Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 702 - Chương 702.

Chương 702. - Chương 702. -

Trong lúc đang nói chuyện, một tùy tùng chạy vào, "Huyện Chủ, đại nhân, có chuyện rồi."

Toàn bộ kinh ngạc, "Nơi nào lại đánh nhau vậy?"

"Hoàng thượng thoái vị..." Tùy tùng trực tiếp ném xuống một quả bom.

Sắt mặt Mộc Vãn Tình lập tức thay đổi, thoái vị? Trong cung đã xảy ra chuyện gì?

Đỗ đại tiểu thư phản ứng mạnh mẽ nhất, "Ai lên ngôi? Thái Tử sao?"

Điều đầu tiên nàng nghĩ đến là Hoàng tử dụng binh bức vua thoái vị!

Nàng khẩn trương vô cùng, Thái tử là biểu đệ của nàng, có phúc cùng hưởng với Đỗ gia, có họa ắt không cách nào thoát được.

Tùy tùng vội vàng nói, "Thái Tử đăng cơ thành tân hoàng, sửa niên hiệu thành Chính Khang."

Đỗ đại tiểu thư ôm lấy ngực, tim nàng còn đập thình thịch, thở phào một hơi, ổn rồi, là nhường ngôi bình thường.

Mộc Vãn Tình cũng trút được gánh nặng, rất tốt, Thái Ttử rốt cuộc cũng lên ngôi, những hoàng tử còn lại cũng nên hết hy vọng.

Đợi lát nữa chuẩn bị một sổ con để chúc mừng!

Khó có được thời gian rảnh rỗi, Mộc Vãn Tình gọi Mộc Cẩm Dao đến, trực tiếp hỏi thẳng, "Nói đi, ngươi làm thế nào mà thuyết phục được Hoàng thượng?"

Mấy hôm nay Mộc Cẩm Dao đều ở phủ nha, chăm chú quan sát Mộc Vãn Tình.

Nàng thấy Mộc Vãn Tình đàn áp một đám quan viên, bày ra dáng dấp tư lệnh, cũng nhìn thấy nàng bận rộn công việc, nhìn thấy khía cạnh năng lực, bình tĩnh của nàng.

Nàng đã hiểu ra vì sao Mộc Vãn Tình có thể leo tới vị trí cao như bây giờ.

"Ta báo cho Hoàng thượng, phủ Tấn Vương đã sớm có tâm mưu phản, khống chế rất nhiều nhược điểm của đám quan viên, khiến họ vì hắn làm việc, lục bộ đều có người của hắn."

Mộc Vãn Tình trăm triệu lần không ngờ đến là lí do này, "Cho nên ngươi đã tố giác những kẻ này?"

Mộc Cẩm Dao khẽ lắc đầu, "Ta không biết nhiều lắm, có Binh Bộ Hà Lang Trung, Lại Bộ Tả Thị Lang, hay thân thiết lui rất chỗ hắn, vô tình bị ta phát hiện."

"Lại Bộ Thị Lang? Là với tay tới được nội bộ quyền lực trung tâm rồi?" Mộc Vãn Tình có thể hình dung được lúc ấy Hoàng thượng đã tức giận cỡ nào, "Bàn tay thế tử Tấn Vương duỗi dài như vậy, Hoàng thượng sao có thể tha cho hắn sao?"

Sắp tới kinh thành hẳn sẽ trải qua một phen thay máu.

Mộc Cẩm Dao có chút tiếc nuối, "Đáng tiếc, ta không cách nào lấy được danh sách."

Đây cũng là lý do vì sao nàng chạy trốn, sợ một ngày nào đó nếu thế tử Tấn Vương biết được việc này...

Nghe nàng tự nhiên mà kể hết mọi chuyện, Mộc Vãn Tình cảm giác hơi kỳ quái, "Ngươi vì sao lại làm vậy? Lúc trước, cũng là ngươi lựa chọn thế tử Tấn Vương."

Theo lý thuyết, nữ nhân thời đại này đều cùng nhận một loại giáo dục chung, trở thành nữ nhân của thế tử Tấn Vương, đồng sinh cộng tử.

Sắc mặt Mộc Cẩm Dao vô cùng phức tạp, "Hắn bề ngoài ôn nhu như ngọc, tốt bụng rộng rãi, nhưng thực ra lại là người cực kỳ lạnh bạc, đối với ai cũng chỉ là lợi dụng, không một chút thật lòng..."

Giọng nói nàng ngừng lại, trên mặt cười so với khóc còn khó coi hơn, "Có một lần… Thậm chí hắn còn muốn ta đi tiếp khách."

Kiếp trước nàng bị nam nhân tranh tới đoạt đi, quanh quẩn ở bên cạnh các loại nam nhân, đây là điều mà cả đời nàng hận nhất.

Thế tử Tấn Vương vì muốn kéo người tài về phía mình, không chút luyến tiếc mang nữ nhân của mình đẩy đi tiếp khách, đây là việc đã chạm đến mấu chốt của nàng.

Tuy nàng đã nghĩ cách tránh đi, nhưng đã có lần đầu, ắt sẽ có lần hai.

Nàng không bao giờ muốn giẫm lên vết xe đổ nữa.

Kể từ việc đó, nàng hoàn toàn tỉnh táo, nam nhân này không đáng tin cậy.

Còn nói là sủng ái nhất sao? Cũng chỉ là đồ vật tùy tiện vứt bỏ mà thôi.

Sắc mặt Mộc Vãn Tình thay đổi, tên cẩu nam nhân kia còn đê tiện hơn nàng tưởng.

"Về sau ngươi có tính toán gì không?"

Vẻ mặt Mộc Cẩm Dao mờ mịt, "Ta...khá mê mang, không biết phải làm thế nào, gương mặt này chính là gốc rễ tai họa, đi đến nơi nào là nơi ấy không yên ổn, lại không có năng lực bảo vệ chính mình."

Nàng biết, cách tốt nhất là nên hủy dung, nhưng dựa vào cái gì chứ? Đâu phải do nàng sai?

Nàng trông mong mà nhìn Mộc Vãn Tình, "Ta nên làm cái gì bây giờ, ngươi nói thử xem?"

Bình Luận (0)
Comment