Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 470 - Phiên Ngoại: Niềm Vui Của Hai Ba Con Bị Bỏ Rơi - 27

Unknown Phiên ngoại: Niềm vui của hai ba con bị bỏ rơi - 27

Giáo viên cũng cảm thấy có chút xấu hổ, chỉ là cô ấy thật sự không còn cách nào khác. Mặc dù vừa rồi xếp Niệm Niệm ở hàng chính giữa, nhưng bọn trẻ ở hàng sau vẫn sẽ nhảy theo Niệm Niệm. Cô ấy rơi vào bước đường cùng, đành phải xếp Niệm Niệm ở hàng cuối cùng, vậy thì lúc bọn trẻ nhảy sẽ không nhìn thấy Niệm Niệm, đương nhiên cũng sẽ không bị Niệm Niệm làm cho nhảy lệch nữa.

Dưới ánh mắt nghi ngờ của Niệm Niệm, giáo viên tốt bụng giải thích: "Niệm Niệm, con rất thông minh, vừa học đã hiểu hết các bước nhảy và động tác mà cô dạy rồi. Tiến độ học tập của Niệm Niệm là nhanh nhất lớp, nhưng tiến độ của các bạn khác phải chậm lại một chút, cho nên Niệm Niệm thông minh cũng phải chờ các bạn khác, đúng không? Niệm Niệm ở hàng cuối cùng không làm cho cô lo lắng, như vậy cô sẽ có thêm sức lực để chú ý những bạn khác, để mọi người cùng theo kịp tiến độ, Niệm Niệm có hiểu chưa nào?"

Nghe giáo viên nói như vậy, Niệm Niệm lập tức cảm thấy rất vui, giáo viên đổi vị trí cho cô bé là bởi vì Niệm Niệm học quá nhanh, nhảy quá tốt nên giáo viên mới xếp cô bé xuống hàng cuối cùng.

Thì ra Niệm Niệm vốn đã nhảy giỏi như vậy à?

Niệm Niệm mím môi, căn bản không thể kìm nén được ý cười trên khóe môi, cô bé gật đầu như giã tỏi, giọng nói vô cùng hào hứng: "Dạ, được ạ, vậy sau này Niệm Niệm sẽ đứng ở hàng cuối cùng."

Vị trí cuối cùng là vị trí được để lại cho một mình Niệm Niệm, người nhảy giỏi nhất, về sau Niệm Niệm cần phải giữ vững vị trí này!

Thấy Niệm Niệm ngoan như vậy, giáo viên mỉm cười xoa đầu của cô bé.

Sau khi đổi vị trí, bọn trẻ rất ít khi bị Niệm Niệm làm cho nhảy lệch nữa, cuối cùng lớp học nhảy cũng khôi phục lại bình thường.

Lúc Giang Trầm tới đón Niệm Niệm tan học. Ở ngoài cửa phòng học nhảy, anh đã nhìn thấy Niệm Niệm đứng một mình ở hàng cuối cùng trong nhóm, cô bé đang chăm chú nhảy, chỉ là điệu nhảy của Niệm Niệm và điệu nhảy của những đứa trẻ khác trong phòng học nhảy, hình như là hai điệu nhảy hoàn toàn khác nhau, là hai phong cách riêng biệt.

Dường như Niệm Niệm lại không nhận ra chuyện này, chỉ tập trung vào điệu nhảy của bản thân, vẻ mặt say sưa trên khuôn mặt như thể đang nói: Niệm Niệm chính là đứa nhóc nhảy đẹp nhất trong phòng!

"..." Giang Trầm nhịn cười, lấy điện thoại di động ra, quay lại cảnh Niệm Niệm đang nhảy điệu nhảy của người máy nhỏ rồi gửi cho vợ.

Sau khi Thẩm Minh Dữu nhận được video mà Giang Trầm gửi tới, cô trả lời anh: [Con gái của em nhảy giỏi quá!]

Năng khiếu nhảy múa của Niệm Niệm hoàn toàn được di truyền từ Thẩm Minh Dữu. Lúc Thẩm Minh Dữu còn nhỏ, cô vẫn luôn cho rằng mình nhảy vô cùng giỏi. Mãi đến khi lớn, cô mới biết điệu nhảy của mình độc đáo cỡ nào, nhưng hết lần này tới lần khác gà mờ lại cứ nghĩ mình chuyên nghiệp, không biết nhảy nhưng vẫn rất thích nhảy.

Niệm Niệm của bây giờ chính xác là phiên bản lúc nhỏ của Thẩm Minh Dữu, gà mờ lại cứ nghĩ mình chuyên nghiệp, quan trọng là cô bé còn không biết mình nhảy rất dở, ngược lại bé con lại cảm thấy mình rất tuyệt.

Giang Trầm cười, trả lời cô: [Đúng vậy, Niệm Niệm nhảy giỏi giống như em vậy, điệu nhảy không có người bình thường nào có thể sánh bằng.]

Thẩm Minh Dữu: [Em sinh nên đương nhiên giống em rồi, chỉ là không biết khi nào em mới có thể may mắn được thưởng thức điệu nhảy của tổng giám đốc Giang.]

Giang Trầm: "..."

Khi còn nhỏ, toàn bộ tâm trí của anh đều đặt vào việc học, nhưng anh chưa từng học nhảy, bảo anh nhảy, khó thế mà vợ cũng nghĩ ra được!

Niệm Niệm nhảy xong, lúc chạy tới cầm bình nước nhỏ của mình lên uống nước, cô bé liền nhìn thấy ba tới đón mình.

Hôm nay Niệm Niệm nhảy rất vui vẻ, thật ra Niệm Niệm vẫn chưa nhảy đã, cô bé còn muốn nhảy thêm một lát, nhưng một tiết học chỉ kéo dài tới đó, học xong ba sẽ tới đón cô bé.

Niệm Niệm thở dài, bắt đầu chậm rãi thu dọn đồ đạc của mình.

Cô giáo dạy nhảy thấy Giang Trầm tới đón Niệm Niệm, bèn qua chào hỏi, cô ấy nhìn thoáng qua Niệm Niệm đang thu dọn đồ đạc, trong mắt có chút lo lắng nói: "Ngài Giang, tôi thấy Niệm Niệm thật sự rất thích nhảy, mặc dù bé con còn nhỏ như vậy, nhưng mỗi lần đến phòng học nhảy đều rất chịu khó, có thể nói là đứa trẻ siêng năng và chăm chỉ nhất trong phòng."

 


Bình Luận (0)
Comment