương phải làm tốt việc quảng cáo tuyên truyền, làm một ít giấy quảng cáo phát ra."
"Vâng."
Mộc Vãn Tình phân phó công việc cho từng người một, nàng không thể ở lại lâu ở trong thành, phía bên nông trang càng cần nàng hơn.
Trong lúc nàng đang sắp xếp phân phó nhiệm vụ cho mọi người, Mộc nhị phu nhân đang tọa trấn ở cửa hàng đồ kho bên cạnh hấp tấp chạy đến.
"Tình nhi, Đỗ gia đã xảy ra chuyện."
Mộc Vãn Tình có chút sửng sốt liền hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Sắc mặt Mộc nhị phu nhân cổ quái cực kỳ, "Bên ngoài có lời đồn đại nói là Đỗ nhị tiểu thư trước khi thành thân bị thổ phỉ bắt đi, còn bị thất trinh, mang theo hài tử trong bụng gả đến Triệu gia, bây giờ sau khi lợi dụng Triệu gia xong liền đá bay một cái ra ngoài, cưỡng chế hòa ly......"
Mộc Vãn Tình khẽ nhíu mày, tin tức Đỗ nhị tiểu thư muốn hòa ly cũng không công khai, ngày đó ba miệng Triệu gia đều bị đưa đi, Đỗ gia còn ra lệnh bịt miệng bọn họ.
Mẫu tử Đỗ nhị tiểu thư được sắp xếp đưa tới nông trang Thủy Mộc một cách bí mật, ngoại trừ Đỗ Thiếu Huyên, ở bên ngoài ai cũng không biết được hành tung của nàng.
Nông trang Thủy Mộc quản lý theo hình thức khép kín, ra ra vào vào đều phải làm ghi chép, người gác cổng quản rất nghiêm ngặt.
Hơn nữa, Mộc Vãn Tình đã đem mỗi một bộ phận ngăn cách ra, không thông nhau, nhà chính là quan trọng nhất, làm đủ biện pháp để giữ bí mật.
Mọi tình huống đều được giữ bí mật như vậy, nhưng vẫn bị truyền ra ngoài, điều đó chỉ có thể nói là...... Có người nhằm vào Đỗ gia!