Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 636 - Chương 636.

Chương 636. - Chương 636. -

Đây chỉ là biểu thị tôn trọng Mộc Vãn Tình, cũng không thật sự muốn nàng đề ra ý tưởng.

Mộc Vãn Tình không ngốc, ngữ khí tùy ý, "Phương diện này ngài là chuyên gia, ngài làm chủ là được."

Đã nói từ lâu rằng nàng chịu trách nhiệm dân sự, lại không can thiệp vào quân sự.

Đỗ soái đã chọn được người, "Vậy để Tưởng Đồng Tri đóng ở Ngọc Dự Quan, Chu Tư Nguyên đóng ở Nghi Thành."

Mộc Vãn Tình thì sao cũng được, "Bên phía Đỗ Thiếu Huyên còn không chưa kết thúc được sao? Cuộc chiến này kéo dài quá lâu."

Cung cấp lương thảo mỗi ngày là một khoản chi phí rất lớn, nàng có tiền đến đâu cũng không chịu nổi.

Triều đình tự lo không xong, căn bản không để ý đến biên quan, toàn bộ đều dựa vào địa phương tự giải quyết.

Tuy rằng Đỗ soái dưỡng thương ở hậu phương, nhưng nắm bắt tình huống chiến đấu ở tiền tuyến rõ như lòng bàn tay.

"Sau khi Tây Vu thất bại liền trực tiếp lui thủ đến thành Cam Châu, hai nước hợp lực đối kháng với Đỗ gia quân ta, đánh qua lại đánh vài trận, giằng co không dứt."

Mộc Vãn Tinh hơi nhíu mày, "Không phải đánh vài năm đó chứ? Mỗi ngày đốt tiền sẽ trở nên nghèo a, còn không bằng ngồi xuống nói chuyện cho tốt, xem có thể cùng chung sống hòa bình hay không, cùng nhau kiếm tiền không tốt sao?"

Chiến tranh khổ nhất là bá tánh và những người lính tầng chót.

Đỗ soái cũng không muốn đánh, "Hai nước sớm đã có tâm thôn tính ta, gặp được cơ hội ngàn năm có một này, há có thể bỏ qua?"

Mộc Vãn Tình xoa xoa mi tâm, may mà nàng đã sớm an bài xong tất cả, ra sức thúc đẩy thương nghiệp, niêm yết bông dẫn tới thương nhân cả nước đầu tư, tài chính dồi dào.

Lại vừa thu hoạch một đợt lúa mì, nhưng sản lượng không cao, phải nghĩ biện pháp tăng sản lượng.

Không được, vẫn phải tích trữ một lượng lớn lương thảo, càng nhiều càng tốt, phải liên hệ thử với thương nhân.

Bỗng nhiên, bên tai truyền đến thanh âm của Đỗ soái, "Cám ơn ngươi, Huyện Chủ."

Mộc Vãn Tình ngây ngẩn cả người, nàng không nghe lầm đi, "Hả?"

Đỗ soái sắc mặt thành khẩn mà nghiêm túc, "Nếu không phải ngươi phòng ngừa chu đáo, thâm minh đại nghĩa, đưa lương thảo tích trữ đến trong quân doanh, chỉ sợ đã không giữ được."

Binh lực của ngươi có mạnh đến đâu, không có lương thảo, cứ chờ chết đói đi.

Một khi Tây Lương thất thủ, quân địch tiến thẳng vào, binh lâm kinh thành, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Những người đó đã tính toán xong mọi thứ, lại bỏ sót một người, đó chính là Mộc Vãn Tình.

Ánh mắt Mộc Vãn Tình lâu dài, năng lực phi thường cường hãn, thật sự dựa vào lực lượng một người để xoay chuyển cục diện.

Nàng vốn lưu đày tới biên quan, lại âm trái dương sai thành người thủ hộ cho Tây Lương.

Đó là điều mà không ai mong đợi.

Mộc Vãn Tình lộ ra nụ cười sáng lạn, "Ta cũng cảm thấy mình rất lợi hại, triêu đình nên phong thưởng thật lớn cho ta."

Đỗ soái không khỏi bật cười, nàng thông minh tuyệt đỉnh lại không tự phụ, còn rất khiến người ta thích.

"Ngươi cũng không có ý nghĩ gì sao?"

Mộc Vãn Tình có chút sửng sốt, ý nghĩ gì? Nhưng nhìn biểu tình ý vị thâm trường của hắn, trong lòng khẽ động, "Ngài chỉ vị trí chí cao vô thượng kia sao?"

Nàng nói đặc biệt trực tiếp, "Chỗ cao lạnh không chịu nỗi, đứng càng cao, trách nhiệm trên người lại càng lớn, một thân nâng đỡ cả đế quốc, ta không muốn gánh vác xiềng xích nặng nề như vậy."

Nói thật, trước mắt thường xuyên xảy ra thiên tại, nội giao ngoại khốn, Hoàng thượng lo lắng, ăn ngủ không yên, cuộc sống không dễ chịu, còn không tiêu dao tự tại như nàng.

"Hơn nữa, đương kim Hoàng thượng cùng Thái tử đối xử với ta không bạc, nên thưởng đều thưởng, ta rất tán thành bọn họ."

Ngụ ý, nếu đối xử với nàng không tốt, nàng liền tạo phản.

Đỗ soái:...

Sớm biết nàng là người có tinh thần phản loạn cao, một thân nữ nhi, lại dám đối chọi với bá quan triều đình, dám làm chuyện mà thường nhân không dám làm.

Nhưng cho dù là như vậy... Ly kinh phản đạo, vẫn thật sự đả kích.

Quả nhiên, không lâu sau, phủ Tấn Vương tuyên bố ủng hộ phủ Ngụy Vương, cùng nhau khởi nghĩa.

Thế tử Tấn Vương còn đứng ra làm chứng, nói hắn phá phát hiện Hoàng thượng độc sát Thái hậu, cho nên bị đuổi giết thảm hại, nếu không phải hắn mạng lớn, đều không về được đất phong.

Còn lấy ra cái gọi là chứng cớ, thư tự viết của Thái hậu.

Bình Luận (0)
Comment