Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân

Chương 40

Chương 40

 

“Cậu thích đối diện với tôi như vậy.”……

 

“Muốn cậu.”

 

Cố Yến Chấp nắm lấy cổ tay Úc Tinh Nhiên, dùng sức kéo mạnh, kéo cậu về phía mình.

 

Úc Tinh Nhiên bất ngờ ngã nhào vào người hắn, Cố đại Chấp và Úc tiểu Nhiên, cách lớp vải vóc, trao nhau nụ hôn dán mặt thân mật.

 

Đôi mắt đen sâu thẳm của Cố Yến Chấp như một xoáy nước không đáy, hơi thở nóng rực phả hết lên mu bàn tay Úc Tinh Nhiên, đầu lưỡi hắn khẽ li3m lên những ngón tay thon dài.

 

Ánh mắt chạm nhau, một ngọn lửa vô hình bùng cháy.

 

Cố Yến Chấp dùng một tay giữ chặt gáy Úc Tinh Nhiên, ánh mắt thâm trầm như con sói ẩn mình trong bóng tối, chỉ chờ con mồi lơi lỏng cảnh giác để vồ vập, cắn xé.

 

Úc Tinh Nhiên chẳng hề thấy ánh mắt ấy đáng sợ, ngược lại, sau một buổi trưa chạy đôn chạy đáo, cậu bỗng cảm thấy hưng phấn lạ thường.

 

Cậu thích ánh mắt Cố Yến Chấp tràn ngập tính xâm lược, thích ngọn lửa d*c vọng mãnh liệt ẩn sâu trong đáy mắt hắn.

 

“Cậu muốn tôi như thế nào?”

 

Giọng Úc Tinh Nhiên khẽ khàng, hơi thở phả bên gáy Cố Yến Chấp, vành tai cậu nhuộm một tầng hồng nhạt.

 

Những ngón tay thon dài của cậu linh hoạt cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi của hắn.

 

Lồ ng ngực rắn chắc lộ ra trong không khí, đầu ngón tay hơi lạnh của Úc Tinh Nhiên chạm vào làn da nóng rực của Cố Yến Chấp, mang đến cảm giác băng hỏa giao thoa đầy k1ch thích.

 

“Yến ca.”

 

Hơi thở Cố Yến Chấp khựng lại một nhịp, Úc Tinh Nhiên ghé sát tai hắn, giọng nói nhẹ bẫng rơi xuống.

 

“Làm em đi.”

 

Cố Yến Chấp nắm lấy cằm cậu, cúi xuống hôn, bàn tay hắn dán lên lưng Úc Tinh Nhiên, trượt xuống eo rồi dừng lại ở nơi m3m mại phía dưới.

 

Vài phút sau, Cố Yến Chấp dừng lại động tác.

 

Úc Tinh Nhiên khẽ “Ừm?” một tiếng.

 

“Quần áo này của cậu cởi thế nào?”

 

Úc Tinh Nhiên: “……”

 

Bởi vì bộ đồ này là kiểu ôm sát người, không giống quần áo con trai dễ cởi, Cố Yến Chấp chỉ mới cởi qua chiếc áo khoác JK và một bộ váy liền thâncủa Úc Tinh Nhiên. Cả hai đều chỉ cần kéo khóa là xong.

 

Còn bộ đồ cậu đang mặc, vì được may đo riêng để tôn lên đường cong cơ thể, gần như dính sát vào da. Lúc mặc vào Úc Tinh Nhiên không thấy phức tạp, nhưng cởi ra thì lại tốn chút thời gian.

 

Tấm rèm tự động khép lại, chút ánh trăng yếu ớt hắt trên sàn gỗ cũng bị che khuất hoàn toàn, đến một tia sáng cũng không lọt vào.

 

Trong phòng thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ, máy xông tinh dầu lặng lẽ hoạt động, tỏa ra làn khói trắng nhàn nhạt, uyển chuyển như đang khiêu vũ trong ánh đèn mờ ảo.

 

“Úc Tinh Nhiên.”

 

“Dạ?”

 

Cố Yến Chấp một tay giữ chặt cổ tay cậu, áp l3n đỉnh đầu, tay kia nắm lấy cạp qu@n lót, kéo xuống.

 

“Bây giờ đến lượt cậu cầu xin tôi.”

 

Úc Tinh Nhiên hừ nhẹ một tiếng, không mấy để ý, “Mơ tưởng hão huyền gì vậy?”

 

Cố Yến Chấp cúi đầu cắn nhẹ lên môi cậu.

 

“Chờ…”

 

Hô hấp Úc Tinh Nhiên tức khắc trở nên nặng nề, chóp mũi cậu vương vấn mùi gỗ nhàn nhạt, pha lẫn chút ngọt thanh tao.

 

Đây là loại tinh dầu xông phòng cậu mua tuần trước, nhân viên cửa hàng nói có thể giúp ngủ ngon.

 

Úc Tinh Nhiên không ngừng mua tinh dầu giúp ngủ ngon, còn mua cả loại tinh dầu được nhân viên cửa hàng giới thiệu là “chuẩn bị cho cặp đôi sống chung”.

 

“Ánh đèn mỏng manh, cả phòng hương thơm lan tỏa.”

 

Cô nhân viên nhiệt tình quảng cáo, ai mua rồi cũng khen tốt.

 

Nhưng Úc Tinh Nhiên căn bản chưa kịp đổi loại tinh dầu.

 

Cậu vẫn dùng loại tinh dầu trợ giúp ngủ ngon nhạt nhẽo kia, lúc mua cảm thấy mùi hương mang lại cảm giác an bình, không phải kiểu lạnh lẽo, mà hơi giống ánh nắng mùa đông.

 

Như chăn ga vừa giặt sạch, phơi qua nắng, hòa lẫn mùi nước xả vải tươi mát.

 

“Cầu xin tôi đi?” Cố Yến Chấp nhẹ nhàng vuốt v e ngón tay Úc Tinh Nhiên.

 

“Không…”

 

“Thật không?” Cố Yến Chấp khẽ cười một tiếng, “Hy vọng lát nữa cậu cũng nói như vậy.”

 

Mấy hôm nay Úc Tinh Nhiên dùng tinh dầu mùi gỗ pha lẫn chút ngọt nhạt của hoa nhài.

 

Nhưng đêm nay cậu không cảm thấy yên tĩnh thư thái, mùi hương ngọt ngào như một cái móc câu, níu giữ tâm trí Úc Tinh Nhiên, khiến cậu choáng váng, như đang lênh đênh trên biển cả.

 

Nhắm mắt là tiếng sóng biển ồn ào náo động, vỗ mạnh vào chiếc thuyền nhỏ, lênh đênh giữa bão táp.

 

Úc Tinh Nhiên cảm thấy con thuyền nhỏ bé của mình như bị cuốn ra giữa biển khơi, một xoáy nước khổng lồ không biết từ đâu hình thành đang tiến đến gần cậu.

 

Cậu dù cố gắng thế nào cũng không thể thoát khỏi, chỉ còn chờ bị xoáy nước dữ dội nuốt chửng.

 

“Cầu xin tôi đi.” Cố Yến Chấp nói.

 

Úc Tinh Nhiên quay mặt đi, sắc mặt ửng đỏ, hàng mi ướt đẫm nước mắt, trong giọng nói mang theo chút nghẹn ngào.

 

“…Cầu, cầu xin cậu.”

 

Nghe được điều mình muốn, Cố Yến Chấp mãn nguyện xoa nhẹ mái tóc mềm mại của Úc Tinh Nhiên, rồi lại cúi đầu xuống.

 

Mưa lớn không biết rơi bao lâu, lâu đến khi mây đen tan đi, hơi ẩm sau cơn mưa vẫn còn vương lại.

 

Bên tai là tiếng tim đập dồn dập như tiếng trống, giọng nói trầm thấp của Cố Yến Chấp kề sát bên cậu, vừa bất đắc dĩ vừa dung túng.

 

“Úc Tinh Nhiên.”

 

“Tôi không cố ý.” Úc Tinh Nhiên cảm thấy chột dạ.

 

Úc Tinh Nhiên giơ tay lên định lau mặt Cố Yến Chấp, nhưng bàn tay vừa đưa ra giữa không trung đã bị hắn nắm lấy, Cố Yến Chấp lại cúi xuống hôn lên đó.

 

“Vậy thì tự mình nếm thử đi.”

 

Sắc mặt Úc Tinh Nhiên đỏ bừng, chóp mũi cậu vương vấn mùi hương thuộc về hắn, không tài nào dứt ra được, “Cố Yến Chấp!”

 

Sự phản kháng trở nên vô vọng.

 

Đó là một đêm dài và ẩm ướt.

 

***

 

Thứ hai.

 

Úc Tinh Nhiên lướt video ngắn và thấy một đoạn tổng hợp phỏng vấn Cố Yến Chấp.

 

Mấy tài khoản marketing đúng là một nhóm câu view chuyên nghiệp.

 

“Đây thật sự không phải đang quay drama tổng tài bá đạo sao? Tổng tài tập đoàn MX trẻ như vậy, còn đẹp trai nữa chứ!??!”

 

“Không lẽ tôi là người cuối cùng biết tổng tài Cam Video đẹp trai đến vậy sao?!??”

 

“Trời ơi!!! Ông trời rốt cuộc đã đóng cánh cửa nào của anh ta vậy, vừa có tiền lại vừa có nhan sắc! Mấy người không thấy tôi sắp khóc đến nơi rồi à.”

 

Úc Tinh Nhiên: “……”

 

Account marketing đúng là account marketing.

 

Ồn ào đến mức cậu thấy phiền cả tai.

 

Nhưng đúng là ồn ào náo nhiệt lại đặc biệt câu view, Úc Tinh Nhiên sáng sớm lướt điện thoại, toàn thấy những nội dung tương tự.

 

Lướt xem bình luận bên dưới.

 

【Cái gì!? Anh nói với tôi đây là tổng tài Cam Video á? Tôi còn tưởng đang xem phim thần tượng chứ】

 

【Thì ra trong đời thực tổng tài bá đạo cũng đẹp trai như vậy sao】

 

【Cho nên người có tiền cười lên tiếng có khác gì chúng ta không】

 

【Anh ấy có thể là Trương tổng, Vương tổng hay Lưu tổng, nhưng không thể là Cố tổng!!! Tôi thật sự sẽ nhập vai tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết mất.】

 

Rốt cuộc thì video ngắn cũng là sản phẩm của tập đoàn MX, tùy tiện tìm vài account marketing cũng có thể khiến Cố Yến Chấp nổi tiếng khắp mạng trong một ngày.

 

Úc Tinh Nhiên cảm thấy, hai ngày này cậu tốt nhất không nên lướt video ngắn, bây giờ trong đầu cậu toàn là giọng điệu của mấy account marketing.

 

“Cố tổng cũng có tiềm năng làm hot mạng lắm đó, hôm nay cả đêm toàn thấy bài đăng về anh ấy, trên khắp các nền tảng lớn.”

 

“Account marketing là vậy đó, hùa theo phong trào, chỉ cần có điểm nóng, có độ thảo luận là sẽ tranh nhau đăng.”

 

“Nghĩ nhiều rồi, Cố tổng cần gì tìm 800 account marketing.” Úc Tinh Nhiên chậm rãi nói.

 

Những người khác vẻ mặt kinh ngạc, “Thật hay giả vậy?”

 

“800 thì hơi quá, nhưng chắc chắn là có liên hệ với account marketing, mấy tài khoản nổi tiếng đăng một cái là các tài khoản khác sẽ tranh nhau đăng theo.”

 

Úc Tinh Nhiên giải thích xong thì ngáp một cái.

 

Thứ hai đúng là ngày khiến người ta buồn ngủ.

 

Các đồng nghiệp ngạc nhiên, “Tinh Nhiên hiểu rõ chuyện này vậy sao?”

 

“Hiểu sơ sơ thôi.” Úc Tinh Nhiên khiêm tốn đáp.

 

Đương nhiên không phải là cậu hiểu.

 

Mà là hôm qua bộ phận giao tiếp liên hệ với Cố Yến Chấp, Úc Tinh Nhiên nghe được loáng thoáng.

 

“Cậu có từng gặp phu nhân tổng tài chưa?” Một đồng nghiệp hỏi.

 

“Còn phải hỏi sao, chắc chắn là gặp rồi.”

 

“Đúng đó, quan hệ của Tinh Nhiên với tổng tài tốt như vậy, biết đâu phu nhân tổng tài lại là bạn của Tinh Nhiên.”

 

“Phu nhân tổng tài là thiên kim nhà nào vậy?”

 

“Vụ dưa náo nhiệt nhất năm ngoái đó, là hôn lễ của hai nhà hào môn, nghe nói tốn mấy trăm vạn.”

 

Úc Tinh Nhiên xen vào: “Giả.”

 

“Sao cậu biết?”

 

Úc Tinh Nhiên tò mò hỏi qua, sau đó Cố Yến Chấp nói với cậu, mấy account marketing viết lung tung, căn bản không có chuyện đó.

 

“Cố tổng nói với tôi.” Úc Tinh Nhiên đáp.

 

“Nếu là Cố tổng nói thì chắc chắn là thật rồi, người ta là người trong giới mà.”

 

“Thôi đừng nói chuyện khác. Cố phu nhân có xinh đẹp không?”

 

Úc Tinh Nhiên không chút do dự: “Xinh đẹp.”

 

“Cậu nói xem tại sao Cố phu nhân không đến công ty đưa cơm trưa tình yêu cho tổng tài, mấy đoạn phim ngắn trên mạng toàn diễn như vậy.”

 

Úc Tinh Nhiên: “…… Bởi vì người ta cũng đi làm.”

 

Người kia cười ha ha, “Cậu lại muốn nói cậu là phu nhân tổng tài đấy à? Bọn tôi tin chắc, cậu và Cố tổng là tình anh em.”

 

“Đúng đó, Tinh Nhiên đừng dọa bọn tôi nữa. Hơn nữa Cố phu nhân lớn lên thật sự xinh đẹp, có người gặp rồi, tiếc là không kịp chụp ảnh.”

 

“Cái gì? Ai vậy?”

 

“Mau nói đi, ai gặp rồi? Ở đâu?”

 

“Cuối tuần đó, Cố tổng với phu nhân còn nắm tay nhau đi dạo phố. Chính đồng nghiệp bộ phận kỹ thuật trên lầu nói, cậu ấy bảo cuối tuần đi dạo trung tâm thương mại với bạn gái, thấy Cố tổng cũng đang cùng phu nhân đi mua sắm, nên không dám qua làm phiền.”

 

Úc Tinh Nhiên nghĩ ngợi một chút, có lẽ đó là lần cậu và Cố Yến Chấp tự đi mua quà sinh nhật cho Tống Dã.

 

Nhưng…

 

Hôm thứ bảy cậu mặc váy, còn hóa trang cosplay, đừng nói người không thân, người quen cũng chưa chắc nhận ra.

 

Mặc dù cậu đã trang điểm rất nhạt rồi.

 

“Nói kỹ hơn đi, trông như thế nào? Cao hay thấp? Gầy hay béo?”

 

“Cao lắm! Cậu nghĩ xem Cố tổng cao mét tám mấy, Cố phu nhân chỉ thấp hơn Cố tổng nửa cái đầu thôi, nhiều nhất là mười centimet.”

 

“Nếu mười centimet thì chẳng phải gần mét tám sao? Trời ơi! Cao thật đó, đúng là người bình thường không xứng, chỉ có Cố tổng cao ráo mới hợp.”

 

“Tinh Nhiên có phải cũng mét bảy mấy không? Vậy Cố phu nhân chẳng phải còn cao hơn Tinh Nhiên sao.”

 

Úc Tinh Nhiên quật cường: “Đi giày vào là mét tám.”

 

“Ồ, 178 hay 179?”

 

Úc Tinh Nhiên: “……”

 

Mọi người cười cười, rồi lại tiếp tục bàn tán, “Hơn nữa tôi nghe nói…”

 

Úc Tinh Nhiên nhìn về phía người vừa nói.

 

“Cố tổng là người sợ vợ.”

 

Úc Tinh Nhiên: “?”

 

Sao cậu không hề hay biết chuyện này?

 

Úc Tinh Nhiên cảm thấy buồn cười, còn cố ý nhắn tin hỏi Cố Yến Chấp.

 

【Giá khác nhé】 Cố tổng, cậu là người sợ vợ sao?

 

Cố Yến Chấp sau khi nhìn thấy tin nhắn thì ngơ ngác.

 

Hắn gửi một biểu tượng cảm xúc dấu chấm hỏi.

 

Úc Tinh Nhiên chắc là đang rảnh rỗi, trả lời rất nhanh.

 

【Giá khác nhé】 Tin đồn mới nhất ở công ty, lan truyền như thật ấy. Nếu không phải người trong cuộc, tôi cũng tin luôn.

 

Cố Yến Chấp nhìn thấy tin nhắn này, khóe miệng khẽ cong lên.

 

Trợ lý Lâm đứng bên cạnh bàn làm việc, trong lòng thầm nghĩ: Cố tổng lại cười rồi.

 

Từ khi phát hiện ra bí mật của Cố tổng và Úc Tinh Nhiên, cậu ta nhận thấy tần suất Cố tổng cười khi nhìn điện thoại tăng lên đáng kể.

 

Cả công ty đều đang đồn đoán Cố phu nhân là thiên kim nhà nào, chỉ có cậu ta biết đó không phải thiên kim nào cả, mà là Úc Tinh Nhiên.

 

Chẳng qua, hôm nay công ty có tin đồn mới.

 

Bởi vì có người tận mắt nhìn thấy Cố tổng và Cố phu nhân, Cố phu nhân dáng người rất cao, vóc dáng cực kỳ quyến rũ, còn mặc váy.

 

Điều này khiến trợ lý Lâm rơi vào mê man.

 

Mặc váy… Vậy chắc chắn không phải Úc Tinh Nhiên.

 

Úc Tinh Nhiên là con trai mà.

 

Trợ lý Lâm vắt óc cũng không thể tưởng tượng được Úc Tinh Nhiên lại giả gái, cho nên giờ phút này trong đầu toàn là chuyện bát quái giới thượng lưu.

 

Chẳng lẽ Cố tổng kết hôn theo hợp đồng, không có tình cảm thật sự, ai chơi theo ý người nấy với Cố phu nhân?

 

Gần đây cậu ta gặp Úc Tinh Nhiên hai lần, thấy tâm trạng Úc Tinh Nhiên khá tốt, không giống như vừa mới bị tổn thương tình cảm.

 

“Trợ lý Lâm.”

 

Trợ lý Lâm vẫn còn đang chìm đắm trong thế giới thần tiên của mình, vẻ mặt không hề lộ sơ hở, trong đầu thì đủ loại chuyện cẩu huyết bát quái.

 

“Trợ lý Lâm.”

 

Cố Yến Chấp lại gọi một tiếng.

 

“A, có tôi.” Trợ lý Lâm giật mình quay người lại.

 

“Gọi cậu mấy tiếng rồi, nghĩ chuyện gì mà nhập tâm vậy?”

 

“…Không có.” Trợ lý Lâm nào dám nói ra chuyện mình đang bát quái bí mật nhà hào môn.

 

Cố Yến Chấp nói, “Buổi chiều rảnh thì đến LR, giúp tôi lấy chiếc nhẫn đặt làm về.”

 

“Vâng.”

 

Trong lòng trợ lý Lâm hiện lên đủ loại suy nghĩ.

 

Ví dụ như đây là nhẫn cưới, hay là nhẫn đôi tình nhân?

 

Nhẫn cưới chắc chắn là phải đeo cùng Cố phu nhân, nếu là nhẫn đôi tình nhân, vậy Cố phu nhân sẽ không có ý kiến sao?

 

Theo lời kể của đồng nghiệp, Cố tổng khi ở bên Cố phu nhân thì ánh mắt tràn đầy dịu dàng, hoàn toàn khác với lúc ở công ty.

 

Dù vẫn là bộ vest cà vạt quen thuộc, nhưng chỉ cần liếc mắt qua cũng thấy đó là một người chồng dịu dàng và chu đáo.

 

Vậy Úc Tinh Nhiên thì sao?

 

Cậu ta rất chắc chắn Cố tổng đối với Úc Tinh Nhiên tuyệt đối không bình thường, sau này Cố tổng nắm tay Úc Tinh Nhiên, chiếc nhẫn cưới kia có phải sẽ trở thành vật cản giữa hai người không?

 

Trợ lý Lâm lại tự vẽ ra một vở kịch ngược luyến tàn tâm đầy hận thù.

 

Gần đến giờ nghỉ trưa, trợ lý Lâm xuống lầu đưa một số văn kiện, ma xui quỷ khiến lại đến tầng làm việc của Úc Tinh Nhiên.

 

Cậu ta lấy cớ bàn công việc với giám đốc dự án mới, kỳ thực là đến để bát quái.

 

Úc Tinh Nhiên thấy cậu ta thì chào hỏi, “Trợ lý Lâm.”

 

Trợ lý Lâm cười với cậu, “bộ phận mới thế nào?”

 

“Khá tốt.”

 

Úc Tinh Nhiên trông có vẻ thật sự vui vẻ, không có chút nào buồn bã, trợ lý Lâm rốt cuộc phát hiện Cố tổng hóa ra là cao thủ tình trường!

 

Dù vẻ mặt chẳng thể hiện ra chút nào!

 

Cậu ta đột nhiên dâng lên một sự kính nể đối với Cố tổng.

 

“Vậy thì tốt rồi.” Trợ lý Lâm cười cười, “Vậy tôi lên lầu trước đây, không làm phiền mọi người nữa.”

 

“Trợ lý Lâm tạm biệt.”

 

“Bye bye.”

 

“Tạm biệt.”

 

Trợ lý Lâm tuy làm việc trên lầu, nhưng cũng luôn có lúc cần xuống hoặc lên để truyền đạt công việc.

 

Những việc tương đối quan trọng, ngoài thông báo trên OA, đôi khi cậu ta cũng sẽ đích thân xuống một chuyến.

 

Trợ lý Lâm vừa đi, chủ đề bát quái của mọi người chuyển sang cậu ta, “Nghe nói trợ lý Lâm lương một năm lên đến trăm vạn, cậu nói xem tuổi còn trẻ như vậy, tiêu xài có hết không?”

 

“Đúng đó, tôi thấy cậu ấy bận rộn như vậy, kiếm được tiền chắc gì đã có thời gian tiêu.”

 

“Thật muốn giúp trợ lý Lâm tiêu tiền.”

 

Úc Tinh Nhiên: “……”

 

“Chẳng lẽ cậu không ngưỡng mộ sao?”

 

Úc Tinh Nhiên lắc đầu, cậu thật sự không ngưỡng mộ.

 

Trợ lý Lâm chính là người thường xuyên tăng ca nhất trong số mọi người, điện thoại di động 24/24 bật máy.

 

Những việc không liên lạc được với Cố Yến Chấp hoặc không tiện làm phiền Cố Yến Chấp đều do trợ lý Lâm xử lý.

 

Nếu có ngày Cố Yến Chấp không thể kịp thời xử lý công việc, người thay thế chính là trợ lý Lâm, cậu ta thậm chí có thể thay Cố Yến Chấp ký tên và đóng dấu.

 

Nhìn thì lương một năm trăm vạn, nhưng tâm lực bỏ ra chắc chắn không chỉ có trăm vạn.

 

***

 

Tan làm, Úc Tinh Nhiên nói với Cố Yến Chấp muốn đi mua bánh kem, lát nữa sẽ đi nhờ xe hắn về nhà.

 

Cậu không nhận được hồi âm của Cố Yến Chấp, chỉ nghĩ là hắn vẫn còn bận.

 

Một mình cậu vui vẻ đi về phía tiệm bánh ngọt.

 

Vài phút sau, Úc Tinh Nhiên xách theo bánh kem từ trong tiệm đi ra, vừa quay người đã chạm mặt một người phụ nữ mặc áo khoác xám.

 

“Úc Tinh Nhiên.”

 

Úc Tinh Nhiên bình tĩnh đối diện với bà, trong ánh mắt thoáng hiện một chút bất ngờ.

 

Cậu không nói gì, chờ đợi người phụ nữ mở lời.

 

“Lại là cậu.” Vẻ chán ghét hiện rõ giữa đôi cậu của người phụ nữ, “Đúng là đồ nghèo hèn không có giáo dục, như cái mụn ghẻ, vứt cũng không xong.”

 

Người phụ nữ đứng trên bậc thềm, từ trên cao nhìn xuống cậu, “Đắc ý lắm sao?”

 

Giọng Úc Tinh Nhiên bình thản, “Đương nhiên. Rốt cuộc, chính con trai bà cầu xin tôi quay về.”

 

“Cậu!” Sắc mặt người phụ nữ thoáng u ám, đôi mắt đẹp trợn trừng.

 

“Không biết xấu hổ. Mẹ cậu biết cậu là loại người này không?”

 

“Lời này của bà không đúng rồi, chuyện không biết xấu hổ này đâu phải một mình tôi làm được. Chính bà quản không tốt con trai mình, lại đến dạy dỗ con trai người khác, chẳng lẽ như vậy là có giáo dục lắm sao?”

 

Cậu nói xong, còn sợ không đủ tức giận, khóe môi khẽ nhếch lên cười.

 

“Bà thấy sao? Cố phu nhân.”

 

Người trước mắt là người mà Úc Tinh Nhiên đã gặp ba năm trước.

 

Khi đó cậu rất khách khí, lấy lễ đối đãi, nhưng đổi lại chỉ là ánh mắt lạnh lùng chế giễu của người phụ nữ, lời nói ra câu nào khó nghe câu nấy.

 

Nếu không phải vì lúc đó vẫn còn đang yêu đương với Cố Yến Chấp, Úc Tinh Nhiên tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn.

 

“Nếu không còn chuyện gì khác, vậy tôi xin phép đi trước. Yến Chấp còn đang đợi tôi ở nhà. À đúng rồi, hoan nghênh Cố phu nhân đến nhà tân hôn của chúng tôi làm khách.”

 

“Úc Tinh Nhiên, cậu đứng lại!”

 

Úc Tinh Nhiên dừng bước, xoay người lại nhìn bà, “Cố phu nhân còn có chuyện gì sao?”

 

“Sao cậu có thể như vậy…” Người phụ nữ khó thở, nắm chặt tay, “Quá không biết xấu hổ, cậu là đàn ông con trai mà lại dựa dẫm vào người khác như vậy, chẳng lẽ không thấy ghê tởm sao?”

 

“cậu là đồ đồng tính luyến ái, con trai tôi không phải! cậu đúng là tai họa, chính cậu đã dạy hư Tiểu Chấp, nó chưa bao giờ dám cãi lời tôi.”

 

“Xin lỗi, đính chính một chút. Từ khi quen biết Cố Yến Chấp, cậu ấy đã không phải là người có tính cách ngoan ngoãn nghe lời rồi.”

 

“Nếu bà không rõ lắm, vậy chứng tỏ bà là một người mẹ rất thất trách.”

 

“Cuối cùng, nếu bà vẫn chưa rõ, vậy tôi có thể nói cho bà biết. Chính Cố Yến Chấp cầu xin tôi kết hôn với cậu ấy, cậu ấy cho tôi 30 vạn tiền mặt, một căn nhà, và cổ phần chi nhánh công ty.”

 

“Chính cậu ấy quấn lấy tôi.”

 

Úc Tinh Nhiên khẽ mỉm cười, tiếp tục công kích.

 

“À đúng rồi, cậu ấy còn đưa cho tôi một chiếc thẻ đen, bảo tôi cứ thoải mái mà tiêu.”

 

“Nếu bà có ý kiến gì, có thể đi tìm Cố Yến Chấp.”

 

“Cậu… Ai, Tiểu Chấp, sao con lại đến đây? Mẹ…”

 

Cố Yến Chấp nói với Úc Tinh Nhiên, “Đi ra xe chờ tôi.”

 

“Ừ.” Úc Tinh Nhiên không nán lại, đáp một tiếng rồi đi.

 

mẹ Cố nhìn theo bóng lưng cậu, cau mày, đợi Úc Tinh Nhiên lên xe rồi bà mới nói.

 

“Con nhất định phải tìm nó đến chọc tức mẹ mới vừa lòng sao?”

 

“Con đã nói rồi, con không có ý chọc giận mẹ.”

 

“Con chính là cố ý tìm nó đến chọc tức mẹ, mẹ biết trước kia mẹ đối với con hơi nghiêm khắc, nhưng mẹ cũng là vì tốt cho con, nếu không có mẹ, bây giờ con có thể ngồi lên vị trí này sao?”

 

“Cha con đâu chỉ có một mình con, ông ấy còn có một đứa con riêng. Cố Phỉ Dập bây giờ còn nhỏ, đợi nó lớn lên hiểu chuyện, con xem nó có tranh giành với con không.”

 

Cố Yến Chấp im lặng, thật ra hắn hy vọng Cố Phỉ Dập tranh giành một chút. Huống chi vị trí tổng tài, đâu phải ai muốn là được.

 

Nhưng thấy mẹ Cố vẻ mặt tức đến muốn hộc máu, hắn lại nuốt lời vào trong.

 

“Mẹ tìm Tinh Nhiên làm gì? Kết hôn là ý của con, giấu mẹ cũng là ý của con. Mẹ có gì bất mãn cứ trút lên con là được.”

 

“Con cứ bênh vực nó như vậy.”

 

“Đúng vậy.”

 

“Cho dù năm đó nó vứt bỏ con, không cho con cơ hội níu kéo?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Nhưng nó thậm chí còn, còn dây dưa không rõ với những người con trai khác.”

 

Vẻ mặt Cố Yến Chấp lạnh xuống, “Đó chỉ là giao tiếp bình thường, con sẽ không can thiệp.”

 

mẹ Cố cười lạnh.

 

“Là sẽ không can thiệp, hay là không muốn can thiệp? Con thật coi mẹ là người không hiểu chuyện, Cố Yến Chấp, con muốn can thiệp, chỉ là con không thể can thiệp.”

 

“Con là do mẹ sinh ra, trong xương cốt cũng chảy dòng máu của mẹ, không ai hiểu con hơn mẹ. Giả vờ khoan dung độ lượng làm gì, đều là trò mẹ chơi chán rồi. Thật ra trong lòng con còn ghen tị hơn bất cứ ai. Giống như năm đó mẹ ghen tị với những người phụ nữ bên cạnh cha con, mẹ hận không thể bọn họ chết đi.”

 

“Nếu có thể, mẹ muốn nhốt cha con lại, nhốt ở nơi không thấy ánh mặt trời, không thấy được mặt trời. Để ông ấy không nhìn thấy bất cứ ai, chỉ có thể ở bên mẹ. Cho dù là hận mẹ, oán mẹ, thì cũng là ở bên mẹ. Mẹ dám nói ra, con dám không?”

 

mẹ Cố cười nhạo, “Ý tưởng trong lòng con thì sạch sẽ thuần khiết lắm sao?”

 

Ánh mắt Cố Yến Chấp khẽ động, chỉ là một thoáng chớp mắt, vẻ mặt hắn đã bình tĩnh trở lại.

 

“Đúng vậy.”

 

“Ít nhất so với mẹ thì sạch sẽ hơn nhiều.”

 

“Con!”

 

Giây tiếp theo.

 

Tay mẹ Cố giơ cao, còn chưa kịp hạ xuống đã bị một bàn tay trắng nõn giữ chặt.

 

mẹ Cố nhìn về phía Úc Tinh Nhiên không biết từ lúc nào đã quay trở lại, vẻ mặt thoáng vặn vẹo.

 

“Cố phu nhân, người ta đánh con còn biết đánh ở nhà. Cố Yến Chấp lớn như vậy rồi, bà ở nơi công cộng không nói lời nào đã tát một cái, bà hả giận rồi, lẽ nào Cố Yến Chấp phải như vậy mà chịu đựng bà đánh mắng sao?”

 

“Nó là con tôi, tôi đánh con tôi là lẽ đương nhiên. Còn cậu, cậu ở đây giả vờ cái gì?”

 

“Tôi? Tôi đang bảo vệ chồng tôi đó.” Khóe mắt Úc Tinh Nhiên cong cong, sau đó nhìn về phía Cố Yến Chấp.

 

“Mẹ ruột cậu ấy không yêu cậu ấy, nhưng tôi yêu cậu ấy. Mẹ ruột cậu ấy đánh cậu ấy, nhưng tôi có thể che chở cậu ấy.”

 

Úc Tinh Nhiên không để ý đến vẻ mặt khó coi của mẹ Cố, giọng điệu vui vẻ nói.

 

“bà làm mẹ nghiêm khắc, tôi làm vợ yêu chiều, không có vấn đề gì chứ?”

 

Úc Tinh Nhiên còn làm bộ nhõng nhẽo khoác tay Cố Yến Chấp, ra vẻ chim nhỏ nép vào người.

 

“Chồng ơi, anh thấy em nói đúng không?”

 

Cố Yến Chấp không cần nhìn mặt mẹ hắn cũng biết bà tức đến mức nào. Úc Tinh Nhiên xưa nay đã như vậy, rất giỏi trong việc chọc giận người khác.

 

Mà khi người bị chọc tức không phải là hắn, Cố Yến Chấp thế mà cảm thấy hơi buồn cười.

 

Hắn không nhìn vẻ mặt mẹ khi bà rời đi.

 

Chỉ nhớ rõ khóe mắt Úc Tinh Nhiên cong cong, hàng mi đậm rợp bóng xuống mí mắt, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, ánh mặt trời dừng trên người cậu, dát lên một tầng vầng sáng màu vàng.

 

Vẫn như lần đầu gặp gỡ, lấp lánh đến mức khiến hắn không rời mắt được.

 

Trở lại xe, Úc Tinh Nhiên bắt đầu trách mắng hắn.

 

“Sao cậu ngốc vậy, cũng không tránh. May mà tôi  phản ứng nhanh, bằng không ngày mai trên mặt cậu lại có dấu tay, người ta không biết còn tưởng là tôi đánh.”

 

Cố Yến Chấp mặt cậu hớn hở, “Vì sao?”

 

“Hôm nay bọn họ nói cậu là đồ sợ vợ, ngày mai trên mặt cậu có dấu tay, chẳng phải đều đổ hết lên đầu tôi sao?”

 

“Tôi không muốn từ thiên kim tiểu thư biến thành hổ mẹ hung dữ đâu.”

 

Cố Yến Chấp mím môi dưới, “Cậu còn để ý chuyện này sao?”

 

“Đương nhiên rồi. Cậu bị thương ở mặt, tôi còn mặt mũi nào đi gặp người ta. Cậu chẳng lẽ định quỵt nợ đấy chứ?”

 

“Tôi nợ cậu cái gì?”

 

“Nụ hôn chúc ngủ ngon đó, mỗi ngày một cái. Mặt cậu mà sưng vù lên thì tôi còn tâm trạng nào mà hôn.”

 

“Vậy ra cậu thích gương mặt này của tôi.”

 

“Đương nhiên, không phải gương mặt này, tôi cũng chẳng tìm cậu làm người mẫu.”

 

“Nông cạn.”

 

“Tôi nông cạn?” Úc Tinh Nhiên nhướng mày, “Cậu còn dám nói, lúc trước cậu theo đuổi tôi, không phải vì gương mặt này của tôi mà động lòng sao?”

 

Úc Tinh Nhiên hếch cằm lên, ngạo mạn nhìn hắn, “Hay là nói, cậu đối với gương mặt này của tôi, không có ý gì hả?”

 

“Cậu thích đối diện với tôi, chẳng lẽ không phải vì thích ngắm gương mặt này của tôi sao?”

 

Giữa ban ngày ban mặt, Cố Yến Chấp bị Úc Tinh Nhiên nói thẳng toẹt đến nghẹn họng, nhưng Úc Tinh Nhiên không dễ dàng buông tha cho hắn như vậy.

 

“Cậu không dám thừa nhận.”

 

“Cậu thích mặt tôi, thích nhìn tôi bị cậu làm cho ý loạn tình m3.”

Bình Luận (0)
Comment