Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 536 - Chương 536.

Chương 536. - Chương 536. -

Ra khỏi thành, trái tim mọi người đều bình ổn lại.

Bỗng nhiên, xe ngựa mạnh mẽ dừng lại, "A."

Kim đại nhân đập thẳng vào cửa xe, cái trán bị sưng lên thành một khối lớn.

Hắn vô cùng tức giận, lớn tiếng quát mắng tùy tùng: “Ngươi đánh xe kiểu gì vậy?”

Người đánh xe yếu ớt mở miệng: “Đại nhân, có người chặn đầu xe.”

Kim đại nhân mạnh mẽ kéo rèm che cửa ra, quả nhiên, có một hàng hắc y nhân ngăn cản đường đi của bọn họ.

“Các vị, nơi này có một chút tiền, mời các huynh đệ uống rượu.”

Nhóm hắc y nhân thần sắc lạnh lùng đều không quan tâm đến lời nói của hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm phía sau lưng hắn, như thể đang chờ đợi cái gì đó.

Kim đại nhân theo bản năng quay đầu nhìn về phía sau, con ngươi của hắn mãnh liệt phóng đại, không dám tin.

Một hàng binh lính vây quanh một chiếc xe ngựa ngăn chặn đường lui, cửa sổ xe ngựa vén lên, lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ, phất phất tay chào hỏi hắn, nở một nụ cười tươi cực kỳ, nói: "Chúng ta rốt cuộc cũng gặp mặt, Kim đại nhân, ngươi hẳn là biết ta."

Trong lòng Kim đại nhân lộp bộp một cái, nở nụ cười miễn cưỡng nói: “Huyện Chủ Thanh Bình, không biết có gì chỉ bảo?”

Mộc Vãn Tình chỉ chỉ bốn phía, hỏi: “Ngươi nhìn xem nơi này, có cảm thấy nhìn quen mắt hay không?”

Kim đại nhân cố gắng trấn định, tùy ý nhìn bốn phía, trả lời: "Đây là đường ra khỏi thành.”

Mộc Vãn Tình gật đầu, môi mắt cong cong, miệng cười tràn đầy ác ý, nói: “Cũng là nơi ngươi cho thủ hạ phục kích ta, ta cố ý chọn một chỗ như này đáp lễ, cảm giác như thế nào?”

Ác giả ác báo, hơn nữa còn tới thật nhanh.

Như một tảng đá lớn rơi vào trong hồ, tinh thần Kim Ngọc Lang chấn động mạnh, nhưng trên mặt không lộ ra, hắn nói: "Huyện Chủ Thanh Bình, ngươi đang nói cái gì? Sao ta nghe không hiểu? Phiền ngươi nhường đường một chút, ta có công vụ trọng yếu phải xử lý."

Mộc Vãn Tình lạnh lùng nhìn hắn, nói; "Ngươi định trốn đi đâu? Nếu ngươi thành thật khai báo, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết."

Kim Ngọc Lang nghe xong ánh mắt nặng nề, lớn tiếng quát mắng, "Ta là mệnh quan triều đình, không thẹn với lương tâm, tại sao phải chạy trốn? Ngược lại là ngươi, làm trái quy củ quan trường, có nghĩ tới hậu quả hay không?”

Mộc Vãn Tình đánh giá hắn từ trên xuống dưới vài lần, vung tay lên, "Bắt lấy hắn.”

Thủ hạ của nàng nhao nhao vây quanh, vây xe ngựa ở chính giữa, tay phải Kim Ngọc Lang nắm chặt vạt áo, vẻ mặt giận dữ, "Thanh Bình Huyện Chủ, ngươi điên rồi sao?”

Xa phu của hắn rút trường kiếm ra, chắn trước mặt Kim Ngọc Lang.

Mộc Vãn Tình cười nhạt, môi đỏ mọng nhấp nháy, "Nếu dám phản kháng, giết không tha.”

Bầu không khí lập tức cứng đờ, Kim Ngọc Lang không dám tin nhìn nàng, hắn không chỉ một lần gặp Mộc Vãn Tình từ xa, ấn tượng đối với nàng chỉ là một nữ tử có khả năng khôn khéo.

Bất quá, lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi, hắn mới biết được Mộc Vãn Tình quyết đoán sát phạt, lãnh khốc tới cực điểm.

Hắn lập tức sợ hãi, nói: "Thanh Bình Huyện Chủ, giữa chúng ta có hiểu lầm, có chuyện từ từ nói, ta thật sự không biết nơi nào đắc tội ngươi?”

Tư thái của hắn thấp tới mức trước nay chưa từng, cơ hồ là ăn nói khép nép.

Đáng tiếc, hắn gặp phải Mộc Vãn Tình lòng dạ sắt đá, mặt nàng lạnh lùng, "Không được, Kim Ngọc Lang, ngươi nghiên cứu ta lâu như vậy, còn không biết ta là dạng người gì sao? Mang thù, đặc biệt mang thù, ngươi dám tính kế ta, ta sẽ khiến cho tâm huyết mấy chục năm của ngươi không thành công, một chút cũng không còn, đây chính là quá đáp lễ của ta dành tặng ngươi."

Nếu không phải thực lực cỉa nàng cường hãn, đã sớm bị người bắt đi, tái diễn bi kịch năm năm trước.

Kim Ngọc Lang cũng không biết một mặt cứng rắn như thế của Mộc Vãn Tình, hắn tức giận nói: "Mộc Vãn Tình, ngươi sẽ hối hận, ta sẽ liều chết lên triều đình, để cho văn võ bá quan đều biết ngươi hành động ác..."

“Ngươi là đang ép ta giết người sao?” Mộc Vãn Tình trong lúc nói chuyện, giơ tay phải lên, một mũi tên ngắn bắn về phía Kim Ngọc Lang.

Ai cũng không ngờ tới, nàng nói động thủ liền động thủ.

Kim Ngọc Lang lòng dạ sâu hơn nữa, cũng lộ ra một tia kinh ngạc, theo bản năng ngửa ra sau.

Nhưng, đã chậm, mũi tên ngắn tinh chuẩn bắn trúng ngực Kim Ngọc Lang, máu tươi vung tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment