Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 603 - Chương 603.

Chương 603. - Chương 603. -

Mộc Vãn Tình tươi cười ngọt ngào, "Tưởng Đồng Tri, mở tiệc chiêu đãi phú thương trong thành liền giao cho ngươi."

Tưởng Đồng Tri đối với nàng chỉ biết nhìn lên, không dám có nửa điểm khinh thường."Được, để ta an bài, đến lúc đó ngài tới chủ trì."

Cứ như vậy mà quyết định.

Khi hai vị Đồng Tri từ phòng làm việc đi ra, biểu tình phá lệ đặc sắc.

Các quan viên vẫn một mực âm thầm quan sát lặng yên không một tiếng động tới gần, "Thương lượng đại sự gì vậy? Cần giúp không?"

Ánh mắt Tưởng Đồng Tri sáng lên, ôm lấy cổ thuộc hạ, "Quá cần, cùng nhau cùng nhau."

Quả nhiên, thông báo vừa ra, trong thành nhất thời nổ tung.

Dân chúng thật lòng cảm thấy quan phủ quá tốt, quá lo nghĩ cho các phú thương, nhưng, những người đó xứng sao?

Phú thương không chạy bị một chiêu này làm cho kinh hãi, không thể không nói, quan phủ cao minh!

Bắt người câm ăn hoàng liên, có khổ không nói ra được, không phải cao minh bình thường.

Cho nên, vừa nghe nói mời bọn họ dự tiệc, các phú thương lanh lẹ đáp ứng, cùng nhau thương lượng ra chút máu đi.

Mà lúc Đỗ soái nhận được tin tức, đang uống thuốc đắng, chợt dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía đại nữ nhi đến báo tin.

"Phu quân, uống nhanh a, thái y nói phải nhân lúc còn nóng uống hết." Đỗ phu nhân trong mắt chỉ có phu quân, ôn nhu thúc giục, trong tay cầm một đĩa mứt nhỏ.

Đỗ soái đem thuốc một hơi uống cạn, Đỗ phu nhân lấy khăn ra thay hắn lau đi vết thuốc bên miệng, lại đem mứt đưa đến miệng hắn, hầu hạ cẩn thận.

Đỗ đại tiểu thư trong mắt tràn đầy khâm phục, "Mộc Vãn Tình thật là thiên tài khó gặp, suy nghĩ kỳ kỳ quái quái, lại có thể thu được hiệu quả không tưởng tượng nổi."

Một tấm cáo thị liền giải quyết một vấn đề nan giải lớn, còn có tác dụng giết gà dọa khỉ.

"Cha, quyết định lần này của người thật cao minh."

Mặc dù Đỗ soái đẩy người tới vị trí kia, nhưng có thể ngồi vững hay không, còn phải xem thủ đoạn của Mộc Vãn Tình.

Hiển nhiên, cửa ải này Mộc Vãn Tình dễ dàng đã vượt qua, đây chính là chênh lệch chỉ số thông minh.

Đỗ phu nhân nhíu mày một cái, mặt không hề vui vẻ.

Cư nhiên để cho một nữ nhân tạm thời thay thế chức quan trưởng, quá kỳ cục. Đây vốn là quyền của người Đỗ gia.

Nhưng, đây là quyết định của Đỗ soái, nàng không dám nói thêm một chữ.

"Hinh nhi, ngươi cũng đừng có học nàng, đó không phải là con đường của nữ tử."

Đỗ đại tiểu thư im lặng, "Ta nào có bản lãnh kia."

Mặc dù đây là thân mẫu, nhưng nàng xuất thân thấp hèn, bị thân phận hạn chế tạo thành nhãn giới không cao, đây là sự thật.

Làm nữ nhi cũng không tiện nói lão nương mình, cha bận bịu công vụ, ít khi về nhà, nào chú ý quản giáo thê nhi.

Thôi, dù sao cũng cùng cha vinh dưỡng đi.

"Lập đức là gốc rễ, mạc thượng chính chính tâm. Lòng ngay thẳng sau đó mới đến người. Huyện Chủ Thanh Bình tâm chính thân chính, đi chính đạo, là đại đạo. "

Sắc mặt Đỗ phu nhân đại biến, "Phu quân." Đây là giúp Mộc Vãn Tình nói chuyện!

Mấy ngày nay nàng rõ ràng phát hiện được phu quân thay đổi, thái độ đối với nàng cũng thay đổi, trong lòng nàng không hiểu lại ủy khuất.

Cửa lớn không ra cửa sau không bước, đến nay nàng vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, Đỗ soái phong hạ khẩu lệnh.

Đỗ soái không tiếng động than thở, "Sau này không nên tùy ý bình luận về Huyện Chủ Thanh Bình, đó không phải là người ngươi có thể nói."

Người trước dạy con, người sau giáo thê, là hắn không có làm tốt.

Đỗ phu nhân càng ủy khuất, "Nàng là Huyện Chủ chính tam phẩm, ta còn là nhất phẩm phu nhân, nàng là vãn bối, ta là trưởng bối, như thế nào không thể nói?"

"Đức hạnh hành vi của nàng được trăm họ tán đồng, được quân vương tán thưởng." Đỗ soái xoa xoa mi tâm, "Chúng ta phải cùng trận tuyến với quân vương."

Đỗ phu nhân ngây ngẩn, vậy không thể nói Mộc Vãn Tình không tốt sao? "Ai, dù sao nàng không hợp tính tình ta."

Các nàng vốn không phải là người cùng một đường.

Nàng ở nhà dựa vào phụ mẫu, xuất giá dựa vào phu quân, sau này dựa vào nhi tử.

Mà Mộc Vãn Tình, dựa vào chính mình, rất nhiều người cũng phải dựa vào nàng.

Nàng là trụ cột tinh thần của rất nhiều người.

Bình Luận (0)
Comment