Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 814 - Chương 814.

Chương 814. - Chương 814. -

"Lợi nhuận một tháng này đều ở đây, các ngươi tự tính sổ đi."

Nàng nói cũng đủ đơn giản rõ ràng, nhưng mọi người vẫn mơ hồ.

Mộc Vãn Tình cho rằng bọn họ xem không hiểu, vỗ vỗ trán, "Đúng rồi, đây là chữ số Ả Rập, 123 tương ứng với nhất nhị tam..."

Đây là hai bộ hệ thống, nàng đơn giản giới thiệu một chút, ở đây đều là người thông minh, không thông minh có thể từng bước một thi đậu sao?

Bọn họ rất nhanh liền nghe rõ, trong mắt tất cả mọi người đều là vẻ kinh ngạc, cái này so với hiện tại dùng hệ thống đơn giản hơn rất nhiều.

Ừ, làm sổ sách giả rất dễ bị lộ.

Hộ Bộ Thượng Thư đem sổ sách màu đỏ đặt ở trước mặt, lật đến trang cuối cùng có con số.

Số Ả Rập chưa chắc ai cũng có thể đọc hiểu, nhưng, số dư cuối cùng được ghi lại bằng số Ả Rập và số tiền được viết hoa bằng tiếng Trung.

Mọi người đếm đếm, là tám con số, lợi nhuận là một ngàn vạn lượng, là mười năm thuế má của Đại Tề.

Nói cách khác, đây là ngân lượng phải đưa vào quốc khố, thật sự là bạc.

Chỉ có mấy tháng ngắn ngủi, Mộc Vãn Tình chỉ bằng sức của một người lấp đầy quốc khố, đây chính là thực lực của nàng, cường hãn đến đáng sợ.

Một chiêu này, hiện trường lặng ngắt như tờ.

Nghe nói nàng rất có thiên phú kiếm tiền, nhưng tận mắt chứng kiến lại bị chấn động mạnh.

Hộ Bộ Thượng Thư khẽ quát một tiếng, "Thất thần làm gì? Kiểm tra sổ sách, kiểm tra cho kỹ."

Mọi người nhìn nhau, không hẹn mà cùng làm việc.

Tra xét một lần lại một lần, một bộ dáng không tra ra vấn đề thì sẽ thề không bỏ qua.

Mộc Vãn Tình chậm rãi ngồi uống trà ăn điểm tâm, miễn bàn có bao nhiêu tự tại, sổ sách nàng lấy ra sẽ sợ tra ra sao?

Nàng cũng không ham chút tiền này.

Không biết qua bao lâu, Hộ Bộ Thượng Thư bình tĩnh nhìn Mộc Vãn Tình, vẻ mặt cổ quái nói: "Chỉ có tám phần trăm lợi nhuận."

Mộc Vãn Tình thờ ơ gật đầu, "Đúng vậy, một phần vào kho riêng của Hoàng thượng, một phần là phí vất vả của ta, điều này đã được nói trước, đã ký giấy khế ước, nếu không tin thì vào trong cung hỏi Hoàng thượng đi.”

Còn phải hỏi sao? Loại chuyện này không có khả năng lấy ra nói bừa, bất cứ lúc nào cũng có thể đâm thủng lời nói dối không đáng.

Chúng quan viên giống như đánh đổ bình gia vị, trăm loại tư vị ở trong lòng.

Vừa ghen tị Hoàng thượng thiên vị Mộc Vãn Tình, lại hâm mộ năng lực biến đá thành vàng của Mộc Vãn Tình, lại đỏ mắt vì nàng kiếm được nhiều tiền như vậy.

Một phần lợi nhuận cũng có hơn một trăm vạn, bọn họ làm cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.

Hộ Bộ Thượng Thư nhàn nhạt nói, "Phí vất vả một trăm vạn? Vì quốc gia vì triều đình làm việc còn muốn phí vất vả? Lương tâm của Huyện Chủ Thanh Bình sẽ không đau sao?"

“Tại sao lại phải đau chứ? Đây là ta dựa vào bản lĩnh của mình kiếm được.” Mộc Vãn Tình đúng lý hợp tình hỏi ngược lại, “Thượng Thư đại nhân tư tưởng giác ngộ cao như vậy, sao còn nhận bổng lộc? Sao còn thu vàng bạc châu báu đồ cổ được dâng lên?”

Nàng đã sớm nhìn hắn không vừa mắt, dẫn đầu cô lập nàng, ném nàng qua một bên không cho nàng nhúng tay vào chính sự. “Ngươi đúng là, nghiêm khắc với người ngoài lại khoan dung với lợi ích của mình.”

Hộ Bộ Thượng Thư bị chọc cho tức đến đỏ bừng mặt, "Nhất phái hồ ngôn, không có một câu là thật. ta là cấp trên ngươi, ngươi còn muốn kiểm tra đánh giá cuối năm được ưu bình sao?"

Đây chắc chắn là lời uy hiếp.

Vốn dĩ Mộc Vãn Tình lười đối nghịch với hắn, hắn lại nhắc tới như vậy, lập tức chọc giận Mộc Vãn Tình.

"Ta là người không sợ quyền thế, cho dù ngươi dùng chuyện cuối năm kiểm tra đánh giá uy hiếp ta, cũng đừng hòng từ trong túi ta lấy đi một văn tiền, ta chắc chắn sẽ không dâng cho ngươi, chết tâm đi."

Lời này quá khó nghe, lập tức đánh thẳng vào mặt Hộ Bộ Thượng Thư, hoàn toàn trở mặt.

Mọi người nhìn đấy ngây người, nàng thật dũng cảm, cái gì cũng dám nói.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Thượng Thư đại nhân quả thật có chút không chú ý, đỏ mắt hâm mộ là một chuyện, ngươi cầm lên mặt bàn sẽ khó coi.

Bình Luận (0)
Comment