Mộc Vãn Tình cười tủm tỉm phất tay đáp lại, tâm tình rất là vui sướng.
Trước đó, nàng đã viết một lá thư gửi cho Kỷ Chỉ Huy Sứ, trực tiếp yêu cầu muốn có được một đội quân nữ.
Nửa tháng sau, hơn nghìn nương tử quân liền được đưa đến trước mặt nàng, nàng cảm thấy rất cao hứng.
Kỷ Trừng chọn lấy một trăm người, còn lại những người khác đều thuộc về Mộc Vãn Tình.
Mộc Vãn Tình sắp xếp tất cả bọn họ đến ở nông trang, để Mộc Tử Ngang phụ trách quản lý một đội ngũ này,
Không phải hắn muốn làm võ tướng sao? Trước luyện tập thử đi.
Phân tán mọi người rồi điều chỉnh sắp xếp lại một lần nữa, một nghìn người chia thành mười đội, một đại đội có một trăm người, một tiểu đội mười người.
Mỗi ngày sẽ có nửa ngày đi tuần tra thao luyện, nửa ngày đến xưởng làm việc, có thể nhận được hai khoản tiền trong một tháng.
Chuyện này khiến cho các nữ binh cực kỳ vui vẻ, còn có thể làm như vậy?
Thời bình làm dân, thời chiến thì làm binh chiến đấu, sắp xếp như vậy khiến mọi người dễ dàng tiếp nhận sự an bài của Mộc Vãn Tình.
Nông trang rất lớn, có những nữ binh này phụ trách công việc bảo an, mọi người cũng an tâm hơn rất nhiều.
Vừa về tới chủ trạch, chúng nha hoàn liền đưa khăn lông ướt đã vắt khô tới, sau khi Mộc Vãn Tình lau mặt xong liền cảm thấy cả người thoải mái hơn.
Nàng uống một bát canh đậu xanh mát lạnh, sự nóng bức của thời tiết liền được tiêu tán toàn bộ.
Mộc nhị gia chợt nhớ tới một chuyện, "A, chẳng phải nói Mộc Cẩm Dao sẽ tới đây sao? Hiện tại đã qua bao lâu rồi, sao còn chưa thấy tới đây?"
Hắn không nói, Mộc Vãn Tình cũng quên mất việc này, tính toán thời gian, xác thực bây giờ phải đến nơi rồi.
"Ta kêu người đi hỏi thăm thử, Hoàng thượng phái người đưa tới, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì."
Mộc Tử Ngang đối với đại phòng có ấn tượng rất kém, "Lúc trước nàng liều mạng thoát đi, kết quả lượn quanh một vòng lớn lại chạy về đây, ta cảm thấy nàng đang uổng phí sức lực, không đáng, Thế tử Tấn Vương không phải là đối tượng đáng giá để phó thác chuyện chung thân đại sự."
Mộc Vãn Tình cũng cảm thấy có chút kỳ quái, cụ thể như thế nào thì chờ Mộc Cẩm Dao đến rồi lại nói.
Bỗng nhiên, một hạ nhân chạy vọt vào hô to nói: "Không xong, không xong."
Mộc nhị gia đang ăn canh cũng dừng lại hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Tây Vu xuất binh tập kích thành, chính thức khai chiến."
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi quay ra nhìn nhau.
Trước đó có Nam Di, chiến hỏa còn chưa bình, bây giờ lại có thêm Tây Vu phát động tập kích bất ngờ, thật là chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.
"Vẫn là khai chiến." Mộc Vãn Tình ung dung thở dài một hơi, dự cảm không tốt của nàng lại ứng nghiệm.
Sắc mặt Mộc Tử Ngang thay đổi rất lớn, "Hiện tại có hai mặt giáp công như vậy, Đại Tề chúng ta có thể chịu đựng được sao?"
Mỗi một lần chiến đấu đều phải dựa vào thực lực toàn diện của quốc gia và kiến thức quân sự của các tướng sĩ, Đại Tề so với những quốc gia khác chỉ hơi mạnh hơn một chút mà thôi, căn bản không có cách nào có thể đồng thời chiến đấu với hai bên.
Nam Di cách bọn họ còn xa, cũng không quá có cảm giác, nhưng Tây Vu lại cách không hề xa.
Mộc nhị gia chau mày nói: "Làm sao không thể? Đại Tề chúng ta có nhiều tướng sĩ năng chinh thiện chiến như vậy, lại có một Hoàng thượng anh minh thần võ, chúng ta sẽ không thua."
Hắn theo bản năng nhìn về phía nữ nhi, "Tình nhi, ta nói không sai chứ?"
Mộc Vãn Tình khẽ cắn bờ môi, tâm tư xoay nhanh "Cha, nhị ca, chúng ta sắp tiến vào giai đoạn chiến tranh, về sau thời gian thao luyện sẽ kéo dài, phái đại đội hùng ưng ra ngoài tìm hiểu tin tức, loại thời điểm này nếu biết nhiều tin tức hơn một chút, sẽ có chỗ tốt đối với chúng ta."
Mộc nhị gia có chút hoảng hốt, "Có Đỗ gia quân ở đây, sẽ không có việc gì."
Mộc Vãn Tình mím môi một cái, "Đúng vậy, nhưng chúng ta cũng cần phải làm thêm một chút công tác chuẩn bị, lo trước khỏi hoạ."
Nàng cảm thấy rằng hiện tại mới chỉ là mở đầu mà thôi.
Không sai, đúng như dự đoán của nàng, đây thật sự chỉ là mở đầu.