Sau khi Thái hậu đi tham quan ở tòa soạn báo liền có chút suy nghĩ, mãnh liệt yêu cầu đi dạo ở trường kỹ thuật hoàng thất.
Được rồi, vậy thì đi thôi.
Lúc Thái hậu đến, trường học đang tổ chức thi đấu đá cầu, khán đài chật kín người chen chúc đứng xem, các cầu thủ ở trên sân thể dục kịch liệt va chạm, quần chúng đứng ở trên đài hoan hô cổ vũ, không khí cực kỳ nhiệt liệt.
Đặt mình trong đó không tự chủ được bị lây nhiễm cảm xúc, nhiệt huyết sôi trào.
Thái hậu sững sờ nhìn các cầu thủ đang chạy trên sân thể dục, "Sao tất cả đều là nữ?”
Trong mắt Đại Công Chúa tràn đầy nóng bỏng nhìn các cầu thủ, khuôn mặt nhỏ nhắn vì hưng phấn mà đỏ cả lên. "Mỗi lớp học trong trường đều có hai đội nam và nữ riêng biệt, tổng cộng có mười bốn đội, để học sinh có thể rèn luyện thể chất và học được tinh thần hợp tác tập thể."
“Mỗi năm đều phải tổ chức một cuộc thi, chém giết đến khi chỉ còn hai đội nam nữ cuối cùng tiến vào trận chung kết.”
Nàng không có cơ hội tham gia, nhưng điều đó không hề ngăn cản nàng trở thành một người hâm mộ nhiệt tình.
Thái hậu không dám tin: "Cái gì? Nam nữ so với nhau? Nữ tử trời sinh sức yếu ớt, làm sao có thể so được với nam tử chứ?”
Đại Công Chúa đặc biệt thích ngôi trường này, tự do, tích cực hướng về phía trước, bầu không khí dám đánh dám liều rất thoải mái.
“Không thể nói như vậy, so đấu không chỉ về thể lực, còn có trí tuệ của tập thể, tinh thần dám đánh dám liều, ý chí và nghị lực của mỗi đội.”
“Năm ngoái đội nữ thắng, mỗi người được năm trăm lượng bạc và cúp quán quân, có thể ưu tiên chọn đơn vị thực tập.”
“Đơn vị thực tập?” Thái hậu cảm giác như là mở ra một thế giới hoàn toàn mới.
“Đúng vậy, muốn làm quan thì đi tham gia cuộc thi.” Đại Công Chúa đối với những thứ này rõ như lòng bàn tay, chính là thấy được những thứ này, nàng mới có ý nghĩ của mình, “Không muốn đi con đường làm quan thì đi xưởng của nông trang Tam Thủy, quảng trường mỹ thực, của hàng đồng hồ, ba cửa hàng xa xỉ phẩm của Vạn Thông, có rất nhiều cương vị để họ thực tập.”
Học sinh được tốt nghiệp của trường học kỹ thuật hoàng thất có đủ thực lực để nghiền ép đại bộ phận người khác, những đơn vị này đều có thể đi, hơn nữa, là từ quản sự nhỏ nhảy lên, khởi điểm so với người bình thường đều cao hơn một chút.”
Những nơi này có tiền lương cao, phúc lợi tốt, thu nhập ổn định, không biết có bao nhiêu người muốn đi vào.
Mà học sinh trường kỹ thuật có thể tùy ý chọn lựa vị trí.
Các đơn vị đang trong giai đoạn mở rộng không ngừng, cần rất nhiều người mới, những học sinh này chỉ cần nắm bắt cơ hội là có thể vươn lên vị trí cao.
Trên mặt Đại Công Chúa lộ ra vẻ hâm mộ, "Đương nhiên, một nhóm người ưu tú nhất sẽ được đi đến sở nghiên cứu, đó mới là tinh anh trong tinh anh, chỉ cần nghiên cứu ra đồ tốt, chỉ riêng phí độc quyền thôi đã có thể cả đời áo cơm không lo."
Chỉ có thể nói, Mộc Vãn Tình tạo ra một sân chơi như vậy, khiến cho vô số người được lợi.
Một học sinh có tiền đồ, cả nhà thân thích bằng hữu của hắn ta đều có thể được lợi theo.
“Thanh Bình Quận Chúa là một người rất tài giỏi, nàng mang lòng đại ái chân chính, nhân phẩm cao quý, đáng để chúng ta học tập.”
Nàng đánh giá Mộc Vãn Tình quá cao, Thái hậu có chút khó chịu.
“Nha đầu ngốc, nàng ta cũng chỉ vì con đường làm quan của mình.”
"Một việc mà có kết quả tốt đối với mọi người, đây chính là đại thiện, Thanh Bình Quận Chúa để cho ta thấy được cuộc sống còn có những cách sống đặc sắc như vậy, không bị tuổi tác giới tính hạn chế, có thể vô hạn phát triển.” Đại Công Chúa chỉ vào những người trên đài cổ vũ, lại nhìn những cầu thủ nữ hăng hái trên sân thể dục.
"Nhân sinh của những người này bởi vì Thanh Bình Quận Chúa mà thay đổi, không hề bị áp chế ở tầng dưới chót, còn có thêm nhiều lựa chọn khác nhau."
Rất nhiều học sinh xuất thân bần hàn, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, nếu không có Mộc Vãn Tình, tương lai của bọn họ chết lặng mà lại nghèo khó.”
Thái hậu trầm mặc.