Zombie nhỏ Niệm Niệm cũng ẩn trong nhóm zombie nhỏ này, mặc dù gương mặt của cô bé được hóa trang nhợt nhạt, nhưng Thẩm Minh Dữu thoáng cái đã nhận ra con gái của mình.
Ngay lập tức, Niệm Niệm cũng thấy mẹ của mình, cô bé mở to mắt kinh ngạc mừng rỡ, chạy từ trong nhóm zombie đến trước mặt của mẹ.
"Niệm Niệm." Thẩm Minh Dữu cười, ôm lấy con gái.
Niệm Niệm ở trong lòng của mẹ lưu luyến cọ qua cọ lại, sau đó lui ra và nói với giọng hưng phấn: "Mẹ ơi, con không phải là Niệm Niệm, con là zombie nhỏ."
Zombie nhỏ Niệm Niệm vì để chứng minh bản thân là một zombie thực thụ, cô bé ngẩng đầu lên khoảng không trên bầu trời, kéo dài giọng kêu lên hai tiếng.
"À hú*"
*À hú: (嗷呜 - phiên âm áo wū): là từ mô phỏng âm thanh của động vật, thường là tiếng sói tru, nhưng mang cảm giác dễ thương khi được sử dụng.
"À hú"
Chú chó zombie Tiểu A Hoàng lúc này cũng chạy đến bên bà chủ, học dáng vẻ của Niệm Niệm, cổ họng gầm gừ hai tiếng, cao giọng với Thẩm Minh Dữu.
Những zombie nhỏ khác cảm thấy chơi vui, cũng học theo đó, đứng trong sân, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời xanh, nâng cao giọng.
Thẩm Minh Dữu: "..."
Không biết những zombie nhỏ đáng yêu này có biết hay không, thứ bọn họ học được không phải là tiếng kêu của zombie nhỏ, mà là tiếng kêu của những con sói nhỏ...
Sau khi Giang Trầm nhìn thấy Thẩm Minh Dữu trở về sớm, anh cũng rất bất ngờ, chỉ là bây giờ trong nhà có thêm hai mươi, ba mươi bạn nhỏ cần được chăm sóc nên anh chỉ kịp vội vàng nói lời chào với vợ, hai vợ chồng anh vô cùng bận rộn với những zombie nhỏ kia.
Thẩm Minh Dữu nhìn từng đứa trẻ được hóa trang hoàn hảo như thế, cơ hội khó mà có được, thế nên chỉ ngay sau một cuộc điện thoại, một đội nhiếp ảnh chuyên nghiệp lại tiếp tục tới đây. Sau đó Thẩm Minh Dữu còn tự mình ra trận, cầm máy ảnh không ngừng chụp ảnh bọn trẻ.
Một nhóm đông zombie nhỏ bước đi mạnh mẽ ở trong khu chung cư Phong Lâm Loan. Điều này đã làm thu hút một lượng lớn người dừng lại xem, ngoài ra, ba mẹ các bé cũng đi cùng Thẩm Minh Dữu tham gia cùng đội nhiếp ảnh, lúc nào cũng tách tách chụp ảnh cho bọn trẻ liên tục.
Những zombie nhỏ ngay lập tức trở thành ngôi sao nhí trong khu chung cư. Thấy ánh mắt của mọi người đều dõi theo mình, những zombie nhỏ từng người một ngẩng đầu sải bước, cố gắng học theo dáng vẻ của thây ma, duỗi ra tứ chi cứng nhắc, trên mặt là bộ dạng hung dữ, tụi nhỏ còn làm ra dáng vẻ muốn cắn người, trông cực kỳ dễ thương.
Chơi đùa cả một buổi sáng, những zombie nhỏ mới chịu vui vẻ trở về nhà, bây giờ trong nhà chỉ còn mỗi Khương Húc, Điềm Điềm và Tiểu Mập Mạp ở lại, các bé đó sẽ ăn trưa ở nhà họ Giang, buổi chiều lại chơi thêm một lát rồi đưa chúng về nhà là được.
Hôm nay Niệm Niệm rất vui, không chỉ được chơi trò chơi đóng giả zombie mà cô bé thích, hôm nay mẹ cô bé còn về nhà sớm hơn bình thường.
Cô bé vui vẻ ăn bữa trưa, sau đó đã đến giờ nghỉ trưa của bọn trẻ, do cả bọn đã chơi cả buổi sáng rồi nên đều đã thấm mệt, từng người một cứ thế chui vào trong chăn bông ngủ trưa.
Ba bạn nhỏ Khương Húc, Điềm Điềm và Tiểu Mập Mạp rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Niệm Niệm đang nằm trong vòng tay của mẹ, hạnh phúc đến mức không ngủ được.
“Mẹ, hôm nay Niệm Niệm rất hạnh phúc.” Niệm Niệm ôm cổ mẹ, thì thầm vào tai mẹ: “Mẹ, con sẽ nói nhỏ với mẹ, hai ngày trước ba bị ốm, nhưng ba không cho Niệm Niệm nói với mẹ, bởi vì ba nói, nói với mẹ sẽ quấy rầy công việc của mẹ, ba còn nói rằng ba là một người đàn ông mạnh mẽ, rất nhanh sẽ khỏi ốm thôi.”
Thẩm Minh Dữu nhướn mày, việc Giang Trầm bị ốm, cô thực sự không biết, mặc dù mỗi ngày cô luôn đều đặn gọi điện thoại cho anh, nhưng trong điện thoại Giang Trầm vẫn tỏ ra rất bình thường, cho nên Thẩm Minh Dữu thật sự không nhận ra Giang Trầm bị ốm.
Thẩm Minh Dữu tò mò hỏi: “Tại sao ba lại bị ốm thế?”
Niệm Niệm trả lời rất nhanh: “Bởi vì ba thích lén lút uống nước lạnh, buổi tối còn thức khuya làm việc, thích đi chân trần ở nhà, thích bất chấp gió lạnh nhảy múa ở quảng trường!”
Thẩm Minh Dữu: “...”
Thẩm Minh Dữu biết hai lý do đầu tiên, đó thực sự là thói quen xấu của Giang Trầm, nhưng về hai nguyên nhân sau, không giống thói quen sinh hoạt của Giang Trầm lắm, trái lại càng giống thói quen xấu của Niệm Niệm hơn.