Nàng ngoại trừ cân nhắc tới Mộc nhị thiếu, không có con đường nào khác để đi. “Ngươi quản thiên quản địa còn có thể quản hôn sự của huynh trưởng sao? Không sợ truyền ra ngoài trở thành trò cười sao?”
Cái này đối với người bình thường hữu dụng, còn đối với Mộc Vãn Tình sao, nàng chưa từng thấy qua cái gì? Cho nên không bị trúng kế khích tướng này.
“Thân là tộc trưởng gia tộc, quản hôn sự con cháu trong tộc là thiên kinh địa nghĩa, không có sự cho phép của ta, ta xem ngươi làm sao vào cửa.”
Sắc mặt Triệu cô nương thay đổi mấy lần, thiếu chút nữa đã quên nàng còn là tộc trưởng Mộc gia.
Chết tiệt! Nếu không chịu giữ thể diện, vậy nàng cũng không khách khí.
Nàng bỗng nhiên cất giọng kêu to, "Người đâu, có cường đạo xông vào giết người.”
Một câu như vậy kinh động bốn phía hàng xóm, mọi người nhao nhao cầm tiện tay vũ khí chạy tới, "Cường đạo ở nơi nào?"
Chạy đến đây giết người, lá gan thật lớn.
Một trận lăn qua lăn lại cũng không tìm được cường đạo, mọi người theo tầm mắt si ngốc của mẫu tử Triệu gia nhìn qua, rốt cục thấy được thiếu nữ áo trắng ngồi ở đầu tường.
Trong đám người bộc phát ra một tiếng kinh hỉ thét chói tai, "Đây không phải là Huyện Chủ Thanh Bình sao?”
“Huyện Chủ, Mộc nhị thiếu cũng đã tới, Triệu gia này là thân thích nhà ngài sao?”
Sức ảnh hưởng của Mộc Vãn Tình ở Lương Thành rất lớn, mọi người giống như thấy được thần tượng kích động muốn chết, ngươi một lời ta một câu liều mạng đáp lời nàng.
Mộc Vãn Tình cười tủm tỉm cùng bọn họ hàn huyên vài câu.
Triệu mẫu rốt cục có động tĩnh, vẻ mặt vui vẻ ra mặt.
“Huyện Chủ, không nghĩ tới ngài coi trọng Đình Nhi nhà ta như vậy, còn cố ý tới cửa thăm hỏi, Triệu gia trên dưới vui mừng vô cùng, ta dám cam đoan, Đình Nhi nhà ta là một nữ tử hiền huệ, vào cửa Mộc gia nhất định sẽ hảo hảo hiếu thuận phụ mẫu, phu quân cùng tiểu cô tử. Đình Nhi, ngươi mau cam đoan với Huyện Chủ.”
Nàng cũng diễn xuất rất tốt, đặc biệt chân thật.
Triệu cô nương sắc mặt phiếm hồng, thẹn không tự thắng, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng, "Huyện Chủ, ta sẽ làm một thê tử tốt, nhị tẩu tốt.”
Đây là muốn ép mua ép bán.
Hiện trường yên tĩnh, lập tức kinh hô liên tục, "Trời ạ, nguyên lai hai nhà muốn kết thân, chúc mừng chúc mừng."
“Huyện Chủ, chúc mừng ngài sắp có nhị tẩu, thêm một người yêu thương ngài, thật là chuyện vui a.”
“Khi nào tổ chức hôn sự? Hàng xóm chúng ta phải đi uống một ly rượu mừng nha.”
Bầu không khí đều củng cố đến một bước này, không muốn thành thân cũng không dễ kết thúc.
Mẫu tử Triệu gia trong lòng âm thầm đắc ý, Mộc gia này là gả định rồi.
Triệu cô nương trong lòng tính toán, Mộc Vãn Tình không thích nàng cũng không sao, chờ nàng thành Mộc gia nhị thiếu phu nhân, có rất nhiều cơ hội.
Nàng chỉ cần lấy lòng phụ mẫu phu quân, lấy lòng bọn họ, sinh thêm mấy đứa cháu trai cháu gái, là có thể ngồi vững vàng vị trí nhị thiếu phu nhân.
Mộc Vãn Tình có ngang ngược thì sao, nàng chỉ là một tiểu cô nương, dù sao cũng phải gả ra ngoài, là người họ khác, còn có thể làm chủ nhà mẹ đẻ sao?
Đến lúc đó, nàng lại nghĩ cách chèn ép đại tức phụ, để cho con nhà mình kế thừa Mộc gia, cả đời vinh hoa phú quý đều có.
Còn có thể dính ánh sáng của Huyện Chủ Thanh Bình, một đường nằm thắng.
Đương nhiên, một người đắc đạo gà chó lên trời, nàng được thế, nhà mẹ đẻ tự nhiên là nước lên thì thuyền lên, hoàn toàn xoay người.
Mỗi một bước nàng đều nghĩ tới, đã nhìn ra cuộc sống tốt đẹp mấy chục năm.
Chỉ nghe thanh âm kinh ngạc của Mộc Tình Tình vang lên, "A, cô nương Triệu gia biết nhị ca ta sao? Ta vì điều tra gian tế mới đuổi tới nơi này.”
Như một chậu nước đá từ đầu tưới xuống, mẫu tử Triệu gia đột nhiên ngẩng đầu, không dám tin nhìn về phía nàng.
Nàng đang nói gì vậy?
Hàng xóm cũng bị sốc tai ù ù rung động. Cái gì? Gian tế? Đây là chuyện gì xảy ra?