Nhóm các giám khảo đương nhiên không dám đắc tội với Đại Học Sĩ trong Nội Các, nhưng loại chuyện này có liên quan đến đại sự của quốc gia, ai dám bao che chứ?
Rõ ràng không phải là nồi của bọn họ, dựa vào cái gì để cho bọn họ gánh vác?
Mọi chuyện liên quan đến lợi ích của mình, bọn họ phủi sạch nhanh hơn bất cứ ai, chứng minh bài thi ban đầu của Mộc Tử Thành không có vấn đề gì.
Rất nhanh, Ô Y Vệ liền bắt được kẻ cố ý làm bẩn mặt giấy, tìm hiểu nguồn gốc, kiếm chỉ Thủ Phụ.
Thủ Phụ đương nhiên liều chết không nhận, tuy rằng trước đó hăn đã phòng ngừa, phân phó đi xuống cũng vòng vo qua vài người, nhưng mọi chuyện xảy ra quá nhanh, còn không kịp kết thúc.
Chỉ có thể nói, hắn rơi vào trong chính hố mà mình đào ra. Hắn chỉ hận, chỉ thiếu thời gian nửa ngày nữa thôi là hắn có thể xóa sạch mọi dấu vết của chuyện lần này, nửa ngày là đủ rồi.
Nhưng, đi đêm nhiều sẽ có ngày gặp ma.
Loại chuyện này làm nhiều lần, một ngày nào đó cũng sẽ lộ ra ngoài.
Lễ Bộ Thượng Thư tuy rằng cùng một phe nhóm với Thủ Phụ, nhưng khi đứng trước sinh tử của chính mình, đương nhiên hắn sẽ chọn bảo toàn chính mình.
Hắn tự mình đứng ra làm chứng chống lại Thủ Phụ, trực tiếp đóng đinh đối phương.
Hoàng thượng giận tím mặt trách cứ bọn họ to gan lớn mật, ngay cả khoa cử cũng dám đưa tay ra làm loạn, bất trung bất nhân bất nghĩa.
Nhưng nhớ đến bọn họ là lão thần, nên chỉ tước quan giáng chức làm thứ dân, lưu đày ba ngàn dặm.
Không riêng gì như thế, tội ác của bọn họ được thông cáo thiên hạ, khiến cho học sinh khắp nơi cực kỳ phẫn nỗ, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Học sinh thi rớt thì nhịn không được hoài nghi, lúc trước bọn họ thi rớt cũng là bị hại như vậy sao? Chuyện này kích khởi sự oán hận của bá tánh, nhao nhao yêu cầu tra rõ chuyện thất đức mà Thủ Phụ làm trong mấy năm nay.
Cứ như vậy, đã từng vang danh thiên hạ, Thủ Phụ được vô số học sinh ủng hộ trong một đêm trở thành cẩu tặc người người thóa mạ, căn cơ bị hủy hết, không còn cơ hội xoay người.
Đợt sóng này nhanh như tia chớp, chờ mọi người kịp phản ứng đã kết thúc.
Ai cũng không nghĩ tới, một tiểu nhân vật lại dẫn phát một đợt sóng triều đình rung chuyển lớn như vậy.
Đương sự như Mộc Tử Thành cứ như vậy đi vào tầm mắt mọi người.
Toàn bộ quá trình Mộc Tử Thành đều bị bức bách, còn chưa bước vào con đường làm quan đã trải qua một đợt gió tanh mưa máu.
Hắn không dám đi đâu cả, chỉ ở nhà chờ kết quả cuối cùng.
Mà Mộc Vãn Tình lại vô cùng bình tĩnh, nàng nhìn như không xuất hiện trong chuyện này, nhưng khắp nơi đều có bóng dáng của nàng.
"Đại ca, ngươi bị ta liên lụy, mục tiêu của Thủ Phụ là ta."
Hắn vốn định thông qua việc này ép Mộc Vãn Tình nhảy ra làm ầm ĩ, với tính cách không chịu thiệt của Mộc Vãn Tình, nhất định sẽ làm ầm ĩ cho cả thiên hạ đều biết.
Nhưng chuyện khoa cử cho tới bây giờ đều là chuyện các học sinh để ý nhất, xử lý không thỏa đáng sẽ dao động căn cơ quốc gia, điều này sẽ làm cho nàng mất đi Thánh tâm.
Hắn tính toán rất tốt, mỗi một bước đều suy nghĩ đến, đáng tiếc, hắn gặp phải đối thủ là Mộc Vãn Tình.
Những hiểu biết của hắn về Mộc Vãn Tình chỉ là mặt ngoài, cũng không phải chân chính hiểu rõ.
Hắn chỉ đi bước đầu tiên, còn chưa kịp kết thúc, đã bị bắt ngay tại chỗ.
Mộc Tử Thành gần đây áp lực rất lớn, vành mắt thâm đen, "Đừng nói như vậy, chúng ta là người một nhà, nhất vinh cùng vinh nhất tổn cùng tổn."
Hắn có một chuyện không thể hiểu rõ ràng, "Chỉ là, với lòng dạ của Thủ Phủ, hắn sẽ không làm việc qua loa như vậy."
Cảm giác ngã quá nhanh, quá thuận lý thành chương.
Khóe miệng Mộc Vãn Tình hơi nhếch lên, "Ta đã đánh cược với Hoàng thượng."
"Cái gì?" Mộc Tử Thành vẻ mặt mờ mịt, sao hắn nghe như thế nào cũng không hiểu?
Mộc Vãn Tình cười ha hả, tiếng cười cực kỳ đắc ý, "Ta đánh cuộc kỳ thi hội lần này sẽ không thái bình, có người sẽ động tay động chân, cho nên, ngay từ đầu Ô Y Vệ đã âm thầm nhìn chằm chằm."
"Thủ Phụ vừa động đã bị bắt, đáng đời, nếu như hắn không động ý niệm này sẽ không gặp xui xẻo như vậy."
Đương nhiên, chuyện này cũng phải cần Hoàng thượng nguyện ý phối hợp, Hoàng thượng vô cùng coi trọng hắn sẽ đứng đầu bảng ngay trong kỳ thi thứ nhất này, không cho phép bất luận kẻ nào gây sự.