Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 818 - Chương 818.

Chương 818. - Chương 818. -

Mộc Vãn Tình nhẹ nhàng đón lấy bông tuyết, "Sắp sang năm mới rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.”

Đỗ Thiếu Huyên nhìn sườn mặt thanh lệ của nàng, lòng tràn đầy vui mừng, "Năm nay có thể cùng nhau đón năm mới, mùng một tết chúng ta đi Đại Quốc Tự thắp hương, lại đi dạo phố miếu.”

Ở Tây Lương bọn họ đều quyền cao chức trọng, gia tộc khổng lồ, xã giao lễ mừng năm mới càng nhiều, nào có thời gian hẹn cùng nhau chạy loạn.

Nhưng năm nay, ở kinh thành không có nhiều chuyện như vậy, có thể trải qua một tết âm lịch thanh tịnh.

“Được đó, ta còn chưa được đi dạo một cách đúng nghĩa.” Mộc Vãn Tình tập trung xây dựng xưởng, làm gì có thời gian đi dạo phố.

"Nhất định sẽ có rất nhiều đồ ăn ngon."

Đỗ Thiếu Huyên trong lòng khẽ động, "Nếu không, chúng ta cũng mở một cái phố ăn vặt ở kinh thành?”

Lúc ở Tây Lương, hắn thường xuyên có thể ăn được các loại đồ ăn vặt, ở kinh thành sẽ không tiện như vậy.

A, có chút thèm món kho, kinh thành cũng có món kho, chỉ là thiếu chút hương vị.

Mộc Vãn Tình an bài con cháu trong gia tộc ở Thanh Bình trang quản lý xưởng, không ra tay làm gì khác.

Kinh thành không thể so với Tây Lương, hoàn cảnh phức tạp hơn nhiều, quan to quý nhân nhiều hơn, một viên gạch đập xuống không biết có thể đập trúng bao nhiêu quý nhân.

Dưới tình huống như vậy, vẫn là đừng đem sạp làm cho quá lớn.

Quan trọng nhất là xưởng và cửa hàng xa xỉ, làm tốt còn sợ không có tiền sao?

Nàng có một phần cổ phần, nhưng hai ngàn quân Thanh Bình hoàn toàn dựa vào nàng nuôi, lại phát thêm một phần tiền thưởng cho con cháu trong tộc, bảo đảm bọn họ sống thoải mái.

Các hạng chi tiêu của phủ Huyện Chủ cũng rất đốt tiền, cho nên, vẫn phải mở thêm nguồn tiền.

Sang năm xử lý lại trang Thanh Bình, trồng bông cùng ngô, khi đó có thể làm một xưởng bông giao cho tộc nhân xử lý, đây coi như là tài sản riêng.

Cũng không cần kiếm được bao nhiêu tiền, thu chi cân bằng là được, đầu óc của nàng xoay chuyển thật nhanh.

“Ngươi có thôn trang ở kinh thành sao?”

Đỗ Thiếu Huyên khẽ gật đầu, "Tiên Hoàng thưởng cho ta một cái nông trang vào lúc ta mười tám tuổi, nhưng ta chưa từng đi qua."

Mộc Vãn Tình:...

"Không có cái khác sao?"

Đỗ Thiếu Huyên nghiêm túc suy tư vài giây, "Trong nhà có mấy cửa hàng mặt tiền, những thứ này đều giao cho quản gia quản lý, mỗi năm có hơn vạn tiền lời, ngươi muốn thì cho ngươi dùng.”

Tình huống Đỗ gia đặc thù, trên cơ bản đều đóng quân ở Tây Lương, thỉnh thoảng hồi kinh tự chức, sản nghiệp ở kinh thành không nhiều lắm.

Mộc Vãn Tình lắc đầu, "Ta chỉ tạm thời có chút suy nghĩ, còn chưa có chắc chắn."

Đôi mắt Đỗ Thiếu Huyên lấp lánh tỏa sáng, trước sau như một cổ vũ, "Chủ ý của ngươi nhất định là tốt nhất, ta chờ.

Khóe miệng Mộc Vãn Tình nhếch lên, "Xem xét tình huống trước, không vội."

Đỗ Thiếu Huyên bỗng nhiên nói, "Ta muốn ăn thịt trâu kho và sốt thịt trâu."

Đây là lúc bọn họ mới quen, Mộc Vãn Tình làm cho hắn, hiện giờ trở thành thứ hắn yêu nhất, nhớ mãi không quên.

Ai làm cũng không ngon bằng chính tay nàng làm.

Mộc Vãn Tình cũng muốn ăn, kinh thành cái gì cũng không tiện, thịt trâu cũng không thể tùy tiện ăn.

“Ngươi đi tìm xem có thịt trâu hay không, ta làm cho ngươi.”

Đỗ Thiếu Huyên mặt mày mỉm cười, "Được.”

Hai người đang trò chuyện vui vẻ, một cung nữ không biết từ nơi nào xuất hiện, nhẹ nhàng hành lễ. "Tham kiến Tây Lương Vương, tham kiến Huyện Chủ Thanh Bình, Hi phi nương nương cho mời."

Tay của nàng chỉ về phía đình nghỉ mát trên hòn núi giả cách đó không xa, mấy cung nữ vây quanh một nữ tử hoa lệ, chính là Hi phi.

Đỗ Thiếu Huyên hơi nhíu mày, cự tuyệt nói: "Không đi, ngoại thần chúng ta không tiện gặp mặt hậu phi, không hợp quy củ."

Ở trong cung hắn chỉ nhận ba người, Thái hậu, Hoàng thượng, Đại Hoàng Tử.

Hắn cơ hồ không tiếp xúc với hậu phi, vô cùng chú ý tránh hiềm nghi.

Về phần hai tiểu công chúa được nuôi dưỡng ở hậu cung, hắn không có cơ hội gặp.

Sắc mặt cung nữ khó coi, nhưng ai để ý đến nàng chứ.

"Khoan đã, Huyện Chủ Thanh Bình là nữ tử, không có kiêng dè như vậy......"

Bình Luận (0)
Comment