Có điều chó là do Niệm Niệm muốn nuôi, trẻ con không thể giao tất cả mọi việc cho ba mẹ làm. Niệm Niệm hứa qua điện thoại, chờ sau này, khi Niệm Niệm không còn sợ chó nữa cô bé sẽ nhận nhiệm vụ nuôi chó từ ba. Vì vậy, một nhà ba người quyết định nhận nuôi chú chó nhỏ màu vàng này.
Niệm Niệm vui vẻ đưa chó nhỏ màu vàng về nhà.
Thật nhanh sau đó, chú chó nhỏ màu vàng đã có một chỗ thoải mái để nghỉ ngơi.
Ban đầu Niệm Niệm sợ chó nên không dám lại gần chó nhỏ màu vàng, chỉ sợ nó đột nhiên cắn cô bé. Nhưng dần dần Niệm Niệm nhận ra rằng chú chó nhỏ màu vàng này rất ngoan, nhưng lại hơi lười, thường ở gần chỗ nghỉ của nó, không đi lung tung.
Khoảng cách giữa Niệm Niệm và chó nhỏ màu vàng ngày càng gần hơn, có khi ba hoặc ông quản gia cho chó ăn, cô bé cũng đi theo, thấy chó nhỏ màu vàng ăn cơm rất ngoan. Niệm Niệm sẽ thưởng cho nó một ít đồ ăn vặt. Chó nhỏ màu vàng sẽ vui vẻ vẫy đuôi, thở hổn hển nhanh chóng ăn hết đồ ăn, sau đó ngẩng đầu lên nhìn cô chủ nhỏ rồi liên tục vẫy đuôi, muốn Niệm Niệm cho nó thêm một chút đồ ăn vặt.
Niệm Niệm nghĩ chó nhỏ màu vàng không chỉ lười mà còn hơi tham ăn.
Khi thấy Niệm Niệm luôn gọi chó nhỏ, Giang Trầm đề nghị: "Niệm Niệm có muốn đặt tên cho chó không?"
"Được ạ." Niệm Niệm khi nghe đến việc đặt tên thì lập tức hăng hái, cô bé suy nghĩ một lúc, sau khi nhìn vào lớp lông màu vàng trên cơ thể nó, nhanh trí nghĩ ra: "Vậy gọi là Tiểu Hoàng đi ạ."
Vừa nghe ai cũng biết đang gọi chó nhỏ màu vàng.
Chó mà Niệm Niệm thường thấy đa phần có màu trắng, đen nhưng chó màu vàng như Tiểu Hoàng thì Niệm Niệm rất ít thấy. Cô bé nghĩ đây là đặc điểm riêng của chó nên mới lấy cái tên này, xem như là điểm khác biệt với các chú chó khác. Cái tên Tiểu Hoàng này nghe là biết nhắc tới chó của cô bé.
"... " Giang Trầm liếc mắt nhìn Tiểu Hoàng một cái, xem ra con gái không có thiên phú đặt tên. Tiểu Hoàng là một giống chó cỏ Trung Hoa, loài chó này thường thấy ở nông thôn, mười nhà thì sẽ có khoảng sáu, bảy nhà đặt tên cho chó là Tiểu Hoàng, Đại Hoàng, A Hoàng và những cái tên tương tự khác. Cái tên mà Niệm Niệm chọn, có thể nói không có một chút đặc sắc hay mới mẻ nào.
Giang Trầm nói: "Niệm Niệm, chúng ta có nên đặt một cái tên đặc biệt hơn cho chó nhỏ không?"
Khi Niệm Niệm nghe ba nói vậy, cô bé nhíu mày nhìn ba: "Cái tên Tiểu Hoàng không đủ đặc biệt sao ạ?"
Vậy cái gì mới là đặc biệt, Niệm Niệm lại động não suy nghĩ một chút sau đó mắt sáng lên nói: "Vậy gọi là A Hoàng nhé!"
Niệm Niệm nghĩ: "A Hoàng, Tiểu A Hoàng, cái tên này nghe rất đặc biệt" sau đó đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu A Hoàng: "Tiểu A Hoàng, từ giờ trở đi em có cái tên mới rồi! Niệm Niệm đã giúp em đặt một cái tên đó, em có thích không?"
A Hoàng có cái tên mới, có vẻ như hiểu được lời Niệm Niệm nói, nó bắt đầu "Gâu gâu" hai tiếng, vui mừng chạy hai vòng xung quanh Niệm Niệm. Cái đuôi nhỏ phía sau vẫy lên không ngừng lắc qua lắc lại, để thể hiện sự vui vẻ khi được cô chủ nhỏ đặt cho một cái tên mới vô cùng đặc biệt.
Niệm Niệm thấy vậy ngẩng đầu phấn khích nói: "Ba ơi ba xem kìa, Tiểu A Hoàng thích cái tên mới của nó."
Giang Trầm: "..."
Niệm Niệm quả thật không có thiên phú đặt tên, có điều...Tiểu A Hoàng thích là được rồi.
Tiểu A Hoàng không chỉ có một ngôi nhà mới, có tên mới, mà Niệm Niệm còn muốn hơn thế nữa, cô bé nghĩ chó nhà người khác có gì thì Tiểu A Hoàng nhà mình cũng phải có.
Thế là vào một buổi chiều, Niệm Niệm dẫn theo Tiểu A Hoàng đến một cửa hàng làm đẹp cho thú cưng.
Niệm Niệm đã từng thấy rất nhiều chú chó nhỏ được cưng chiều cho mặc quần áo mới, còn được chăm sóc, làm đẹp, cắt tỉa ít lông nhìn chúng trông thật đáng yêu.
Niệm Niệm cũng muốn Tiểu A Hoàng trở nên đẹp hơn một chút.