Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 488 - Phiên Ngoại: Niềm Vui Của Hai Ba Con Bị Bỏ Rơi - 45

Unknown Phiên ngoại: Niềm vui của hai ba con bị bỏ rơi - 45

Giang Trầm cầm văn kiện cần thiết cho công việc lên, đi đến trước cửa thì nhìn thấy một đứa trẻ và một chú chó nhỏ đã chặn ở cửa, muốn đi ra cũng không ra được.

Niệm Niệm dẫn theo Tiểu A Hoàng ngồi trên sàn ở trước cửa, một người một chó cùng nhau ngẩng đầu lên nhìn về phía Giang Trầm đang đứng ở trước mặt họ.

Niệm Niệm lên tiếng nói: "Ba hôm nay đừng đi làm, ở trong nhà nghỉ ngơi cho tốt."

Tiểu A Hoàng nghe thấy lời của cô chủ nhỏ, chú chó đang ngồi xổm đặt hai chân trước lên đôi giày da của ông chủ rồi kêu "gâu" một tiếng, phụ họa cho lời nói của cô chủ nhỏ.

Giang Trầm có chút dở khóc dở cười, nhưng vẫn lắc đầu từ chối yêu cầu của con gái: "Niệm Niệm, sáng hôm nay ba có việc rất quan trọng."

Niệm Niệm bĩu môi, lúc Niệm Niệm bị bệnh rất nghe lời mẹ, nhưng ba của cô bé bị bệnh lại không nghe lời chút nào vậy chứ.

Khuyết điểm này, có lẽ ba nên sửa mới đúng. Niệm Niệm tiếp tục chặn ở cửa, nhấn mạnh nói: "Nhưng ba bị bệnh rồi, bệnh thì phải nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tốt thì bệnh mới khỏi được."

"Ba chỉ bị bệnh vặt thôi, đã uống thuốc rồi, không sao đâu." Giang Trầm biết con gái đang lo lắng cho anh, nhưng sáng hôm nay công ty đúng thật là có việc rất quan trọng, anh bắt buộc phải đi làm nên anh không có cách nào đáp ứng được yêu cầu của Niệm Niệm được. Giang Trầm nói: "Như thế này đi, sau khi tan làm, Niệm Niệm nói gì ba đều sẽ nghe theo hết, được không?"

"Thật sao?" Hai mắt Niệm Niệm sáng lên, nói cách khác, hôm nay cũng có thể không phải là ba trông nom Niệm Niệm nữa, mà là Niệm Niệm trông nom ba!

Giang Trầm gật đầu.

"Quyết định như vậy nhé." Niệm Niệm một lòng muốn chăm sóc cho ba, vui vẻ đưa bàn tay nhỏ ra móc ngoéo với ba, sợ ba sẽ nuốt lời.

"Gâu gâu." Tiểu A Hoàng cũng giơ chân phải của nó lên cao giống như cô chủ nhỏ.

Giang Trầm cười, anh cũng đưa tay ra móc ngoéo với con gái, sau đó nắm lấy chân của Tiểu A Hoàng. Niệm Niệm và Tiểu A Hoàng mới tránh người sang một bên, vui vẻ để cho ba đi làm.

**

Sau khi Giang Trầm rời đi, Niệm Niệm chơi cùng với Tiểu A Hoàng một lúc, một buổi sáng liền trôi qua rất nhanh.

Sau khi ăn trưa và ngủ trưa xong, Niệm Niệm trong lòng có chút buồn rầu mà xoa đầu Tiểu A Hoàng, sức khỏe của Niệm Niệm vô cùng tốt, ngược lại là sức khỏe của ba lại yếu ớt, trông thì cao lớn nhưng lại không khỏe mạnh chút nào, giống như những bạn nhỏ kia trong nhà trẻ, nói bệnh là bệnh.

Hầy, ba của cô bé có hơi yếu, đánh nhau thì không đánh thắng được chó chăn cừu màu đen, còn dễ bị bệnh như vậy. Niệm Niệm thật sự cảm thấy lo lắng cho sức khỏe của ba.

Buổi chiều, vì lo lắng cho ba nên Niệm Niệm quyết định sẽ đến công ty của ba để theo dõi ba. Ba bị bệnh rồi không thể làm việc quá sức được, Niệm Niệm muốn đi thăm ba.

"Tiểu A Hoàng, chị phải mang trà táo đỏ đến công ty cho ba, em ở nhà phải ngoan ngoãn trông nhà, không được quậy phá nhà cửa đó." Tuy Tiểu A Hoàng là một chú chó rất ngoan nhưng cũng có lúc nó đột nhiên nghịch ngợm. Có một lần Tiểu A Hoàng nghịch ngợm cắn rách luôn cái ghế sô pha ở trong nhà, cho nên mỗi khi ra khỏi nhà Niệm Niệm đều giống như một người chị lớn căn dặn Tiểu A Hoàng ở nhà phải ngoan ngoãn nghe lời.

"Gâu gâu." Tiểu A Hoàng chạy quanh người Niệm Niệm hai vòng rồi cắn vào ống quần của Niệm Niệm dắt cô bé đến nơi cất đồ ăn vặt.

Niệm Niệm đổ cho Tiểu A Hoàng một chút đồ ăn vặt, Tiểu A Hoàng sủa "gâu gâu" hai tiếng, Niệm Niệm đành phải đổ thêm nhiều một chút, nhìn thấy Tiểu A Hoàng vẫn còn muốn sủa tiếp thì Niệm Niệm lên tiếng nói: "Không thể đổ nhiều thêm nữa đâu, nhiều hơn nữa thì sẽ no căng đến hỏng đấy."

"Hừ" Tiểu A Hoàng buồn bã mà cọ cọ đầu vào người Niệm Niệm.

Niệm Niệm bị quấy rầy đến nổi hết cách nên chỉ có thể dỗ dành nói: "Lần sau, lần sau đi, chị sẽ kêu ba mua nhiều đồ ăn vặt hơn và ngon hơn nữa cho Tiểu A Hoàng." Hình như Tiểu A Hoàng nghe hiểu được lời của Niệm Niệm, cuối cùng cũng không làm nũng nữa, cúi đầu xuống bắt đầu ngoan ngoãn ăn đồ ăn vặt.

Ổn rồi!

Niệm Niệm lặng lẽ thở dài, Niệm Niệm vừa muốn chăm sóc cho Tiểu A Hoàng vừa muốn đến công ty chăm sóc cho ba, trong lòng nghĩ: cái nhà này không có Niệm Niệm là không được mà.

 


Bình Luận (0)
Comment