Sau Khi Mỹ Nhân Quyến Rũ Cùng Tình Cũ Ký Kết Hợp Đồng Hôn Nhân

Chương 44

Chương 44: Tôi muốn ngủ trên giường cậu

 

Hô hấp Cố Yến Chấp căng thẳng, điện thoại suýt chút nữa rơi xuống đất.

 

"Xem tin nhắn."

 

Thanh âm Úc Tinh Nhiên truyền đến, Cố Yến Chấp theo bản năng nhìn điện thoại.

 

Là một tấm ảnh.

 

Ảnh chụp bàn tay Úc Tinh Nhiên, ngón tay thon dài, xương ngón tay cân xứng đẹp đẽ, các ngón hơi cong, như đang nắm giữ thứ gì đó.

 

Dưới ánh đèn trắng, cánh tay đặt trên chăn.

 

Cố Yến Chấp không biết có phải đầu óc mình đang mơ màng không, mà cảm thấy có vài phần gợi cảm khó tả.

 

Yết hầu khẽ động, hắn không lên tiếng, Úc Tinh Nhiên lại gửi thêm một tấm ảnh.

 

Vẫn là ảnh chụp bàn tay.

 

"tôi đang thoa kem dưỡng da."

 

Úc Tinh Nhiên nói qua điện thoại.

 

Cố Yến Chấp nhìn chằm chằm đôi tay trắng như ngọc kia, chỗ hổ khẩu còn vương chút kem dưỡng chưa tán hết.

 

Giống như...

 

Yết hầu Cố Yến Chấp khẽ động, giọng khàn khàn, "Cậu..."

 

"Lần trước đi trung tâm thương mại mua lọ kem dưỡng da tay đó, cậu nói mùi dễ chịu."

 

Giọng Úc Tinh Nhiên mang theo ý cười, Cố Yến Chấp có thể tưởng tượng ra dáng vẻ mắt cậu cong cong, khóe môi hơi nhếch lên.

 

Cố Yến Chấp chủ động gọi video.

 

Nhưng điều hắn không ngờ là Úc Tinh Nhiên lập tức từ chối.

 

"Lỡ tay bấm nhầm."

 

Úc Tinh Nhiên giải thích, Cố Yến Chấp còn chưa kịp mở miệng, cậu đã nói tiếp:

 

"Giọng tôi không ổn sao?"

 

Cố Yến Chấp im lặng.

 

Rõ ràng là muốn trêu hắn, ai ngờ chỉ nghe giọng nói?

 

Âm cuối của Úc Tinh Nhiên hơi vểnh lên, "tôi thấy dùng giọng nói có cảm giác hơn."

 

"tôi có thể tưởng tượng được, đầu ngón tay cậu dán trên da tôi ấm áp thế nào."

 

"Cố tổng, ngón tay cậu thật là..."

 

Úc Tinh Nhiên cố ý trêu chọc hắn như vậy, quá dễ dàng thỏa mãn thì sao khơi gợi được mơ màng trong lòng Cố Yến Chấp?

 

"Bây giờ cậu muốn chạm vào chỗ nào của tôi nhất?"

 

Giọng Úc Tinh Nhiên mang theo sự quyến rũ.

 

Hắn nghe thấy tiếng hít thở của Cố Yến Chấp trở nên nặng nề hơn.

 

"Có muốn tôi giúp cậu không, Cố tổng?"

 

Úc Tinh Nhiên chủ động gọi video.

 

Cố Yến Chấp lập tức chấp nhận, tiếc rằng thứ hắn nhìn thấy không phải khuôn mặt cậu, mà là tấm chăn màu xám.

 

Đây là...

 

Úc Tinh Nhiên không biết từ lúc nào đã vào phòng hắn.

 

"Ngủ một mình lạnh quá."

 

"tôi muốn ngủ trên giường cậu."

 

"Trong chăn có mùi hương của cậu."

 

"Bây giờ trên người tôi toàn là hơi thở của cậu, giống như đang được cậu ôm vậy."

 

Mỗi một câu nói của Úc Tinh Nhiên, khả năng tự chủ của Cố Yến Chấp lại giảm đi một chút.

 

Úc Tinh Nhiên có thể đến phòng ngủ của hắn, nhưng hắn đang đi công tác xa nhà, chỉ có mùi hương xa lạ của khách sạn.

 

"Cậu đang làm gì?" Cố Yến Chấp hỏi.

 

"Khó nhìn ra vậy sao?"

 

Úc Tinh Nhiên không đổi camera, mà tiếp tục quay xuống chăn, Cố Yến Chấp chỉ nghe thấy tiếng trơn trượt, còn có thoáng qua màu trắng.

 

"Thời tiết khô quá, bôi chút kem dưỡng ẩm."

 

Úc Tinh Nhiên nói, còn "báo cáo tiến độ" cho hắn.

 

"Bây giờ bôi đến đùi rồi."

 

"Sau lưng không với tới, nếu cậu ở đây thì tốt rồi."

 

"Tuần này chúng ta còn chưa lên giường." Úc Tinh Nhiên nói. "Cậu không muốn sao?"

 

"Úc Tinh Nhiên, hôm qua là cậu không cho tôi chạm vào."

 

Úc Tinh Nhiên giả vờ ngốc nghếch, "Hôm qua đi làm mệt quá."

 

Cố Yến Chấp không nói gì nữa, hắn đương nhiên biết đó là cái cớ, nhưng lại không tìm được lý do phản bác.

 

"Vậy hôm nay cậu muốn chạm vào tôi không?" Úc Tinh Nhiên lại hỏi. "Cậu có thể chạm vào."

 

Giọng Cố Yến Chấp đã sớm khàn đặc.

 

"Giúp tôi chào hỏi 'cố đại chấp' một tiếng nhé. Sờ nó giúp tôi  đi." Úc Tinh Nhiên nói.

 

Cố Yến Chấp nghe thấy một tiếng động rất nhỏ, như tiếng nước, lại như âm thanh gì đó dính nhớp.

 

Màn hình hiện ra ngón tay Úc Tinh Nhiên, trắng nõn, bóng loáng, còn vương chút ướt át.

 

Úc Tinh Nhiên xoa nhẹ ngón tay, Cố Yến Chấp chỉ muốn gắt gao giữ chặt bàn tay kia.

 

Cuối cùng hắn cũng thấy rõ, thứ Úc Tinh Nhiên đang dùng là gì.

 

Trong suốt, như tơ lụa, dính nhớp.

 

Là chất bôi trơn.

 

Ý "giúp" của Úc Tinh Nhiên là như vậy.

 

"Cậu cứ tưởng tượng là tôi đang giúp cậu đi."

 

***

 

Thứ sáu.

 

Úc Tinh Nhiên tan làm xong liền đến thẳng sân bay.

 

Vé máy bay ban đầu cậu đặt là ngày mai, nhưng cảm thấy thứ sáu tinh thần không tệ, buổi chiều liền đổi vé.

 

Ngay cả đồ tắm và quần áo cũng chưa kịp lấy.

 

Đến lúc đó bảo Cố tổng thanh toán, mua đồ mới là được.

 

Úc Tinh Nhiên không nói cho Cố Yến Chấp biết.

 

Cậu muốn tạo bất ngờ cho hắn, xem xem Yến Chấp có thật sự bận công việc không.

 

Buổi chiều Cố Yến Chấp nói muốn đến công ty đối tác, không biết đã về khách sạn chưa.

 

Nhưng cậu biết số phòng và khách sạn của Cố Yến Chấp.

 

Thời gian bay cũng chỉ một tiếng rưỡi.

 

Úc Tinh Nhiên ăn tối trên máy bay, ra khỏi sân bay đã là 9 giờ tối.

 

Ý định ban đầu của cậu là muốn dọa Cố Yến Chấp một chút, nên không báo trước, nhưng vì lâu không thấy cậu trả lời, Cố Yến Chấp đã gửi mấy tin nhắn.

 

【Lộc cộc】 Tan làm rồi?

 

【Lộc cộc】 Vẫn chưa về nhà sao?

 

【Lộc cộc】 Sao không trả lời tin nhắn?

 

Phía sau còn có mấy cuộc gọi nhỡ.

 

Úc Tinh Nhiên nhắn một tin qua.

 

【Giá khác nhé】 Điện thoại hết pin, tối đồng nghiệp liên hoan.

 

【Giá khác nhé】 Về khách sạn chưa?

 

【Lộc cộc】 Vẫn chưa, đang ăn cơm với đối tác.

 

Cố Yến Chấp gọi điện thoại thoại đến.

 

Úc Tinh Nhiên đeo tai nghe Bluetooth, bấm nghe.

 

"Alo."

 

"Không phải đang ăn cơm, còn nghe điện thoại được?" Úc Tinh Nhiên khẽ cười.

 

"Có sắp xếp hoạt động khác, không có gì thú vị."

 

Úc Tinh Nhiên: "Hoạt động cấm trẻ vị thành niên?"

 

"Cũng không phải, ở quán bar. Ra ngoài tìm chút yên tĩnh."

 

Úc Tinh Nhiên cố ý: "Lén vợ đi quán bar? Cố tổng, mấy mỹ nữ ở đó có đẹp không?"

 

"Chỉ là uống rượu." Cố Yến Chấp nói.

 

Úc Tinh Nhiên vạch trần: "Chỉ là uống rượu, cậu trốn cái gì?"

 

Cố Yến Chấp im lặng.

 

Không thể không nói, đôi khi trực giác của Úc Tinh Nhiên rất nhạy bén.

 

Cố Yến Chấp thực ra thấy chuyện này không lạ, nhiều thương vụ đều nói như vậy. Còn vì sao lại nói như vậy... đương nhiên là để thu về nhiều lợi ích hơn.

 

Những “mỹ nữ mỹ nam" này không chỉ tiếp khách, mà còn ôm mục đích riêng.

 

Ai là ông chủ, thì người đó tìm tới.

 

Mục đích đương nhiên vẫn là vì hợp đồng.

 

Chuốc say đối phương, nói năng dịu dàng, mục đích cuối cùng chỉ có một, hỗ trợ người làm ông chủ nói chuyện hợp tác.

 

Tăng giá, hợp đồng hai giá, đủ loại kịch bản.

 

Sau đó, họ còn có thể nhận được những khoản tiền boa xa xỉ.

 

Trong giới có một ví dụ điển hình.

 

Một công ty sang tay, ra giá một trăm vạn. Bên mua không chút do dự đồng ý, còn tưởng là gặp được kẻ ngốc lắm tiền.

 

Kết quả, ông chủ bị bên mua đưa đi ăn nhậu chơi bời một trận, đủ loại dụ dỗ tâng bốc, cả người lâng lâng, uống đến choáng váng.

 

Cuối cùng, bán rẻ công ty với giá mười vạn.

 

Tuy rằng giá trị thị trường thực tế không đáng một trăm vạn, nhưng tuyệt đối không thể mua được với giá mười vạn.

 

Ngày hôm sau tỉnh rượu, hợp đồng đã ký xong.

 

Còn có những trò "tiên nhân chỉ điểm" các kiểu, đủ loại thủ đoạn bẩn thỉu không lọt vào mắt xanh.

 

Có những người ở vị trí cao quen được tâng bốc, bên cạnh có mỹ nhân, liền không thắng nổi cám dỗ, quên hết tất cả.

 

Đương nhiên, đối với Cố Yến Chấp mà nói, ông chủ đối tác này ngoài miệng nói là kết bạn, mua bán không thành vẫn còn tình nghĩa.

 

Cố Yến Chấp muốn có được kỹ thuật, nhưng công ty đối tác lại không bán. Thứ họ đưa ra là hình thức góp vốn bằng kỹ thuật. Hắn ta đang nhắm đến việc mua lại cổ phần của MX.

 

Cố Yến Chấp sẵn lòng trả giá cao để mua đứt kỹ thuật, nhưng chắc chắn sẽ không đồng ý với việc góp vốn bằng kỹ thuật. Hiện tại, hai bên đang giằng co. Tuy nhiên, những lão luyện trên thương trường sẽ không ai vạch trần toạc ra, tất cả đều là những con hổ biết cười.

 

Cố Yến Chấp ra ngoài hít thở không khí, bên trong vẫn còn mấy vị giám đốc và trợ lý Lâm đang cố gắng xoay xở.

 

"Cậu đang hút thuốc hả?"

 

Cố Yến Chấp suýt chút nữa hoài nghi Úc Tinh Nhiên không phải đang nói chuyện mà là đang xem video, đến cả việc này cậu cũng biết.

 

"Hút một điếu."

 

"Cậu đi đâu vậy?" Cố Yến Chấp nghe thấy tiếng Úc Tinh Nhiên đóng cửa xe.

 

"Trên đường về."

 

Nói chính xác hơn là trên đường nhìn về khách sạn của Yến Chấp.

 

"Vậy buổi tối còn về khách sạn không?" Úc Tinh Nhiên hỏi.

 

Cố Yến Chấp: "Không về khách sạn thì tôi đi đâu?"

 

"Sao tôi biết được." Úc Tinh Nhiên cố ý trêu chọc, "Cậu không nhanh vào đi, không chừng mọi người đang tìm đấy."

 

"Chuẩn bị về khách sạn." Cố Yến Chấp nói, "Vẫn còn những phương thức hợp tác khác, không nhất thiết phải khăng khăng với cái này."

 

Đương nhiên hắn đã chuẩn bị sẵn nhiều phương án, có thể nói tiếp thì nói, nếu không thể thống nhất được thì đổi công ty khác hợp tác.

 

Giọng Úc Tinh Nhiên nghe có vẻ vui vẻ, "Coi như cậu giữ vững điểm mấu chốt của người đã kết hôn, chấp thuận cho cậu lên giường."

 

Cố Yến Chấp dụi tắt điếu thuốc, khẽ cười một tiếng, "Giường của tôi, hay là giường của cậu?"

 

"Có khác nhau sao?" Úc Tinh Nhiên cố ý dừng lại một chút.

 

"Chẳng phải đều là cậu 'lên' tôi sao? Tôi không đồng ý, cậu cũng có thể 'lên' được à?"

 

Cố Yến Chấp: "..."

 

Khi nào thì Úc Tinh Nhiên nói chuyện có thể tiết chế một chút đây? May mà hắn nói chuyện với Úc Tinh Nhiên không bật loa ngoài. Cố Yến Chấp không dám tưởng tượng nếu hắn bật loa ngoài bị người khác nghe thấy thì người đi đường sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt gì.

 

"Cậu đoán xem buổi tối tôi đang làm gì?" Úc Tinh Nhiên hỏi.

 

"Ăn cơm với đồng nghiệp?"

 

"Không đúng."

 

"Đoán không ra."

 

Cố Yến Chấp sợ nghĩ nhiều sẽ tự tức chết mình, hiện tại hắn không muốn nghe bất cứ thứ gì liên quan đến màu xanh lục.

 

Úc Tinh Nhiên không cố chấp bắt hắn đoán nữa, chuyển chủ đề hỏi: "Mấy giờ cậu về khách sạn?"

 

"Nói chuyện xong với cậu."

 

Cố Yến Chấp dù không thích cái không khí này, muốn đi cũng không thể đi thẳng, dù sao cũng phải vào thông báo một tiếng.

 

"Không sao đâu, cậu đi đi. Cũng có thể không cần tắt điện thoại." Úc Tinh Nhiên nói, "Hôm nay tôi có nhiều thời gian lắm, có thể cùng cậu đến tận lúc về khách sạn."

 

Cố Yến Chấp vừa nghe vậy, còn chờ gì nữa, đương nhiên là tranh thủ chuồn lẹ.

 

Đối phương thấy Cố Yến Chấp thật sự không phải giả vờ khách sáo mà là không quá thích, cũng không hề khó chịu, bèn khách khí nói một câu, "Hôm nào giữa trưa cùng nhau ăn bữa cơm nhé."

 

Đã ngầm chỉ việc hợp tác vẫn có thể bàn lại, dùng thời gian cụ thể để làm rõ sẽ chọn một nơi trang trọng hơn.

 

...

 

Lên xe rồi, Cố Yến Chấp rõ ràng thả lỏng hơn nhiều.

 

Điện thoại vẫn chưa ngắt, Cố Yến Chấp hỏi: "Về đến nhà rồi?"

 

Úc Tinh Nhiên nói một cách mập mờ: "Đang đợi cậu."

 

Câu này khiến người ta không khỏi nghĩ nhiều, Cố Yến Chấp không khỏi nhớ đến hai ngày trước cùng Úc Tinh Nhiên cách nhau hơn một nghìn cây số, nói chuyện ái muội qua điện thoại. Lập tức hô hấp hắn dồn dập, vành tai nóng lên ửng đỏ một cách đáng ngờ.

 

Cố Yến Chấp nóng lòng muốn về khách sạn, Úc Tinh Nhiên đặt vé máy bay cho chiều mai, buổi tối chơi muộn một chút cũng không sao.

 

"Cố tổng."

 

Trợ lý Lâm cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn, hỏi một câu: "Lịch trình ngày mai sao sếp?"

 

"Nếu họ liên lạc thì hẹn thời gian làm việc."

 

Hợp tác quá vội vàng sẽ bị đối phương nắm thóp.

 

"Cuối tuần hai ngày nghỉ ngơi, bảo giám đốc Ngô thông báo xuống dưới, tự do hoạt động. Nhưng, bất luận ai không được lén gặp người của công ty họ."

 

"Vâng."

 

Trợ lý Lâm đã bắt đầu soạn tin nhắn, thông báo cho những đồng nghiệp khác đang đi công tác. Điều này tương đương với một chuyến du lịch công ty có bao chi phí. Lần này họ đi công tác, ngoài mấy người là giám đốc dự án, còn có nhân viên bộ phận kỹ thuật, dù sao cũng muốn mua kỹ thuật của đối phương, nếu thật sự bàn bạc xong xuôi thì chắc chắn cũng phải đối chiếu.

 

"Cố tổng, dáng vẻ nghiêm túc thật là đẹp trai."

 

Úc Tinh Nhiên ở trong điện thoại tự nhiên cũng nghe thấy tiếng hắn, tiếng cười khẽ truyền đến.

 

Thật sao?

 

Cố Yến Chấp khẽ nhướng mày, trước đây Úc Tinh Nhiên đâu có nói như vậy. Úc Tinh Nhiên từng nói hắn là tên tư bản đáng ghét.

 

"Sắp đến khách sạn chưa?" Úc Tinh Nhiên hỏi.

 

Cố Yến Chấp nhìn thoáng qua hướng dẫn lái xe của tài xế, "Nhanh thôi."

 

"Ghét thật, đợi cậu."

 

Lại là những lời này.

 

Khổ nỗi trên xe có người, Cố Yến Chấp không nói ra được những lời trêu ghẹo.

 

"Ừ."

 

"Thật là hời hợt, Cố tổng."

 

Cố Yến Chấp đương nhiên nghe ra cậu cố ý, nhưng vẫn hỏi: "Vậy cậu muốn tôi nói gì?"

 

Giọng Úc Tinh Nhiên vui vẻ truyền đến từ điện thoại.

 

"Cậu phải nói là, tôi rất nhớ cậu, tôi sắp về rồi, ngoan ngoãn ở trên giường đợi tôi."

 

Cố Yến Chấp: "..."

 

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt chạm phải trợ lý Lâm ở hàng ghế trước qua gương chiếu hậu. Cố Yến Chấp không thể thốt ra những lời như vậy.

 

Úc Tinh Nhiên cũng chỉ giỏi trêu chọc bằng lời nói, nếu thật sự bảo cậu thân mật trước mặt người khác, cậu sẽ trốn nhanh hơn ai hết.

 

"Muốn chơi với cậu chút gì đó k1ch thích." Úc Tinh Nhiên lại nói.

 

Tim Cố Yến Chấp đã không biết cố gắng đập loạn nhịp bao nhiêu lần.

 

K1ch thích?

 

K1ch thích đến mức nào?

 

"Đến rồi, Cố tổng."

 

Trợ lý Lâm xuống xe ở ghế phụ, giúp Cố Yến Chấp mở cửa. Hai người cùng nhau vào khách sạn, những nhân viên khác trên xe cũng đến, lục tục đi vào.

 

Úc Tinh Nhiên ngồi ở khu vực nghỉ ngơi của đại sảnh trên ghế sofa, cậu đội mũ, còn đeo khẩu trang. Chỉ có thể mơ hồ thấy một chút tóc tơ mềm mại, còn có đôi mắt cực kỳ xinh đẹp. Cậu liếc mắt một cái đã thấy Cố Yến Chấp vừa bước vào cửa.

 

Úc Tinh Nhiên kéo thấp vành mũ, đứng dậy đi về phía Cố Yến Chấp.

 

"Sao... sao cậu lại đến đây?"

 

Cố Yến Chấp thấy Úc Tinh Nhiên nháy mắt, vẫn có chút không thể tin được. Úc Tinh Nhiên đặt vé máy bay cho ngày mai, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để ra sân bay đón cậu, không ngờ Úc Tinh Nhiên đến trước. Cố Yến Chấp vừa mừng vừa lo.

 

"Nói rồi mà, chấp thuận cho cậu lên giường." Úc Tinh Nhiên nháy mắt với hắn.

 

Hô hấp Cố Yến Chấp cứng lại, chợt cảm thấy hơi nóng trong khách sạn quá mức, vừa bước vào đã cảm thấy máu nóng lên.

 

"Cậu che kín mít thế làm gì? Không nóng à?"

 

Cố Yến Chấp nói muốn giúp cậu tháo khẩu trang, Úc Tinh Nhiên né tránh, giọng nói truyền đến qua lớp khẩu trang có chút nghẹn, ánh mắt lại thêm vài phần hài hước.

 

"Tôi không nóng, là chỗ nào của Cố tổng nóng?"

 

Những nhân viên đi vào phía sau cũng rất tinh ý nhận ra, không làm phiền, còn chọn con đường vòng xa nhất để đi qua. Họ thậm chí không nhìn rõ là ai đã vội vàng cúi đầu, không dám nhìn nhiều một cái.

 

"Không mang hành lý sao?" Cố Yến Chấp hỏi.

 

"Quyết định gấp quá, không kịp mang."

 

Úc Tinh Nhiên nói một cách tùy tiện, không ngờ câu "quyết định gấp quá" này đối với Cố Yến Chấp mà nói, còn rung động hơn cả lời âu yếm. Cố Yến Chấp nhất thời không biết nói gì, nắm tay Úc Tinh Nhiên, dẫn cậu đi làm thêm một thẻ phòng. Hai người vẫn là hai thẻ phòng tiện hơn.

 

Nhân viên lễ tân làm xong thủ tục, Úc Tinh Nhiên nhanh chóng đeo khẩu trang vào, nhận lấy thẻ phòng.

 

"Cảm ơn."

 

Cậu chủ động khoác tay Cố Yến Chấp, dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn, thốt ra một câu khiến người ta giật mình.

 

"Chúng ta vụng trộm gặp nhau như vậy có ổn không?"

 

Úc Tinh Nhiên kéo thấp vành mũ, giọng nói mang theo vài phần lo lắng và nôn nóng.

 

"Dù sao thân phận hiện tại của em cũng là... mẹ nhỏ của anh."

Bình Luận (0)
Comment