Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 784 - Chương 784.

Chương 784. - Chương 784. -

"Thành phi tử?" Kỷ Chỉ Huy Sứ bị ý tưởng kỳ diệu này của nàng làm cho trợn trắng mắt, "Với đầu óc của ngươi cũng không sống nổi một tháng trong cung đâu."

Hắn hèn mọn muốn gả nữ nhi của mình, có hắn trông nom, cuộc sống nhỏ bé của nàng cũng không đến nỗi tệ, đáng tiếc nàng ta không biết nghe lời.

"Phụ thân, người xem thường ta, Mộc Vãn Tình nếu có thể làm quan, ta có thể làm phi tần nghiền ép nàng, nàng chỉ có thể chết già ở biên cảnh."

Bên ngoài truyền đến một giọng nói, "Chủ nhân, có người tới, hình như là sứ thần từ trong cung."

Kỷ Chỉ Huy Sứ nhanh chóng vén màn lên, một đoàn người phong trần đứng trước cửa, hình như ăn mặc như quần áo của cấm quân trong cung.

Trong lòng hắn cũng quýnh lên, "Đi hỏi thăm xem có chuyện gì?"

Kỷ Tiểu Mạn đột nhiên hưng phấn, "Nàng nhất định là quá hống hách, Hoàng thượng muốn trừng phạt nàng, biện pháp tốt nhất chính là đánh nàng trở lại nguyên hình, xét nhà lưu đày."

Kỷ Chỉ Huy Sứ nhìn nữ nhi đang phấn khích, hoàn toàn bó tay, cho dù nàng ta này có gả vào gia đình nào cũng sẽ là kết thù, tốt hơn hết là để nàng ở nhà.

Ai, đưa nàng vào chùa tu dưỡng với mẫu thân nàng đi, cùng nhau bầu bạn.

Chỉ một lát sau, thủ hạ chạy về bẩm báo, "Chủ nhân, Thanh Bình Huyện Chủ được thăng quan, nàng chuẩn bị vào kinh nhận chức Tả Thị Lang."

Giọng nói của hắn vỡ òa vì phấn khích, tràn đầy không thể tưởng tượng được.

Kỷ Chỉ Huy Sứ hít sâu một hơi.

Kỷ Tiểu Mạn như bị một chậu nước lạnh xối từ trên đầu xuống, cả người run rẩy, "Chuyện này không có khả năng, không có khả năng."

Nội viện vẫn náo nhiệt như cũ, không chịu chút ảnh hưởng nào, như là chưa từng phát sinh việc gì.

Mộc nhị phu nhân nắm lấy tay Kỷ Trừng không ngừng khen ngợi, cố ý cho nàng thể diện, khiến cho Kỷ Trừng rất là cảm động.

Có một người mẹ chồng sáng suốt như vậy, còn cần gì nữa?

Một thanh âm đánh gãy huyên náo trong phòng, "Đại nhân, có người từ trong cung tới, mau đi nhận lệnh."

Tất cả đều im lặng, nhìn về phía Mộc Vãn Tình.

Mộc Vãn Tình rất quen thuộc với quy trình tiếp chỉ này, dẫn mọi người quỳ xuống tiếp chỉ.

Nội Thị bắt đầu ban thánh chỉ, nội dung khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ, cái gì? Được điều đi kinh thành? Hộ Bộ Tả Thị Lang? Không nghe nhầm chứ?

Mộc Vãn Tình đã sớm nhận được nghe được chút tiếng gió về chuyện này, rất bình tĩnh tiếp chỉ, sau đó an bài tiệc chiêu đãi đoàn người.

Ở trong mắt mọi người, đây chính là phong phạm đại tướng vinh nhục không sợ hãi.

Các tân khách nổ tung rồi.

“Chúc mừng Huyện Chủ, chúc mừng Huyện Chủ.”

Mộc Vãn Tình nhìn những thần sắc khác nhau của mọi người, chắp tay, "Đa tạ.”

Tâm tình quan viên Tây Lương đặc biệt phức tạp, bọn họ đã quen làm việc dưới tay Mộc Vãn Tình, nghe theo sự sắp xếp của nàng.

Tuy rằng mỗi ngày bận rộn chân không chạm đất, nhưng nhìn thành trì càng ngày càng thay đổi, trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu.

Năng lực của nàng trác tuyệt, không chỉ kéo theo kinh tế Tây Lương, còn thúc đẩy bông gòn hình thành một chuỗi sản nghiệp, cuộc sống của bá tánh được cải thiện cực lớn, bá tánh dần dần được trải qua những ngày tốt lành.

Nàng xử sự công bằng, ra tay hào phóng, chế định một loạt chế độ, lương cao, phúc lợi tốt, thưởng phạt phân minh.

Cống hiến của nàng đối với Tây Lương rõ như ban ngày, đáng để mọi người tôn trọng.

Tôn Đồng Tri không khỏi đỏ hốc mắt, "Huyện Chủ, Tây Lương không thể không có ngài, ngài đừng đi."

"Huyện Chủ, ngài ở lại đi."

Nàng đã trở thành người tâm phúc của Tây Lương, vừa nghĩ tới việc nàng muốn rời đi, tất cả mọi người đều có chút hoảng.

Nhưng, Thánh chỉ đã ban, việc này liền đã định, không có đường quay lại.

Mộc Vãn Tình khẽ cười nói, "Mọi thứ ở Tây Lương đều đi đúng quỹ đạo, sẽ càng ngày càng phát triển."

Chỉ cần người đương quyền không làm bừa, chiếu chương hành sự theo khuôn khổ nàng đã định ra, sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Đỗ đại tiểu thư rất bất ngờ, "Vãn Tình muội muội, ta thật không nỡ để ngươi đi."

Mộc Vãn Tình vỗ vỗ cánh tay nàng, tươi cười như hoa nói, "Có thể tới kinh thành tìm ta chơi mà."

Chuyện này có thể giống nhau hả? Đỗ đại tiểu thư há miệng, mọi tư vị đều lưu lại trong lòng.

Điều khiến nàng càng lo lắng hơn chính là hôn sự của đệ đệ, một khi Mộc Vãn Tình trở lại kinh thành, hai người cách xa nhau vạn dặm, còn có cơ hội sao?

Bình Luận (0)
Comment