Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao (Dịch Full)

Chương 883 - Chương 883.

Chương 883. - Chương 883. -

Tôn gia đây là cùng đường sao? Ngay cả nàng cũng dám động vào.

“Ngươi......”

Một tiếng quát vang lên, "Là ai dám quấy rối trước cửa phủ của Huyện Chủ Thanh Bình? Bắt hết tất cả lại.”

“Đây là việc riêng của hai nhà chúng ta, người rảnh rỗi ít quản......” Tôn nhị phu nhân thấy rõ nam tử trẻ tuổi đi tới, đồng tử chấn động, "A, Vi Chỉ Huy Sứ.”

Ô Y Vệ là người giám sát động thái của tất cả bá quan, dò xét tình báo, tuần tra truy bắt, là tồn tại khiến vô số quan viên nghe tin đã sợ mất mật.

Mà Chỉ Huy Sứ của Ô Y Vệ chính là tâm phúc của Hoàng thượng. Không ở trước đài, lại có thể nắm giữ một cỗ lực lượng cường đại nhất.

Ẩn ở chỗ tối phiên vân phúc vũ, chỉ khi có việc cần tra xét phủ đệ quan viên, hoặc là có sự kiện trọng đại mới có thể hiện thân.

Dù sao, cũng không phải chuyện tốt gì.

Lúc trước Vi Thiệu Huy dẫn người tịch thu nhà Tôn Thượng Hộ, chỉ tịch thu chi chính, nhánh phụ sẽ không có việc gì.

Chính vì như thế, người Tôn gia nhìn thấy người này mới phát run toàn thân, tất cả đều bị rơi vào bóng ma tâm lý.

Mộc Vãn Tình ngẩn ngơ, đây không phải là Vi Thiệu Huy sao? Lúc trước từ biệt, không nghĩ tới còn có ngày gặp lại.

"Ngươi..." Nhìn thấy cố nhân mạnh khỏe, nàng vẫn rất vui mừng.

Nam tử trẻ tuổi chắp tay, thần sắc lạnh nhạt nói: "Huyện Chủ Thanh Bình, ta là Chỉ Huy Sứ của Ô Y Vệ, Vi Thiệu Huy."

Lời nói của Mộc Vãn Tình bị nuốt ngược trở lại, hắn không muốn để người khác biết bọn họ từng quen biết.

Nhưng vừa nghĩ đến thân phận của hắn, nàng cũng hiểu được.

Thân là trường kiếm sắc bén nhất trong tay Hoàng thượng, không nên có giao tình với bất luận kẻ nào.

Hoàng thượng mặc dù thánh minh, nhưng cũng không vui khi nhìn thấy các thần tử có quan hệ tốt, nhất là hai trọng thần của mình kết giao với nhau, sẽ làm cho hắn có cảm giác kiêng kị.

“May mắn được gặp mặt.”

Vi Thiệu Huy lại một lần nữa đứng ở trước mặt Mộc Vãn Tình, trong lòng ngũ vị tạp trần, tiểu thiếu nữ gầy yếu ngày xưa, hiện giờ đã trưởng thành trở thành một nữ tử ưu nhã thong dong.

Nhưng trên mặt không lộ chút nào, "Huyện Chủ Thanh Bình, ngài có cần hỗ trợ không?”

Sắc mặt Tôn nhị phu nhân thay đổi kịch liệt, "Vi đại nhân, quý nhân như ngài bận rộn nhiều việc, chuyện hôn nhân của hài tử hai nhà chúng ta không dám làm phiền ngài."

Vi Thiệu Huy cảm thấy vô cùng buồn cười, có vài người si tâm vọng tưởng, thật dám nghĩ a. "Chuyện hôn nhân? Ai với ai?"

Mộc Vãn Tình đã sớm cầu được tự làm chủ hôn nhân của mình, người khác muốn tính toán hôn sự của nàng, Hoàng thượng cũng sẽ không ngồi yên không để ý tới.

Đứng ở lập trường của Hoàng thượng, Mộc Vãn Tình không thành thân mới phù hợp với lợi ích của hoàng thất.

Sau lưng Tôn nhị phu nhân cảm thấy từng đợt rét run, "Tiểu nhi cùng Huyện Chủ Thanh Bình được đính hôn từ trong bụng mẹ, ta có tín vật đính thân là ngọc bội làm chứng..."

Nàng là bất đắc dĩ bị buộc phải làm như vậy, trong nhà bị tịch thu, đương gia trong nhà bị tước chức trở thành dân thường, còn phải về quê, nàng đã quen sống tốt làm sao có thể nhẫn nhịn chứ?

Lúc này, vắt óc tìm tâm kế nghĩ đến Mộc Vãn Tình.

Chức quan của Mộc Vãn Tình dù có cao hơn nữa, thì đó cũng là chất nữ của nàng, có quan hệ thân thích.

Nàng đã nghĩ, nữ nhân mà, để ý nhất chính là thanh danh, chỉ cần nắm bắt điểm này, tự nhiên có thể từ trên người Mộc Vãn Tình đạt được tất cả mọi thứ mình muốn.

Quyền thế, tài phú, còn có ánh mắt tôn kính của người khác, sự coi trọng của hoàng gia.

Nhưng nàng lại quên mất, năm đó Mộc Vãn Tình dám xé mặt nàng ở trước mặt mọi người, hoàn toàn không sợ mất mặt.

Hiện tại, Mộc Vãn Tình rất yêu quý thanh danh, nhưng, ai dám tính kế nàng, vậy thì chờ xui xẻo đi.

"Cha nương ta không ở kinh thành, ngươi liền cho rằng có thể bịa đặt từ không thành có sao? Mạnh mẽ an bài cho ta một nam nhân rác rưởi? Tôn gia a, thật sự là nghèo túng, suy nghĩ muốn lệch môn tả đạo, xem ra ta phải dâng thêm một tấu chương buộc tội Tôn gia trị gia không nghiêm, lại xét nhà."

Bình Luận (0)
Comment