Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi!

Chương 66

Trong cốt truyện, nhân vật Tiêu Nam Sênh không phải từ từ hắc hóa, mà vừa ra trận thì tim chàng đã là màu đen rồi.

Võ công của chàng cao cường, lại giỏi bày mưu nghĩ kế, trông chốn triều đình đấu đá ăn thịt người, không ai có thể lăn lộn thuận lợi hơn chàng.

Chỉ là theo sự phát triển của cốt truyện, quá khứ và đặc trưng của nhân vật này sẽ dần được hé lộ sâu hơn, chàng xấu xa, nhưng sự xấu xa đó cũng khiến người ta vừa yêu vừa hận.

Khuôn mẫu tạo hình mà đoàn phim Phượng Lan Truyện làm cho Giang Phóng thật ra cũng không quá phức tạp, chỉ là phần tóc giả mất khá nhiều thời gian.

Đây là tạo hình cổ trang đầu tiên của Giang Phóng, dù có đẹp trai nhưng chưa chắc sẽ hợp với cổ trang, trước khi ướm thử, không ai có thể chắc chắn một trăm phần trăm.

Khi Giang Phóng bước ra khỏi phòng hóa trang của Chương Ti Na, hiện trường quay phim vốn đang huyên náo bỗng mất đi âm thanh một cách chậm rãi, chỉ còn lại người đưa lưng về phía bọn họ và đang giải thích kịch bản cho diễn viên - Đạo diễn Chu Long.

Chu Long quay đầu, nhìn Giang Phóng sau khi hóa trang, một thân trang phục màu đỏ đậm xen lẫn sắc đen, dáng người cao thẳng mạnh mẽ, càng làm nổi bật lên sắc mặt trắng nõn của anh, có vài phần giống với nước da khi đau ốm của Tiêu Nam Sênh, vấn đề duy nhất chính là ánh mắt của anh quá linh động, không có sự tàn nhẫn lạnh lùng như Tiêu Nam Sênh.

Ngay khi ông khẽ cau mày thì Giang Phóng bỗng nhìn sang, trong đôi mắt linh động chợt nhuộm thêm một vệt tàn nhẫn, khí chất thay đổi trong nháy mắt, lưng của anh hơi khom xuống, vẻ hung ác trên người và sắc mặt hơi tái nhợt đã tạo thành sự trái ngược rõ rệt.

Bất cứ ai đã từng đọc tiểu thuyết và kịch bản thì sẽ không hoài nghi việc Giang Phóng đứng trước mắt chính là Tiêu Nam Sênh, và cũng không ai có thể liên hệ học thần của đại học Yến cùng với Tiêu Nam Sênh này lại với nhau.

Trong mắt Chương Ti Na thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, tuy danh hiệu học thần của đại học Yến có thể khiến rất nhiều người nhìn bằng con mắt khác, nhưng diễn xuất và thành tích học tập tốt là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Diễn xuất không chỉ cần tài năng mà còn cần sự khổ luyện, không ai vừa bắt đầu mà đã biết diễn ngay.

Cô có diễn xuất như hiện tại cũng là do không ngừng tôi luyện gian khổ mà tích lũy được từng chút một.

Không phải ngành giải trí không có diễn viên có thiên phú, có người sở hữu năng lực phân tích mạnh mẽ, trời sinh có tài thấu cảm hơn người, vậy đó là do ông trời ban thưởng chén cơm, chỉ định người đó nên dẫn đầu trong ngành nghề này.

Quả thật có rất ít người giống như Giang Phóng, không phải diễn viên chuyên nghiệp nhưng lại có thể diễn ra một vài đặc trưng của nhân vật ngay lập tức.

"Tôi bỗng có hơi hối hận khi giới thiệu cho cậu đóng vai này." Chương Ti Na đi đến trước mặt Giang Phóng, trêu ghẹo nói.

Giang Phóng nở nụ cười, khí chất Tiêu Nam Sênh trên người lại biến mất, anh phối hợp hỏi: "Vì sao?"

Chương Ti Na: "Nếu cậu diễn quá tốt, chiếm hết spotlight của tôi thì phải làm sao bây giờ."

Giang Phóng nói: "Bàn về kinh nghiệm diễn xuất, tôi còn phải học hỏi chị Chương nhiều hơn."

Chương Ti Na rất hiếu kỳ: "Khí chất của Tiêu Nam Sênh thật ra rất khó nắm bắt, cậu đã làm thế nào vậy?"

Giang Phóng: "Cũng không có gì, tôi sử dụng phương pháp nhập vai, chỉ cần hoàn toàn xem bản thân là Tiêu Nam Sênh là được."

Hai người đang nói chuyện, Chu Long liền gọi Giang Phóng qua, ông rất hài lòng với biểu hiện vừa nãy của Giang Phóng, anh thật sự đã diễn ra Tiêu Nam Sênh trong lòng ông, vốn là ông còn có hơi lo lắng.

Giang Phóng quá đẹp trai, liệu anh có gánh nặng thần tượng (*) hay không, hơn nữa cũng dễ vì gương mặt quá nổi bật mà khiến khán giả chỉ chú ý đến khuôn mặt anh, bỏ qua bản thân nhân vật.

(*) Gánh nặng thần tượng [偶像包袱]: Ý chỉ những ưu điểm đặc biệt của thần tượng như ngoại hình đẹp, phong cách thời trang đỉnh cao, hành động đặc thù,...nhưng thần tượng rất khó từ bỏ những điểm này khi tham gia gameshow hoặc biểu diễn, dẫn đến khó khăn trong việc kết giao giữa người với người, khiến thần tượng bị tách biệt khỏi công chúng, tạo ra cảm giác bị ngăn cách.

Hiện tại ông đã không lo lắng chút nào, tạo hình cổ trang của Giang Phóng đúng là rất đẹp trai, nhưng khi anh biến thành Tiêu Nam Sênh, trái lại mọi người đều bị khí thế của anh dọa đến, sự chú ý cũng không nằm ở ngũ quan anh tuấn của anh nữa.

Một người diễn viên giỏi chính là có thể khiến khán giả quên đi mình là ai, khi khán giả hoàn toàn chìm đắm vào vai diễn mà diễn viên thể hiện thì mới tính là thành công.

Đây cũng là lý do khiến nhiều diễn viên không tham gia chương trình giải trí, bởi chương trình giải trí sẽ khiến diễn viên mất đi filter, vào lúc hình tượng của bạn đã ăn sâu vào trong tâm trí của khán giả thì sau này khi xem nhân vật mà bạn diễn, họ sẽ không tự chủ được được mà đổi thành hình tượng trong chương trình giải trí.

Đây không phải là một chuyện tốt.

Các diễn viên trong đoàn hâm mộ nhìn Giang Phóng đang nói chuyện với đạo diễn Chu, đây đã là lần thứ hai, nam nữ chính thì không nói, nhưng dù là nam nữ tám thì cũng không được đạo diễn Chu đích thân gọi tới trò chuyện tận hai lần.

Không khó để nhìn ra, đạo diễn Chu rất thưởng thức Giang Phóng, có thể được đạo diễn lớn yêu thích, tương đương với việc đã phi thăng được nửa bước.

Sau này nếu có vai diễn nào phù hợp thì có lẽ đạo diễn Chu sẽ nghĩ đến Giang Phóng trước tiên.

Sau khi nói chuyện với đạo diễn Chu vài câu, Giang Phóng liền bị đẩy đi chụp ảnh tạo hình.

Tạo hình đã làm xong, bước chụp ảnh kế tiếp liền khá dễ dàng.

Nhưng gần đến bảy giờ mà Giang Phóng vẫn đang quay chụp, La Vĩ Kỳ không còn cách nào khác, chỉ đành tự đăng nhập vào tài khoản Weibo của Giang Phóng.

Bảy giờ đúng, cuối cùng Nine Koalas cũng công bố chính thức, ngay khi liên kết vừa xuất hiện, vô số fan hâm mộ tràn vào Xbao.

La Vĩ Kỳ dùng Weibo của Giang Phóng để chia sẻ bài công bố chính thức đại ngôn của Nine Koalas, đoạn văn giới thiệu đã được viết xong từ lâu, sau đó anh ta mới đi xem tình hình tiêu thụ.

Nine Koalas rất gan dạ, sản phẩm bọn họ mời Giang Phóng đại ngôn bao gồm ba nhóm đồ ăn vặt, ban đầu quảng cáo vốn không được chế tác nhanh như thế, nhưng người phụ trách Nine Koalas có lẽ đã nhìn thấy các hot search trước đây của Giang Phóng, chắc là vì muốn nắm bắt làn sóng nhiệt độ này cho nên liền làm quảng cáo tuyên truyền sớm trước thời hạn.

Nhưng vì có hơi gấp nên bọn họ chỉ thông báo trước một ngày, vì vậy fan hâm mộ của Giang Phóng chỉ có thời gian một ngày để tuyên truyền quảng bá.

La Vĩ Kỳ truy cập vào liên kết của Nine Koalas, nhìn thấy khá nhiều loại đồ ăn vặt do Giang Phóng đại ngôn, anh ta ngẫu nhiên chọn một trong số đó, nhưng chợt phát hiện đã hết hàng.

Anh ta lại mở các liên kết khác, kết quả là liên kết nào cũng đã bán hết sạch.

La Vĩ Kỳ liếc mắt nhìn thời gian, xác định mình không có nhìn lầm, lúc này mới thông báo chính thức chưa tới một phút.

Vậy mà bán hết cả rồi?

Phải biết rằng có ba nhóm đồ ăn vặt, trong mỗi nhóm còn bao gồm loại có hộp quà và không có hộp quà, tổng số lượng đã vượt qua một trăm ngàn sản phẩm, đây là còn chưa kể khả năng bổ sung hàng của Nine Koalas.

Trên thực tế, người phụ trách Nine Koalas cũng rất bất ngờ, nghe nhân viên nói hàng lên kệ chưa đến một phút, chỉ mất mấy giây mà đã bán sạch thì ông còn tưởng rằng mình nghe nhầm.

"Là thật, fan hâm mộ của học thần quá điên cuồng, tám đường liên kết đều hết sạch rồi."

Bộ phận chăm sóc khách hàng cũng sắp sập, bởi vì có quá nhiều người gọi đến hỏi tại sao không có hàng, cô chưa trả lời xong một người thì lập tức đã có thêm một đống tin nhắn, loại tình huống này cho dù là Lễ Độc Thân thì cũng chưa từng xảy ra.

Người phụ trách xem trọng nhiệt độ của Giang Phóng, cũng khá to gan, ông tự nhận là không có chủ thương hiệu nào có thể giống như mình, dám tung ra tám đường liên kết trong khi chưa kiểm tra mức độ nổi tiếng.

Nhưng không ngờ ông vẫn còn đánh giá thấp nhiệt độ của Giang Phóng, mười lăm ngàn sản phẩm trong mỗi đường liên kết đã bán sạch trong vài giây.

"Chúng ta vẫn chưa chuẩn bị đủ hàng tồn, phải làm sao bây giờ, vẫn còn rất nhiều người nói không mua được." Nhân viên nói.

Người phụ trách vỗ đầu một cái: "Vậy thì tăng thêm hàng tồn, giải phóng toàn bộ hàng trong kho ra!"

Trong kho có hơn mười hai ngàn sản phẩm, nửa đầu năm nay, Nine Koalas luôn bị Hương Hồ Đào đè đầu, dẫn đến việc bọn bọn họ còn dư không ít hàng tồn kho, nếu không thì người phụ trách cũng sẽ không đặt cược vào Giang Phóng.

Ngoại trừ coi trọng lưu lượng của anh thì cũng là muốn nhìn xem anh có thể giải phóng hết đống hàng tồn hay không.

Ngay từ đầu ông chỉ suy nghĩ một chút, ai mà ngờ sau khi công bố chính thức không bao lâu thì lại thật sự dùng đến.

Lúc này nhân viên lập tức chỉnh sửa lại số lượng sản phẩm của tám đường liên kết một lần nữa, bọn họ không bổ sung hết toàn bộ mà mỗi liên kết chỉ tăng thêm một ít, nhưng càng khó tin chính là còn chưa sửa xong thì các sản phẩm vừa được đưa lên kệ lại bị mua hết sạch.

Lúc trước Nine Koalas cũng từng mời không ít ngôi sao lưu lượng để đại ngôn sản phẩm của bọn họ, nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này.

Trong phim trường, La Vĩ Kỳ cũng vừa làm mới các sản phẩm mà Nine Koalas bổ sung, nhưng không lâu sau, anh ta liền phát hiện rằng số lượng hàng này cũng đã được bán hết.

Hai tay đang cầm điện thoại của La Vĩ Kỳ không tự chủ được mà run lên, trong đầu anh ta thầm tính doanh số bán hàng, con số đó khiến anh ta phải hít mạnh một hơi.

Điều này quá điên rồ, sức mua của fan Giang Phóng mạnh như vậy ư?

Giang Phóng chụp ảnh tạo hình xong liền đi tới, liếc mắt nhìn ngón tay đang run rẩy của anh ta: "Anh bị Parkinson khi nào thế?"

La Vĩ Kỳ trả điện thoại cho anh, nhưng anh ta vẫn chưa thể bình tĩnh lại, "Nếu các sản phẩm mà cậu đại ngôn sau này đều có lượng tiêu thụ như vậy, dù tôi có bị Parkinson thì tôi cũng tình nguyện, cậu có biết tất cả thức ăn vặt đều bị bán sạch trong một giây không?"

Giang Phóng: "Hết trong vài giây thì hết trong vài giây, cũng không cần kích động như vậy chứ?"

Âm thanh của La Vĩ Kỳ đến khúc sau đã có hơi vỡ giọng, "Cậu biết cái gì! Cậu có biết đã bán ra bao nhiêu ngàn sản phẩm không, cậu có biết tổng doanh số bán hàng là bao nhiêu không?"

Giang Phóng nhướng mày: "Anh tính ra nhanh vậy à?"

La Vĩ Kỳ ho nhẹ một tiếng: "Tôi chỉ tính toán sơ bộ thôi, ước tính cẩn thận thì chắc có khoảng hai mươi triệu sản phẩm được bán ra, dựa theo số lượng hàng vốn có thì không thể nhiều như vậy, nhưng hình như Nine Koalas đã giải phóng thêm số hàng tồn kho trước kia nữa."

Giang Phóng suy nghĩ một chút: "Anh cảm thấy tôi đổi nghề chuyển sang livestream bán hàng thì có được không?"

La Vĩ Kỳ: "..."

Giang Phóng: "Giỡn thôi."

Cuối cùng La Vĩ Kỳ cũng bình tĩnh lại, anh ta vô cùng xúc động: "Fan cậu lợi hại quá trời quá đất, chỉ riêng sức mua của đại ngôn đồ ăn vặt này thì đã vượt qua các đỉnh lưu khác, mà đây mới chỉ là đại ngôn đồ ăn vặt thôi."

Giang Phóng mở Super Topic trên Weibo của mình lên rồi lướt đọc.

Lúc này trong Super Topic náo nhiệt như đêm giao thừa, có fan nói đã mua được, cũng có fan khóc lóc kể lể rằng mình vẫn chưa mua được.

Giang Phóng bỗng nghĩ tới một người, khoé miệng anh cong lên rồi gửi tin nhắn cho Trình Tứ: Tối nay anh có tăng ca không?

Lúc này, Trình Tứ đang ngồi trong văn phòng với vẻ mặt vô cảm, hắn vốn định trở về căn hộ, nhưng chợt nghĩ đến sáu giờ tối là giờ cao điểm, rất có thể sẽ bị kẹt xe trên đường, vì sợ chậm trễ việc mua đại ngôn của Giang Phóng nên hắn đã ở lại công ty.

Từ Kiệt Lượng cũng ở lại với hắn, Trình tổng không đi, anh ta cũng không thể về một mình.

Anh ta càng không ngờ là, vào lúc bảy giờ lẻ vài phút, mình sẽ bị tổng giám đốc Trình gọi đến để giúp hắn giành giật hàng tồn kho, hơn nữa anh ta còn không giành được món nào.

"Anh nói là, tám đường liên kết, có ròng rã hai, ba trăm ngàn sản phẩm, mà anh không giành được sản phẩm nào?"

Bị Trình tổng nhìn chằm chằm, Từ Kiệt Lượng bày tỏ rằng áp lực như núi, nhưng anh ta cảm thấy mình cũng rất vô tội.

"Trình tổng, tôi cũng không ngờ fan hâm mộ của Giang Phóng sẽ điên cuồng như vậy, thật sự có rất nhiều người tranh mua, số lượng hàng trong mỗi liên kết có hạn, trong một lần mà anh mua nhiều như vậy thì số hàng tồn sẽ không đáp ứng đủ, những sản phẩm không mua được sẽ quay lại trong giỏ hàng, sự thay đổi này đã làm chậm trễ thời gian, sau đó hàng liền bị bán hết sạch."

"Ra ngoài đi." Sắc mặt Trình Tứ trở nên lạnh lẽo, thân là fan lớn của Giang Phóng, thế mà hắn lại không thể đóng góp được một xu tiền nào, nếu sớm biết như vậy thì có lẽ hắn đã học theo Trình Tiêu Vũ, trực tiếp tìm đến bộ phận chăm sóc khách hàng.

Từ Kiệt Lượng như được đại xá, sau khi trả điện thoại thì anh ta lập tức đi ra ngoài.

Tin nhắn của Giang Phóng đúng lúc đến vào lúc này.

Trình Tứ vừa định trả lời là không tăng ca, nhưng chần chừ một lúc lại đổi thành là "đang ở công ty".

Giang Phóng: Ở công ty nhưng không nhất thiết là tăng ca, vậy rốt cuộc là tăng ca hay không tăng ca.

.:...Không tăng ca.

Giang Phóng: Không tăng ca thì sao lại ở công ty?

Trình Tứ biết Giang Phóng không dễ bị lừa, không thể làm gì khác hơn là nói thật với anh: Tôi sợ trên đường về bị kẹt xe, bị chậm trễ thời gian rồi không mua được đại ngôn của cậu.

Giang Phóng: Vậy có mua được không?

Trình Tứ trả lời trong sự hổ thẹn muôn phần: Không được.

Lúc này trong Super Topic có rất nhiều fan hâm mộ đang khoe biên lai mua hàng, các fan lớn cũng đăng biên lai mua mấy ngàn sản phẩm của bản thân lên.

Giang Phóng không nhịn được mà bật cười, dường như anh đã có thể tưởng tượng ra tâm trạng của đối phương khi gõ hai chữ này, thế nên anh liền an ủi hắn.

Giang Phóng: Không mua được thì thôi, anh không ăn quà vặt, không cần mua đâu.

.: Tôi vốn định mua để làm phúc lợi phát cho nhân viên.

Sau đó bởi vì không mua được, nên hiện tại phúc lợi này không còn nữa.

Giang Phóng phì cười một tiếng.

Chuyên viên trang điểm đang tẩy trang giúp anh, anh vừa chuyển động nên đã tăng độ khó lên.

Giang Phóng ngồi yên lại lần nữa, sau đó nói với chuyên viên trang điểm: "Xin lỗi, chị cứ tiếp tục đi."

Chuyên viên trang điểm vội vàng xua tay: "Không sao không sao, tôi không gấp, vẫn còn nhiều thời gian."

Chuyên viên trang điểm là do chính Chương Ti Na dẫn đến, Chương Ti Na quay tới giờ nào thì cô phải ở cùng đoàn phim tới giờ đó, trước mắt mới chỉ bảy giờ rưỡi, còn phải chờ xem tiến độ quay chụp như thế nào.

Số liệu về đại ngôn thương mại đầu tiên của Giang Phóng đã trình làng chỉ trong vòng nửa tiếng, bởi vì số lượng hàng tồn của Nine Koalas đã được bán sạch sành sanh, đồng thời cũng do Nine Koalas chuẩn bị không đầy đủ, đánh giá thấp độ nổi tiếng của Giang Phóng hiện tại.

Cùng lúc đó anh còn leo lên hai hạng hot search, cả hai đều vô cùng thú vị.

Theo thứ tự là #Fan của Giang Phóng khóc ròng vì bị người qua đường giật hàng tồn kho# và #Giang Phóng cảm ơn non-fan#

Lúc Giang Phóng tẩy trang xong rồi đi ra, nhân viên trong đoàn phim đều nhìn về phía anh với ánh mắt đầy rung động.

Khi hot search xuất hiện thì cũng đã lan truyền khắp đoàn phim.

Từ trước đến nay chỉ có fan của nghệ sĩ mới mua sản phẩm mà họ đại ngôn, trường hợp giống như Giang Phóng, ngay cả non-fan cũng giành giật săn hàng thì khắp giới giải trí chắc chỉ một mình anh thôi.

Bây giờ không còn ai dám nghi ngờ về thực lực đỉnh lưu của Giang Phóng, thậm chí có người còn cảm thấy số liệu này đã có thể vượt mặt Hạ Văn Bách một cách dễ dàng.

Điều này cũng không phóng đại, bởi vì đơn giá của thức ăn vặt nói chung là khá thấp, thứ phải khảo nghiệm là số lượng người mua.

Để đạt đến doanh số bán hàng như thế thì số lượng người mua chắc chắn rất nhiều.

Hot search được đẩy lên cũng không do bỏ tiền mua, bởi vì sau khi Nine Koalas công bố chính thức, rất nhiều non-fan mua được hàng liền dồn dập khoe biên lai trên Weibo, nói rằng tài liệu học tập mà Giang Phóng đăng cực kỳ hữu dụng, vậy nên họ đã mua một ít đại ngôn của anh xem như ủng hộ, còn may là giành mua được.

Những fan không mua được hàng của Giang Phóng thì lại khóc lóc ỉ ôi, trong Super Topic còn có fan nói rằng non-fan muốn ủng hộ thì không thể chờ đến sau này lại ủng hộ hay sao, đây là đại ngôn đầu tiên của idol các cô, thân là fan cứng, không mua được thì có hợp lý không!

Nhưng trải qua sự kiện lần này, lượng fan trên Weibo và Super Topic của Giang Phóng lại tăng lên một khoảng lớn.

Không ít cư dân mạng tự xưng là non-fan, nhưng thật ra đã có một bộ phận thành công chuyển hóa thành người hâm mộ của Giang Phóng.

Dựa vào một đại ngôn thương mại để tăng fan, xưa nay chắc là chưa từng có.

Sau khi chào hỏi đạo diễn Chu và những người khác, Giang Phóng rời khỏi đoàn phim cùng La Vĩ Kỳ.

Lịch trình của Giang Phóng không được công khai, ban đầu công ty cũng có ý đó, nhưng đã bị anh từ chối.

Nhưng trong thành phố này vốn có nhiều đoàn làm phim, thế nên cũng có vô số người chụp ảnh thuê và fan hâm mộ thường xuyên lót dép ngồi chờ ở sân bay để gặp các ngôi sao.

Giang Phóng vừa xuất hiện trong sân bay, một đám người chụp ảnh thuê lập tức lao đến.

La Vĩ Kỳ sợ hết hồn, vừa định dặn dò Giang Phóng cẩn thận thì bên tai liền nghe Giang Phóng nói sẽ đợi anh ta ở phòng chờ máy bay, sau đó anh liền bỏ của chạy lấy người.

Giang Phóng am hiểu chạy nước rút lẫn chạy đường dài, những người chụp ảnh thuê còn khiêng thêm máy móc, vốn không thể đuổi kịp anh, vì vậy không bao lâu liền bị bỏ xa khuất tầm mắt.

La Vĩ Kỳ là một người đại diện, tất nhiên không có ai chụp anh ta, chờ khi anh ta đi đến phòng chờ máy bay, chỉ thấy anh đã đeo khẩu trang và đội mũ kín mít, chỉ có một vài người đang lén nhìn anh.

Lúc trở lại thành phố Yến đã là hơn một giờ sáng, sân bay chỉ còn lại lác đác vài người, hai người ngồi lên xe đã đợi sẵn ở cửa ra, một đường đi thẳng đến khách sạn cũng coi như thuận lợi.

"Hôm nay ngồi xe cả ngày rồi, ngày mai cậu hãy nghỉ ngơi cho tốt, ngày mốt tôi lại đến đón cậu." La Vĩ Kỳ vừa đi vừa nói.

Giang Phóng đột nhiên dừng bước, nhìn một cô gái đang đi về phía bọn họ, cô gái hơi cúi đầu, khuôn mặt bị mái tóc xõa tung che khuất, dường như cô không chú ý đến hai người.

Đợi đến khi khoảng cách chỉ còn lại hai, ba mét, cô gái đột nhiên ngẩng đầu rồi hét to "Giang Phóng em thích anh", đồng thời nhào về phía anh.

Tuy nhiên cô ta đã đánh giá thấp khả năng phản ứng của Giang Phóng, sau khi anh né ra thì cô ta trực tiếp ngã xuống đất.

La Vĩ Kỳ hoảng hốt, vội vàng đứng ngăn ở trước mặt Giang Phóng, đồng thời kêu gọi bảo an của khách sạn.

Nơi này là đại sảnh của khách sạn, ở cửa ra vào và bên trong đều có bảo vệ, khi thấy có chuyện xảy ra thì bọn họ lập tức chạy tới, khống chế cô gái trên mặt đất.

"Fan cuồng này điên rồi à." La Vĩ Kỳ nhớ ra trước đây khi Giang Tề nổi tiếng thì cũng từng gặp fan cuồng kiểu dai như đỉa, có một số fan cuồng không phải khủng b.ố dạng thường.

Việc này rất nhanh đã bị người ta đăng lên Weibo, có người nhận ra đó là Giang Phóng vừa lên hot search hôm nay.

Thế là fan của Giang Phóng cũng biết chuyện idol của bọn họ suýt chút đã bị fan cuồng đẩy ngã, vốn bởi vì chuyện doanh số bán đại ngôn khiến tất cả mọi người đều vô cùng vui vẻ, nhưng sau khi biết chuyện này, bọn họ lập tức giận sôi máu, đồng loạt lên án fan cuồng trong Super Topic.

Giang Phóng vừa trở về phòng khách sạn thì điện thoại liền reo lên.

Vừa bắt máy, giọng nói đầy nghiêm túc của Trình Tứ lập tức vang lên.

"Cậu gặp phải fan cuồng ư?"

Giang Phóng ngồi trên ghế sofa, "Không cần lo đâu, tôi không sao, fan cuồng đó không có đụng đến tôi."

"Để Giải Trí Huy Hoàng sắp xếp cho cậu vài vệ sĩ, nếu bọn họ không có tiền, tôi trả, còn nữa, đừng ở khách sạn, cho dù là khách sạn năm sao thì cũng không an toàn hơn bao nhiêu." Tốc độ nói của Trình Tứ tăng nhanh.

Giang Phóng cũng không có lệ với hắn, "Công ty đang tìm giúp tôi, ngày mai tôi được nghỉ, đến lúc đó lại xem xét."

Hai người hàn huyên một hồi rồi Giang Phóng mới cúp điện thoại.

"Chờ đến sáng mai, tôi sẽ nói với ông chủ một tiếng, xem coi có thể thuê hai vệ sĩ hay không, bây giờ cậu nổi tiếng như thế, cũng phải chú ý đến an toàn của bản thân, ngoài ra còn có trợ lý, xe bảo mẫu, tất cả đều phải sắp xếp một chút." La Vĩ Kỳ cũng nghĩ giống như Trình Tứ.

Xe bảo mẫu mà Giang Phóng dùng lúc trước là hàng cũ, không gian có hơi nhỏ, bây giờ không quá tương xứng với địa vị trong giới của Giang Phóng, sau này khi có nhiều người bên cạnh thì cũng không phù hợp cho lắm.

Giá trị của Giang Phóng đã được chứng minh thông qua lượng tiêu thụ đại ngôn của Nine Koalas, được nâng lên một tầm cao mới, đối với người trong ngành và fan hâm mộ, giờ đây Giang Phóng đã là một đỉnh lưu hàng thật giá thật.

Sau khi về đến nơi thì Giang Tề liền học bài, mãi tới khi Giang Phóng chuẩn bị đi ngủ, cậu cầm điện thoại lên lướt mạng thì mới lướt đến tin về fan cuồng, sau đó vội vàng vọt tới phòng của anh.

"Anh hai, anh gặp fan cuồng ư?"

Giang Phóng dừng lại một chút, rồi tiếp tục nằm xuống, "Đóng cửa lại, trở về phòng của em đi."

"Ò."

Sáng hôm sau, Giang Phóng không có lịch trình nên ngủ đến gần chín giờ mới dậy.

Mặt trời ở bên ngoài đã rất chói chang, lúc này cũng không thích hợp để ra ngoài chạy bộ, nhưng trong khách sạn có phòng tập thể dục, muốn đi lúc nào cũng được.

Giang Phóng ăn sáng xong rồi kiểm tra điện thoại, có rất nhiều người gửi tin nhắn cho anh, vài người bạn anh vừa thêm khi tham gia Cuộc Sống Ngôi Sao cũng tag anh ở trong nhóm sau khi nghe nói anh gặp fan cuồng.

Kha Dĩ Hằng: Nghe nói cậu gặp fan cuồng à? Chờ cậu ở trong giới này càng lâu thì sẽ gặp được càng nhiều, cứ phớt lờ đi, cậu càng chú ý đến fan cuồng thì bọn họ sẽ càng hăng hái, có nói lý với bọn họ cũng vô ích.

Giang Phóng: Cảm ơn đã quan tâm.

Kha Dĩ Hằng: Ai quan tâm cậu, tôi chỉ nói thế thôi, thích nghe hay không thì tùy.

Tần Khả Khả cũng kể cho Giang Phóng nghe về kinh nghiệm của cô, cô ra mắt đã lâu, lăn lộn trong giới giải trí mười mấy năm, cũng từng gặp phải các fan cuồng rất khủng b.ố.

Vương Hạc và Chu Đồng Lâm cũng xuất hiện trong nhóm, lần lượt quan tâm thăm hỏi anh vài câu.

Ngay cả Tần Viên Viên không thường ló mặt trong nhóm cũng đi ra, bảo anh cẩn thận một chút.

Sau khi chấm dứt hợp đồng với ekip chương trình, Thư Bác Duệ và Đỗ Tử Minh liền rời khỏi nhóm chat của chương trình.

Giang Phóng thoát khỏi nhóm đó, về phần nhóm của ký túc xá thì đã bị đám người Triệu Anh Hoa tạo ra lịch sử trò chuyện kéo dài mấy trăm tin nhắn.

Mưa Lạnh Biết Thu Sang: Tôi cứ tưởng sao nam hẳn sẽ không gặp loại chuyện này, không ngờ Phóng nhi lại gặp phải nhanh như vậy.

Giang Phóng: Hết cách rồi, do tôi quá đẹp trai.

Bạch Thăng Thủy: Cuối cùng Phóng nhi cũng ngủ dậy, chúc mừng doanh số bán hàng đại ngôn của cậu đã đột phá con số hai mươi triệu vào tối qua.

Tôi đẹp trai lai láng: @Mưa Lạnh Biết Thu Sang Sao có thể, tần suất sao nam gặp phải fan cuồng rất cao đấy, cứ có vài người đầu óc được không tỉnh táo.

Tôi đẹp trai lai láng: Chúc mừng Phóng nhi!

Mưa Lạnh Biết Thu Sang: Cùng vui.

Mưa Lạnh Biết Thu Sang: Gõ nhầm, chúc mừng.

Giang Phóng: Concert của Giang Tề sắp mở rồi, ở chỗ tôi có vài tấm vé, các cậu có muốn lấy không?

Tôi đẹp trai lai láng: Muốn! Em trai cậu bây giờ cũng rất nổi tiếng, một tấm vé vào cửa khu VIP cũng hơn hai ngàn tệ, bọn đầu cơ còn ra giá hơn mười ngàn.

Giang Phóng: Triệu Anh Hoa không có phần, hai cậu có muốn không?

Tôi đẹp trai lai láng: Tại sao chứ!

Mưa Lạnh Biết Thu Sang: Chuyện này còn cần hỏi à?

Bạch Thăng Thủy: Lời cậu nói thấy không đáng tin chút nào, không chừng vừa truyền tay thì cậu liền đem bán.

Tôi đẹp trai lai láng: Các cậu coi thường tôi rồi! Nếu Phóng nhi cho tôi hai vé, tôi nhất định sẽ giữ lại một vé.

Giang Phóng: Cút.

Giang Phóng suy tư một chút, gửi tin nhắn cho Giang Tề, hỏi cậu có mời Giọt Mưa Nhỏ tham dự concert của mình hay không.

Qua nửa tiếng thì Giang Tề mới rảnh mà trả lời.

Giang Tề:...Cô ấy vốn định từ chối, nhưng nghe nói anh sẽ đến thì lập tức đồng ý ngay, em chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình thật sự là một người công cụ đến như thế.

Giang Phóng: Gần đây em ấy có nói về chuyện trong nhà với em hay không?

Giang Tề: Cũng có, thỉnh thoảng sẽ nói tới, cô ấy kể rằng hiện tại anh trai không về nhà ở, mẹ có gọi cho anh trai nhưng anh ta đều không bắt máy, còn nói nếu như cô ấy rời đi thì có lẽ hai người sẽ không cãi nhau.

Giang Phóng nhướng mày: Em nói thế nào?

Giang Tề: Cứ trả lời như thường á, em nói nếu cô ấy rời đi, nói không chừng bọn họ sẽ cãi dữ dội hơn nữa, vả lại em cứ cảm thấy mẹ và anh trai của Giọt Mưa Nhỏ cãi nhau cũng không hoàn toàn do cô ấy.

Giang Tề: Đúng rồi anh hai, anh Kỳ nói đã bảo Tiểu Đông đến khách sạn tìm anh, anh nhớ mở cửa nha.

Giang Phóng: Biết rồi.

Nửa giờ sau, Tiểu Đông mang theo thông tin của vài căn hộ tới gặp Giang Phóng.

Hai ngày qua cậu ta đã chạy đến mấy khu dân cư cao cấp, xem xét vài căn hộ theo yêu cầu của Giang Phóng rồi chọn ra những căn thích hợp nhất.

Nhưng tiền thuê hằng tháng của các tiểu khu cao cấp ở thành phố Yến thật sự rất đắt đỏ, rẻ thì ba bốn chục ngàn, đắt thì trên một trăm ngàn cũng có.

"Ý của ông chủ là đắt tiền cũng được, bây giờ quan trọng nhất là vấn đề an toàn, lỡ như lần sau lại có fan cuồng thì sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với anh."

Giang Phóng suy nghĩ một lúc, vừa định mở miệng thì điện thoại liền reo lên.

"Tôi đang ở dưới lầu khách sạn."

Là Trình Tứ.
Bình Luận (0)
Comment