Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 59 - Chương 59. Chương 59

Chương 59. Chương 59 Chương 59. Chương 59

Từ trước đến nay Mộc Vãn Tình nàng luôn là người ân oán rõ ràng, có thù tất báo, chịu thiệt làm sao có thể nhẫn nhịn.

Mộc Vãn Tình chỉ vào nhị ca Mộc Tử Ngang, "Hắn là người duy nhất trong nhà đeo gông xiềng, ta cảm thấy chuyện này không thích hợp, người một nhà nên đồng cam cộng khổ."

Tằng đại nhân hơi trầm ngâm, hành vi đêm nay quả thật có chút quá đáng, Mộc Vãn Tình là nữ hài tử tâm tư quá sâu, đắc tội với nàng cũng không có chỗ tốt.

"Được." Bồi thường đủ cho nàng, việc này liền có thể triệt để bình thường trở lại, như vậy cũng tốt.

Sau đó Mộc Tử Ngang liền được tháo bỏ gông xiềng, Mộc Tử Ngang mừng rỡ, không nghĩ tới còn có chuyện tốt như vậy.

Muội muội uy vũ, muội muội thật lợi hại.

Về sau đều phải nghe lời muội muội,

Quan sai họ Vương vẫn thắc mắc mãi một chuyện, "Mộc tam tiểu thư, làm sao ngươi biết hắn sẽ lấy tay chỉ vào ngươi."

Mộc Vãn Tình ra vẻ thâm trầm nói, "Coi như là đoán đi."

Nàng từng đọc sách tâm lý học cùng biểu tình hành vi một thời gian, người bình thường có nói dối hay không, vẫn có thể nhìn ra được một chút.

Người chột dạ thường sẽ theo bản năng né tránh ánh mắt của đối phương, sẽ khoa trương chỉ vào đối phương lớn tiếng phản bác.

Ánh mắt mọi người nhìn nàng đều không còn như trước, mang theo một tia kính sợ. Bất kể là đoán, hay là có thể nhìn thấu lòng người, đều rất lợi hại.

Nên phạt đã phạt, nên bồi thường cũng đã bồi thường, mọi người lần lượt tản đi.

Mà mấy huynh đệ Mộc Hải bị đánh cả người đầy máu, hôn mê bất tỉnh, tộc nhân kéo bọn họ về phòng chứa củi.

Mộc nhị gia chần chờ một chút, "Tình nhi, ta… Ta muốn cho bọn họ chút thuốc trị thương."

Hiện tại hắn đã dưỡng thành một thói quen, mọi việc đều sẽ trưng cầu ý kiến của Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình mở hòm thuốc ra, lấy ra một lọ thuốc trị thương tốt nhất. "Đây."

Mộc nhị gia rất bất ngờ, "Ngươi không phản đối"

Hắn còn tưởng nữ nhi sẽ nóng nảy tức giận, trong mắt không chứa được nửa hạt cát.

"Bọn họ đã bị trừng phạt xứng đáng, tội cũng không đáng chết." Mộc Vãn Tình nói lời thật lòng, "Sau này cố gắng sống tốt."

Mộc nhị gia cầm thuốc trị thương vội vàng rời đi, chỉ chốc lát sau liền vội vàng trở về, cả người đều như dỡ bỏ gánh nặng, trở nên thoải mái.

Mộc Vãn Tình cũng không có nhàn rỗi, mang theo nhị ca tới phòng giường chung, cất cao giọng kêu lên, "Mộc Cẩm Dao, Mộc Dung Tuyết."

Nàng cũng không tiến vào, chỉ đứng ở ngoài cửa vẫy tay với hai người.

Hai tỷ muội Mộc Cẩm Dao kinh ngạc vạn phần, nàng đến đây làm gì? Giữa các nàng cũng không có tình tỷ muội thân thiết gì.

"Có chuyện gì?"

"Đa tạ." Mộc Vãn Tình ôm quyền với các nàng.

Mộc Cẩm Dao kinh ngạc không thôi, thì ra là đến nói lời cảm ơn vì nàng đứng ra giúp đỡ cầu tình, "Ta không phải đang giúp các ngươi, mọi người đều họ Mộc."

"Đúng, ta cũng có ý này." Mộc Tuyết Dung cũng rất ngạo kiều.

"Mặc kệ như thế nào, đều phải nói một tiếng cảm ơn, đây là tạ lễ." Mộc Vãn Tình nhận phần nhân tình này, lấy đồ đã chuẩn bị sẵn ra.

Là mười quả trứng kho bóng loáng, nàng đã tiện tay làm thêm vài quả, định giữ lại để sáng mai ăn.

Hai tỷ muội không hẹn mà cùng nuốt nước miếng, đều không dời được tầm mắt.

Tại sao chỉ là những quả trứng bình thường nhưng lại nhìn rất hấp dẫn chứ? Trông thật ngon.

Nhưng, da mặt mỏng, ngượng ngùng nhận lấy.

Mộc Vãn Tình cứng rắn nhét trứng kho cho các nàng, "Mau ăn đi, ta trở về ngủ."

Nhìn bóng lưng nàng đi xa, thần sắc Mộc Dung Tuyết thả lỏng, "Hình như nàng cũng không đáng ghét đến vậy."

Ừm, tuyệt đối không phải bị mấy quả trứng gà dụ dỗ.

Mộc Cẩm Dao không khỏi bật cười.

Trong phòng truyền đến tiếng kêu, hai người xoay người đi vào.

Mọi người đồng loạt nhìn qua, Mộc lão thái thái nhìn đồ trong tay các nàng, "Đây là cái gì?"

Đại Tề lấy hiếu trị quốc, đương kim Thánh thượng lại là người chí hiếu, cho nên, toàn dân đều đề cao hiếu đạo.

Mộc gia là gia tộc quan viên, từ trên xuống dưới đều kính trọng Mộc lão thái thái.

Bình Luận (0)
Comment