Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 451 - Phiên Ngoại: Niềm Vui Của Hai Ba Con Bị Bỏ Rơi - 8

Unknown Phiên ngoại: Niềm vui của hai ba con bị bỏ rơi - 8

Ngay cả giáo viên trông coi cũng không ở đây.

Niệm Niệm còn biết tự mình chăm chỉ tưới rau, nhổ cỏ dại mới mọc dài ra, cô bé âu yếm xoa những mầm rau mới trồng, hy vọng những bó rau bảo bối của cô bé có thể mau phát triển. Nhờ đó mà không lâu sau cô bé có thể mời ba mẹ ăn những bó rau do chính tay Niệm Niệm trồng.

Tiểu Niệm Niệm đang ham mê làm ruộng, bỗng nhiên lại bị giật mình bởi một tiếng khóc.

Cô bé và Khương Húc quay đầu lại nhìn thì lại thấy người đang bật khóc nức nở chính là Điềm Điềm. Điềm Điềm đang vừa khóc vừa chạy tới phía trước, còn đằng sau cô bé thì có một cậu bé béo ú đang đuổi theo, giống như đang muốn vươn tay ra để bắt lấy cô bé.

Người đang đuổi theo cô bé chính là Lỗ Tư Mậu.

Khương Húc vừa nhìn thấy Điềm Điềm bị bắt nạt đã lập tức ném bình tưới nước xuống đất, sau đó giơ nắm đấm lên về phía Lỗ Tư Mậu: “Cậu là đồ tồi, lần nào cũng bắt nạt các bạn học nữ, hôm nay tôi nhất định phải dạy dỗ cậu mới được!”

Lỗ Tư Mậu đang định giải thích, nhưng Khương Húc lại không muốn nghe cậu bé giải thích, sau khi nói xong liền lao tới. Tất nhiên Lỗ Tư Mẫu cũng chẳng chờ để bị đánh nên gần như trong nháy mắt, hai cậu bé liền lao vào đánh nhau.

“Này, hai người đừng đánh nhau nữa.” Niệm Niệm nhìn thấy hai cậu bé lao vào đánh nhau lập tức sốt ruột chạy đến, muốn đi tới ngăn cản nhưng trước đây cô bé vẫn chưa từng khuyên ai bao giờ nên cô bé không biết nên khuyên hai cậu bé đó thế nào. Hơn nữa Niệm Niệm cũng rất lo sợ rằng hai người đánh nhau không cẩn thận sẽ đánh trúng cô bé, Niệm Niệm sợ bị thương nên chỉ có thể kéo theo Điềm Điềm đứng tránh xa ra một bên, rời xa bãi chiến trường ấy.

“Điềm Điềm, cậu đừng khóc nữa, chúng ta mau đi tìm giáo viên thôi!” Ngay khi Niệm Niệm vừa định kéo Điềm Điềm đi tìm giáo viên thì không biết từ đâu lại chạy đến một cậu bé béo ú, cậu ta còn cao to và khỏe hơn cả Lỗ Tư Mậu đang đánh nhau với Khương Húc ở dưới đất nữa!

“Khương Húc, cậu dám đánh em trai tôi!” Lỗ Tư Nghĩa đến tưới nước ở vườn rau nhưng không ngờ lại đúng lúc thấy em trai mình đang bị Khương Húc đánh, sau đó liền xắn tay áo rồi gia nhập cuộc chiến để giúp đỡ em trai.

“Anh tới đúng lúc lắm. Lần này nhất định tôi sẽ đánh bại anh!” Lần trước Khương Húc đánh nhau thua nên từ lâu cậu nhóc đã muốn đánh lại một trận với Lỗ Tư Nghĩa.

Lỗ Tư Nghĩa kéo em trai đang ngồi dưới đất đứng dậy, sau đó người đang đánh nhau với Khương Húc lập tức từ Lỗ Tư Mậu biến thành Lỗ Tư Nghĩa.

Điềm Điềm vô cùng sợ hãi, cô bé buồn vì váy bị dơ, chịu không được nên mới khóc lóc chạy đến, muốn tìm Niệm Niệm để cùng đem bộ váy đi giặt sạch sẽ với cô bé. Nhưng tại sao ngay khi cô bé vừa mới đến thì Khương Húc lại đánh nhau với Lỗ Tư Mậu chứ, Khương Húc còn nói Lỗ Tư Mậu bắt nạt cô bé, nhưng cơ bản là Lỗ Tư Mậu không có bắt nạt cô bé hay làm gì cả.

“Khương Húc, đừng đánh nữa, Lỗ Tư Mậu không có bắt nạt tớ, mọi người đừng đánh nhau nữa mà!”

Vừa rồi Điềm Điềm đột nhiên bị dọa sợ do hai người đánh nhau, chẳng qua là nhất thời cô bé không phản ứng kịp. Đến khi phản ứng lại, cô bé muốn giải thích với Khương Húc nhưng vì đang say mê đánh nhau nên Khương Húc không thể nghe thấy lời Điềm Điềm nói!

Cho dù có nghe thấy đi nữa thì lúc này hai người đang hăng say đánh nhau cũng không chịu dừng lại.

“Điềm Điềm, chúng ta đi tìm giáo viên thôi.” Niệm Niệm thấy Khương Húc căn bản không thể đánh lại được Lỗ Tư Mậu, lại không chịu nghe người khác nói nên cô bé nghĩ rằng tình huống hiện tại tốt nhất nên tìm giáo viên đến đây.

Còn về việc giúp đỡ Khương Húc, Niệm Niệm liếc nhìn Lỗ Tư Mậu mập mạp đang đứng một bên, sau đó lại nhìn Lỗ Tư Nghĩa còn béo ú, khỏe mạnh hơn… Có lẽ cô bé vẫn nên đi tìm viện binh thì tốt hơn.

 


Bình Luận (0)
Comment